• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảm nhận được hành động của vòng xoáy nhỏ, Dương Diệp cười lên, trực giác nói cho hân biết cái vòng xoáy nhỏ này đã đồng ý. Hiển nhiên cái vòng xoáy nhò này cũng không hài lòng tốc độ hấp thu huyền khí của hẳn, cho nên quyết định để cho hắn mạnh lên trước đã, cái này gọi là đầu tư!


Mặc y phục tử tế, Dương Diệp đi tới nơi hắn giấu Huyền Thiết nguyên, đeo Huyền Thiết nguyên lên người, lúc này Dương Diệp không còn cảm thấy nặng chút nào nữa.


Hẳn bây giờ đang không có công pháp, cho nên hắn chỉ có thể dùng phương pháp luyện thể để hấp


thu huyền khí, hẳn tu luyện càng mạnh, huyền khí hấp thu được cũng sẽ càng nhiều, như vậy huyền khí màu vàng nhạt hắn thu được cũng sẽ càng nhiều. Có càng nhiều huyền khí màu vàng nhạt thì hắn có thế dùng đế tăng cường cơ thể của mình và nâng cao cảnh giới.


“Aaaaa… Cửu mạng với, đừng đuối Bảo Nhi nữa, gia gia cứu con với…”


Ngay khi Dương Diệp chuẩn bị tu luyện cực hạn thì đột nhiên phía rừng cảy xa xa truyền đến một tiếng thét chói tai, thanh âm có chút non nớt, hiển nhiên là một tiểu cô nương.


Nghe được tiếng thét, Dương Diệp dừng bước nhìn về phía rừng cây, đột nhiên một tiểu cô nương mặc váy hoa trâng thất kinh từ trong rừng chạy ra. Tiểu cô nương khoảng chừng 13,14 tuổi, mái tóc rất dài chải ra sau đầu, sắc mặt trắng bệch, cái miệng nhỏ mím chặt, dùng cả tay lẫn chân liều mạng chạy trốn.


Tiếu cô nương chạy ra nhìn thấy Dương Diệp thì sắc mặt vốn có chút tái nhợt nhất thời trở nên trắng hơn nữa, vừa chạy vừa kêu: ‘Tiểu tạp dịch kia nhanh chạy mau đi, con rắn nhỏ phát điên rồi…”


“Ầm ầm ầm!”


Ngay khi Dương Diệp đang ngấn ngơ thì đột nhiên mặt đẩt rung lên, một con quái vật lớn chạy ra từ rừng cây phía sau tiểu cô nương.


Cự Mãng Vương!


Thấy con quái vật khổng lồ này, sầc mặt Dương Diệp nhất thời trờ nên trắng bệch như tiểu cô nương luôn, đây là con rắn nhỏ hả? Đây là Cự Mãng Vương đó!


Cự Mãng Vương, Ngũ phẩm huyền thú, cơ thể lớn tương đương với ba người trưởng thành, dài ba trượng, hai mắt to như nắm đấm, quan trong nhất chính là lớp vảy toàn thân, sức phòng ngự của nó thi dùng kiếm kỹ cũng không nhất định có thế chém rách được!


***


(*) hậu tích bạc phát: hậu tích: tích trữ nhiều, bạc phát: từ từ phát ra


Bé gái mặc dù còn nhỏ, nhưng chạy rất nhanh, khi nhìn thấy Dương Diệp lại cưỡng ép mình thay đổi phương hướng chạy trốn, chạy về một hướng khác, như vậy nàng rút ngấn được khoảng cách với Cự Mãng Vương, mà nếu Dương Diệp quay đầu chạy thì chắc có thế thoát thân được.


Dương Diệp do dự một lúc, sau một khắc, hít một hơi thật sâu, không do dự, nhặt tảng đá to bên cạnh lên, chạy về phía Cự Mãng Vương. Đợi khi khoảng cách chỉ còn mười mấy mét, hắn nắm chặt tay, dùng hết sức, ném về phía Cự Mãng Vương.


“Bịch!”


Đá đập vào đầu Cừ Mãng Vương, “bịch” một tiếng, hòn đá vỡ thành từng mảnh.


Thấy vậy, Dương Diệp nheo mắt, phòng ngự này thật lợi hại!


Bị Dương Diệp ném đá trúng đầu, Cực Mãng Vương tức giận, quyết định không tiếp tục đuổi theo bé gái, thân rắn lắc một cái, đập về phía Dương Diệp.


Cơ thể Cự Mãng Vương khổng lồ, tất cả những nơi đi qua đều biến thành một đống hỗn độn, thứ nào nó đụng phải đều bị nghiền nát một cách vô tình, thanh thế như vậy khiến cho người ta vô cùng sợ hãi.


“Chạy mau!’


Thấy bé gái đang đứng một bên hiếu kỳ nhìn hắn, Dương Diệp hét lên một tiếng, đồng thời lại nhặt một hòn đá trên mặt đất, xông về phía Cự Mãng Vương.


Nói thật, đối mặt với còn quái vật khổng lồ này, trong lòng Dương Diệp không nắm chắc chút nào. Nhưng mà bảo hắn chạy, hắn thật sự không làm được. Nếu như ngay từ đầu bé gáỉ này dẫn Cự Mãng Vương này đến cho hắn, hắn chắc chắn sẽ không nhiều lời mà lập tức đi ngay. Nhưng nàng lại thà đế cho bán thân bị Cự Mãng Vương truy đuối, cũng không muốn liên lụy đến hắn.


Bé gái lương thiện như thế rất giống Tiểu Dao! Đương nhiên, quan trọng nhất là bây giờ hắn có sức để liều mạng.


Thấy Dương Diệp xông về phía Cự Mãng Vương, tiểu cô nương thờ dốc từng hơi, đôi mắt đen láy linh động nhìn Dương Diệp, chớp chớp mắt. Hiển nhiên, nàng không ngờ đệ tử tạp dịch này sẽ giúp nàng chống cự lại Cự Mãng Vương.


“A!”


Một tiếng thét kỳ quái, Dương Diệp dùng hết sức lực, hòn đá nắm trong tay vỗ đầu Cự Mãng


Vương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK