Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dung Lê rời khỏi công ty, đi thẳng đến căn hộ của Lâm Tri Khê.

Lâm Tri Khê mở một studio chụp ảnh, để thuận tiện cho công việc, cô đã mua một căn hộ nhỏ ở bên cạnh, diện tích không lớn nhưng rất ấm áp.

Dung Lê thường xuyên đến chỗ của Lâm Tri Khê để thư giãn, có khi ở lại muộn sẽ không về nhà, hai người thân thiết như người nhà.

Dường như đoán trước được là Dung Lê sẽ đến. Lâm Tri Khê bày một bàn lớn đồ ăn, đều là những thứ mà Dung Lê thích ăn.

Dung Lê ném túi tùy ý trên sô pha, còn chưa mở miệng, Lâm Tri Khê liền giơ tay đầu hàng: “Lê Lê, cậu nhìn cậu này mặt mũi tràn đầy lửa giận, cậu là minh tinh nha, tức giận sẽ rất xấu đấy.”

Dung Lê vẻ mặt lạnh nhạt, Lâm Tri Khê phình má nói: “Cậu xem chuyện cái thực phẩm chức năng kia không phải là không được giải quyết sao? Dù sao cũng phải tìm luật sư, trực tiếp tìm Tống Tuân Thanh không phải tốt hơn sao, anh ta còn là nhân vật lớn trong ngành, căn bản là chưa thua vụ kiện nào cả.”

Nghe có vài phần hợp lý, nhưng căn bản là không phải như vậy.

Đúng là Thiên Cạnh là công ty luật mạnh nhất, năng lực làm việc của Tống Tuân Thanh cô cũng thể nào phản bác. Chỉ là cô và Tống Tuân Thanh không thích hợp ở chung một chỗ, thậm chí còn ở trạng thái gươm súng sẵn sàng. Có thể nói Tống Tuân Thanh hiện tại còn ghi hận cô, biện pháp tốt nhất là tránh xa.

Cô thở dài: “Cậu cho anh ta bao nhiêu tiền?”

Lâm Tri Khê duỗi năm ngón tay ra trước, sau đó lại giơ thêm một bàn tay khác, Dung Lê hô hấp cứng lại, hận không thể vén tay áo lên dạy cho Lâm Tri Khê một bài học: “Cậu không có chỗ nào để tiêu tiền sao?”

Trách không được Tống Tuân Thanh anh ta nói sẽ không tha cho một đơn làm ăn lớn này, Tống Tuân Thanh đúng là không lừa người.

Lâm Tri Khê lại gần dỗ dành Dung Lê: “Lê Lê, tớ thề tớ không có ý gì khác!” Cô cắn răng, chân thành như chú thỏ con, “Đối tốt với chị em mình cũng không được sao?”

Dung Lê khẽ cười nhẹ một cái: “Tớ chỉ sợ anh ta làm tớ trở nên xấu hơn thôi.”

“Yên tâm người ta có đạo đức nghề nghiệp đấy” Lâm Tri Khê giảo hoạt nở nụ cười, ấn ấn cái trán của Dung Lê, “Ít nhất mạnh hơn cậu nhiều.”

Hai người ầm ĩ trong chốc lát, Dung Lê nghĩ kết sách. Dù sao tiền giải trừ hợp đồng cô cũng không thể trả, huống chi là Lâm Tri Khê giúp cô thuê, cô cũng không thể phụ ý tốt của Lâm Tri Khê được.

Về cái việc thực phẩm chức năng kia sự việc khó nhất của cô, chỉ cần liên quan đến mạng người đương nhiên không phải là chuyện nhỏ. Chuyện kia công ty áp dụng chính sách mềm, hiện tại xem ra hết sức sai lầm.

Nếu Tống Tuân Thanh cùng văn phòng chuyên nghiệp của anh ấy có thể giúp cô phục hồi danh dự, về điểm này cô không có gì xích mích. Cô và Tống Tuân Thanh chẳng qua chỉ là có quan hệ trong công việc, Tống Tuân Thanh nhận vụ này cũng chưa nghĩ nhiều, cô làm ra vẻ khó chịu cũng không có ý nghĩa.

Dung Lê chỉ ăn nửa bát cơm cùng với một ít rau xanh, một tuần sau còn tham gia một hoạt động, cô luôn luôn chuyên nghiệp, cô luôn có trách nhiệm đối với vóc dáng của mình.

Cơm nước xong xuôi Dung Lê đi rửa chén, còn chưa tới phòng bếp điền thoại liền vang lên, là chị Tất: “Ngày mai em tới công ty một chuyến, ký hợp đồng [Hôn tình].”

Giọng nói chị Tất bình tĩnh, Dung Lê đầu óc lờ mờ, nhất thời không kịp phản ứng.

“Em không nghe lầm chứ?” Dung Lê che miệng lại kinh ngạc nói, “Không phải việc này là thất bại rồi sao?”

“Chu Thư Từ bị hủy hợp đồng rồi, hình như là đắc tội với bên đầu tư.” Chị Tất nói, “Đạo diễn vốn do dự giữa em và Chu Thư Từ, lần trước thử máy cũng không tuần tự. Hiện tại cô ấy bị hủy hợp đồng, tất nhiên ông ta sẽ chọn em.”

Đại não Dung Lê nhanh như gió hoạt động, còn chưa hoàn toàn nắm rõ được sự việc, lại nghe chị Tất nói: “Nhắc đến cũng thật kỳ lạ, hôm nay Hứa Hoan bị công ty hủy hợp đồng khóc lóc náo loạn một lúc, mới vừa đi.”

“Hứa Hoan và Chu Thư Từ như hai chị em, vận may thật không tốt lắm.”

“Sao lại như thế?” Dung Lê cảm giác chính mình cũng run nhè nhẹ, hôm nay hết thảy đều quá trùng hợp, cô không thể không nghi hoặc.

Chị Tất cũng nghi hoặc: “Cụ thể chị cũng không biết, cao tầng công ty quyết định, có lẽ là đã đắc tội với người nào đó.”

Xem chừng chuyện tình ở phòng nước sáng nay không tới tai chị Tất, Dung Lê vốn tưởng rằng sự việc này sẽ ầm ĩ, toàn bộ công ty mọi người đều biết. Như vậy tốt nhất, việc lớn biến thành việc nhỏ, việc nhỏ biến thành hư không.

Trước khi cúp điện thoại, Dung Lê nghĩ, chủ động nói: “Chuyện thực phẩm chức năng không thể để như vậy nữa. Bạn em đã giúp em tìm được một luật sư tốt, nói muốn lấy lại công bằng cho em.”

Chị Tất gật đầu: “Sớm đã nên làm như vậy rồi, chuyện này là vết đen rất lớn, chỉ cần đem chuyện này xử lý tốt, chúng ta sẽ không ở thế bị động nữa.” Chị Tất lại hỏi, “Tìm ai làm luật sư rồi?”

Dung Lê mím môi: “Là Tống Tuân Thanh.”

Sau khi cúp điện thoại, Dung Lê vừa rửa bát vừa suy nghĩ về sự việc xảy ra vào sáng nay. Chu Thư Từ bị hủy hợp đồng là Tống Tuân Thanh giải quyết ngay lúc đấy, anh nói mọi chuyện đều đã định, chuyện này là tất nhiên. Chỉ là nhân vật này thế nào lại giao cho cô? Loại cảm giác hạnh phúc choáng váng này thật kỳ quái.

Có lẽ lâu lắm rồi Dung Lê không đóng phim, nhất thời quên mất trạng thái làm việc bình thường rồi.

Là Tống Tuân Thanh giúp cô có được vai diễn sao? Dung Lê nhíu mày, thật không có khả năng. Tống Tuân Thanh giúp cô trút giận đã hết sức không phi thường rồi, người bình thường không đủ sức nhẫn nại. Nếu như có thể đổi chỗ cho nhau một chút, Dung Lê nhất định sẽ cự tuyệt với anh.

Tóm lại, chuyện này chính là Tống Tuân Thanh chưa chắc trực tiếp giúp cô có được vai diễn, cũng có lẽ anh không ngờ kết quả cuối cùng là như thế này. Chỉ là anh đóng vai trò gián tiếp, rốt cuộc Chu Thư Từ bị hủy hợp đồng, vai diễn tự nhiên mà rơi xuống người cô.

Mặc kệ như thế nào, cơ hội lần này cô phải quý trọng.

***

Đêm khuya, công ty luật Thiên Cạnh.

Tống Tuân Thanh dựa bàn đối diện với máy tính, bên trong chi chít dữ liệu. Người đàn ông mặc sơ mi trắng, cúc áo tùy ý mà cởi bỏ hai viên, lộ ra vẻ tùy ý lại lười biếng.

Phản xạ ánh sáng chiếu rọi vào khuôn mặt của người đàn ông trẻ tuổi, cũng lộ ra một chút mệt mỏi. Vụ này không dễ xử lý.

Lúc đầu Dung Lê phát ngôn nói sản phẩm chức năng này đều phù hợp với mọi lứa tuổi, nó chưa hơn mười mấy loại nguyên tố vi lượng, có tác dụng tăng cường sức khỏe, cô đã đăng một số bài về quảng cáo thực phẩn chức năng này lên Weibo.

Sau đó lại bị cư dân mạng nói rằng thực phẩm chức năng khiến mọi người mắc bệnh năng hơn, nửa thật nửa giả viết một bài thật dài, bên trong còn nói rất chi tiết, sau đó, bị công ty Thiên Phi cảnh cáo, người đó đã nhanh chóng hủy bài viết, xóa Weibo. Chuyện này vốn dĩ có thể hạ màn, nhưng một tin tức ngang trời xuất hiện, có một ông lão đã uống thực phẩm chức năng sau đó không ngừng nôn mửa, ông ta ở lại hơn mười ngày ở bệnh viện, trở nên nổi tiếng trên Weibo.

Vốn dĩ là trách nhiệm của nhà sản xuất thực phẩm chức năng, nhưng Dung Lê đã nhận lỗi. Từ đó cư dân mạng nhìn thấy cô là lại nói cô vì lợi ích bản thân, vì tiền mà coi thường sinh mạng.

Chuyện này vốn dĩ có thể hoàn toàn xử lý tốt, nhưng khó là công ty thực phẩm chức năng không bao lâu liền đóng cửa. Chuyện này trở thành một giấy chứng tử, Dung Lê không thể làm gì khác được, đây cũng là nguyên nhân công ty giải trí Thiên Phi mặc kệ.

Tống Tuân Thanh nhắm chặt đôi mắt, môi khẽ nhếch, dựa vào ghế xoay, trong địa nào nhanh chóng chải vuốt. Trước hết là người bịa đặt tin đồn? Vẫn là nên đi điều tra chân tướng trước, lên tiếng hỏi ông lão về sự việc khi ấy? Đã lâu như vậy, còn có thể tìm được người đó sao?

Tiếng gõ cửa làm gián đoạn suy nghĩ của anh, là trợ lý Trương Lực.

Trương Lực cầm văn kiện: “Sáng nay cô Dung đã ký hợp đồng.”

Tống Tuân Thanh gật đầu, đuôi lông mày hiện lên một tia an ủi, anh xoa bóp giữa lông mày, thở dài nói: “Chỉ sợ cô ấy không ký.”

Trương Lực cung kính nói: “Ngài dụng tâm lương khổ, chỉ tiếc là cô Dung không hiểu được ý tốt của ngài.”

Tống Tuân Thanh lắc đầu, giọng rất nhẹ, hình như thở dài: “Tôi không trông cậy vào cô ấy có thể hiểu tôi.” Anh chỉ hi vọng rằng cô ấy có thể tốt hơn một chút. Cuối cùng, anh thở dài một tiếng, trong đêm đen tĩnh mịch, thế nhưng lại nghe được một chút bi thương: “Trương Lực, tôi làm vậy có đúng không?”

Qua một lúc lâu, Trương Lực mới trả lời: “Tôi thấp cổ bé họng, không dám xem vào quyết định của ngài.” Anh lại nói, “Ngài hãy làm theo trái tim của mình, còn lại thời gian sẽ trả lời ngài.”

Tống Tuân Thanh dành cả một đêm sắp xếp tư liệu của Dung Lê cho hoàn chỉnh.

Anh đứng dậy, đang chuẩn bị đi rửa mặt, sau đó thì về nhà ngủ một giấc, liên nghe thấy điện thoại trên bàn làm việc vang lên, là Tiểu Trịnh: “Luật sư Tống, có vị tiểu thư họ Dung muốn gặp ngài.”

Dung Lê lúc này đứng ở dưới lầu, cô trang bị cực kỳ kín mít, đeo kính râm che đi gương mặt thanh tú. Sau khi ký hợp đồng ngày hôm qua, cô vẫn cảm thấy lo sợ bất an, chuyện này không đơn giản như vậy, đặc biệt dậy sớm, tìm Tống Tuân Thanh hỏi xem kết quả sao lại như thế này.

Nhân viên lễ tân Tiểu Trịnh yêu cầu cô đưa ra chứng minh đã hẹn trước, Dung Lê không có, chỉ đơn giản nói: “Cô nói với luật sư Tống rằng có một vị tiểu thư họ Dung đang đợi anh ta.”

Dung Lê ngồi trong khu nghỉ ngơi, yên lặng chờ Tiểu Trịnh thông báo.

“Cô Dung, mời về cho.” Tiểu Trịnh sắc mặt khó coi, đi tới chỗ cô, “Luật sư Tống nói, anh ấy không quen biết cô Dung.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK