• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không chỉ có thế, hán còn cảm nhận được năng


lượng xung quanh không ngừng đi vào cơ thể hắn, cuối cùng giống như một cơn hồng thủy, tràn vào chảy xuôi trong kinh mạch. Đột nhiên, vòng xoáy nhỏ xoay tròn nhanh chóng, những huyền khí không thể thấy bang mắt thường này nhanh chóng biến mất trong đan điền hân, lại qua hai tức, trong vòng xoáy nhỏ đội nhiên tràn ra một luông huyền khí màu vàng kim nhạt.


Cảm nhận được sự khác thường trong cơ thể, trong lòng Dương Diệp vui vẻ, sau đó nhìn về phía bé gái một cái, trong lòng khiếp sợ, trong cơ thể hắn vừa xuất hiện chút ít huyền khí kia nhất định là do bùa chú của bé gái gây nên, nhưng lúc này hân không hỏi, bởi vì bên cạnh hắn, còn có một lục phẩm Huyền Thú.


Nghiêng cổ, cảm nhận được huyền khí trào lên trong cơ thế, Dương Diệp nhìn Cự Mãng Vương, cười gằn một tiếng, sau đó chân phải đạp xuống, cả người xông ra, nẳm đấm tay phái, xen lẳn tiếng thét đối với đầu của Cự Mãng Vương ầm tới.


“Phì phì..:


Nhìn thấy Dương Diệp lại chủ động công kích, Cự Mãng Vương liền trở nên tức giận, cơ thể lắc một cái, đuôi rắn cực lớn quét về phía Dương Diệp Tân nữa.


Thấy đuôi rần quét tới, Dương Diệp tập trung ánh mắt, lần này hần sẽ không né tránh nữa. Đạm kim sắc huyền khí (*) trong cơ thế bắt đầu vận chuyển nhanh lên trên nắm tay phái, thét to một tiếng rồi mạnh mẽ vung nẳm đấm đánh tới đuôi rắn.


Được phù lục thần bí cộng với kim sắc huyền khí trợ giúp, trên cánh tay Dương Diệp nổi lên gấn xanh như những con giun nhỏ dài, trên nâm tay của hắn thoáng hiện lên kim quang mờ mờ, nơi nắm tay đi qua vang lên từng đạt âm thanh xé gió, thanh thế làm cho người khác phải kinh hãi.


“Bum.”


Nắm đấm va chạm với đuôi rắn tạo nên một tỉếng vang lớn, Dương Diệp bị lùi về mấy bước, mà đuôi của Cự Mãng Vương bị một đấm này của Dương Diệp đánh bật trở về. Không chí như vậy, chồ đuôi của Cự Mãng Vương bị nâm đấm của Dương Diệp đánh bị lõm sâu vào, có thể thấy một kích này của Dương Diệp mạnh như thế nào!


Dương Diệp thấy một đấm của mình đánh bay đuôi rắn thì trong lòng vui mừng, trong mắt lóe lên vẻ hung phấn, huyền khí trong cơ thế bắt đầu vận chuyến lên trên nắm đấm lần nữa, rồi sau đó đấm như mưa lên người Cự Mãng Vương.


Thấy Dương Diệp liên tục đánh lui Cự Mãng Vương, trong mắt Tiểu Bảo Nhỉ ở một bên hiện lên vẻ khiếp sợ, vỗ vồ bộ ngực nhỏ khẽ nói: “Cường lực phù trung phẩm của ta chỉ có thế tăng sức mạnh của hắn lên hai lần thôi, thế nhưng kim sâc huyền khí kia của hắn chí ít cũng tăng sức mạnh lên năm Tân, gia gia nói không sai, trong Ngũ Hành huyền khí, lực công kích của kim sắc huyền khí quả nhiên là lợi hại nhất.”


Dương Diệp càng đánh càng hăng, sức mạnh của hắn bây giờ ít nhất cũng nặng nghìn cân, mỗi một đấm rơi lên người Cự Mãng Vương đều để lại một cái lổ, không đến một hồi trên người Cự Mãng Vương đã bị thương tổn khâp nơi, máu tươi tứ phía.


Trên người Dương Diệp cũng bị nội thương không ít, lực va chạm mỗi khi đuôi của Cự Mãng Vương đụng vào hắn đều làm cho trong người hắn chấn động một trận, cũng may hắn cảm nhận được trong cơ thể có một cỗ lực lượng kỳ dị đang không ngừng chữa trị ám thương trong cơ thể hắn, nếu không thì hắn đã ngã xuống từ sớm rồi.


“Burn!’


Một người một mãng giằng co một hồi lâu, đột nhiên Dương Diệp tìm được một khe hở, vươn người nhảy lên đấm một cú vào đầu Cự Mãng Vương, Cự Mãng Vương đau đớn kêu lên một tiếng, cơ thể co giật kịch liệt. Dương Diệp thấy thế càng đấm vào đầu nó nhanh và mạnh hơn nữa, chỉ một lát sau Cự Mãng Vương đã không còn nhúc nhích được nữa.


“Phù!”


Thấy Cự Mãng Vương nằm trên mặt đất, Dương Diệp đặt mông ngồi xuống thở hốn hển, lúc trước hắn bị đuôi Cự Mãng Vương quét trúng mấy lần, khi đó còn chưa cảm thấy thế nào nhưng bây giờ cảm giác đau đớn và mệt mỏi như thủy triều kéo tới, khiến cho hắn không lấy ra được chút khí lực nào nữa.


Lúc này Bảo Nhi ở gần đó chạy đến bên cạnh Cự Mãng Vương, giơ chân đá mạnh lên Cự Mãng Vương đã nằm yên trên đất, vừa đá vừa mắng: “Ai bảo ngươi đuổi Bảo Nhi hả, bây giờ thì chết rồi nha? Xem Bảo Nhi có luyện hóa ngươi hay không!”


Nói xong lấy từ trong túi nhỏ ra một bình bạch ngọc giơ về phía Cự Mãng Vương, nắp bình vừa mới được mở ra thì một lực hút từ trong đó tràn ra, nhất thời cơ thế khổng fô của Cự Mãng Vương hóa thành


từng chẩm đen bay vào trong bình bạch ngọc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK