Mục lục
HOAN HOAN ÁI - CÁCH YÊU CỦA CHỦ TỊCH PHONG
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu Doãn cái đầu anh

Tên chết bầm này lại dám gọi cô thân mật như vậy, đáng nói hơn là tay của hắn đang vòng qua eo cô, người hắn cũng dựa sát vào lưng cô

Nhìn họ bây giờ cứ như đôi tình nhân đang ôm ôm ấp ấp



Lâm Doãn ra sức giãy giụa, muốn tách hắn ra nhưng sức lực lại không bằng hắn

'Bạch Dạ tiên sinh, nơi đây là nơi làm việc, mong anh đừng làm hành động như vậy, nếu như có người trông thấy lại nghĩ không tốt về chúng ta'

'.....' hắn trầm tư nhưng vẫn không buông cô ra

Lâm Doãn giãy mệt chết đi được, cái tên hỗn đản này, chiếm tiện nghi của cô còn bày ra vẻ mặt bình chân như vại



'Được rồi ...' Hắn nói xong liền nắm tay kéo cô đi

Cái gì nữa đây? Cô còn tưởng hắn đã hiểu ý buông cô ra, ai ngờ lại như thế này. Có ai đó đến giúp cô được không

Không cần đánh chết hắn, chỉ cần đánh hắn nhập viện là đủ



Bạch Dạ Phi Long vừa kéo cô đi vừa cười

'Em bây giờ chắc đang hi vọng có người đến đi đường quyền với tôi'

Tch ... hắn lại đọc suy nghĩ của cô, cái tên thối tha này




Cô nói đây là nơi làm việc không nên làm hành động như vậy, nên hắn chỉ là đang làm theo lời cô nói. Làm hành động này ở những nơi khác thích hợp hơn nha

Tất nhiên cô có vùng vẫy, nhưng cô đang mang giày cao gót, hắn lại bá đạo nắm lấy cứ như đang bắt tội phạm vậy



Vào thang máy hắn ấn nút xuống sảnh chính, Lâm Doãn sợ bị người khác nhìn thấy đành phải nhịn hắn 3 phần

'Bạch Dạ tiên sinh, ngài bỏ tôi ra, tôi tự đi được'

Hắn không buông

'Anh bỏ ra rồi chúng ta nói chuyện'

Hắn vẫn không chịu buông



Lần này cô nhịn không nỗi nữa, tức giận rống lên

'Mẹ nó, rốt cuộc anh muốn cmn gì đây?'

Lúc này hắn mới chịu bỏ tay, xoay người cô lập cô vào góc thang máy

Thực hiện tư thế kabedon hoàn hảo



Hắn tiến sát đến, cô sợ hắn làm càn để 2 tay lên khuôn ngực rắn chắc cố gắng đẩy ra

Nhưng hắn lại xem sức lực của cô chẳng khác gì ruồi muỗi không ảnh hưởng gì vẫn tiếp tục tiến đến



Cho tới khi cả 2 người chỉ còn cách nhau 5cm, hắn mới chậm rãi mở miệng

'Gọi tôi là Dạ'

Trán cô nổi vài đường hắc ám

'Ngài đừng đùa như vậy, không vui đâu'

Hắn tiến sát hôn lên má cô làm Lâm Doãn bấn loạn, luống cuống dùng tay đẩy cái mặt điển trai của hắn ra

'Anh .... anh làm cái trò gì vậy!!!!!!'

'Hôn em' hắn tỉnh bơ



Cái tên mặt dày này, hắn cứ dửng dưng mà nói, hệt như đó là chuyện hết sức bình thường

Cô dùng hết sức đẩy hắn ra

'Vô lại'



Hắn 1 lần nữa lại chặn đường, dùng 2 tay khoá chặt cô vào thành thang máy

'Gọi tôi là Dạ, tôi sẽ cho em đi'






Lâm Doãn mặt nhăn nhó đầy khó chịu

Nếu mọi người thấy lại bàn tán lung tung, có kẻ bảo cô và chủ tịch có quan hệ yêu đương cô đã khó chịu lắm rồi nếu bây giờ lại thêm tên phiền toái này thì còn phát sinh bao nhiêu chuyện thật không dám tưởng tượng



Cô lại phải cười

'Dạ tiên sinh...... bây giờ anh có thể cách xa tôi rồi chứ'

Hắn hướng má cô chụt 1 cái nữa

'Anh...!!!'

'Gọi tôi là Dạ'

Cái tên này xem ra không thể cương với hắn được, đành phải dùng nhu thôi



'Dạ' Cô xoay mặt qua hướng khác miễn cưỡng gọi

Bạch Dạ Phi Long cười tà, hôn vào môi cô mút nhẹ

Nụ hôn không có dục vọng, cứ như đây là phần thưởng vì cô nghe lời, thể hiện 1 phần sủng ái của hắn

'Như vậy mới ngoan, tiểu Doãn của anh'



Lâm Doãn không dám tin, cái tên điên này dám giở trò đồi bại này ở nơi công cộng

Từ trước đến nay chỉ có cô ăn đậu hũ của người khác, hắn vậy mà dám làm như thế với cô. Arggggggg...



Đôi giày cao 7 phân giơ lên hướng chân hắn mà giẫm xuống

Bị đau hắn lui ra sau

Cùng lúc đó cửa thang máy mở ra, cô cắn răng nghiến lợi tức giận nhưng không dám to tiếng vì sợ gây chú ý. Hướng phía hắn mà mắng

'Hỗn đản!'



Dứt câu nhanh chóng bước ra khỏi thang máy, vừa đi vừa lau lau đôi môi vừa bị chiếm đóng kia

Ghê tởm! Cái tên ghê tởm

Cứ nghĩ chỉ cần làm theo hắn sẽ bỏ qua, nhưng có vẻ cô đã quá ngây thơ rồi

Hắn căn bản là đang muốn bỡn cợt cô, cho nên dù cô có tuân theo hay không tuân theo hắn đều sẽ giở trò



Tâm tình tốt của cô hôm nay lại bị phá hỏng

Mua sắm ư? Dẹp! Dẹp hết đi

Mua cái chó chết gì nữa, bị chó cắn thì làm gì còn tâm trạng mà đi đâu nữa

Cô tức giận lái xe về nhà

Lần sau cô sẽ không để hắn có cơ hội tiếp cận bản thân nữa, Bạch Dạ Phi Long này thực chất là 1 con chó điên, dù có đối đãi tử tế cũng không thoát khỏi số phận bị cắn



Vậy nên, phải tránh xa hắn càng xa càng tốt

Shit!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK