• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghĩ vậy khóe miệng Dương Diệp càng cười rộng hơn, cười đến mức đắc ý, sau một lát hân cất


cường lực phù cẩn thận rồi bước nhanh đi về phía cửa Thanh Phong cốc.


Ra khỏi Thanh Phong cốc, Dương Diệp đi tới luyện võ trường, vừa tới luyện võ trường Dương Diệp đã bị một gã thanh y đệ tử (***) cản lại, gã đệ tử này khoảng chừng 17,18 tuổi, ờ vai trái của áo có khắc một chữ “Ngoại” nho nhỏ, đây là tiêu chí của đệ tử ngoại môn!


Nhìn thanh y nam tử trước mắt lộ ra sát khí với hắn, Dương Diệp biết người này chính là biểu ca của Đỗ Tu, Đoàn Quân, thực lực đạt tới Bát phẩm huyền giả.


Nhìn thấy Dương Diệp bị mấy người Đồ Tu chặn lại, một ít đệ tử tạp dịch nhất thời lăc đầu thở dài, V) có Dương Diệp mà các đệ tử tạp dịch ờ Tạp Dịch phong không còn bị mấy người Đỗ Tu bắt nạt nữa, cho nên những đệ tử tạp dịch này rất có hảo cảm với Dương Diệp.


Bảy giờ biểu ca của Đỗ Tu từ thế tục trở về, như vậy kết cục của Dương Diệp cũng có thể đoán được.


Đoàn Quân cũng nhìn Dương Diệp, trong mắt lóe lên sát ý lạnh lẽo, hôm nay gã mới từ thế tục trở về lại phát hiện Đổ Tu và Từ quản sự sẽ bị đày đi Tinh mỏ, mà đầu sỏ gây nên chính là tên đệ tử tạp dịch trước mắt này, nên biết đệ tử tạp dịch của Kiếm tông cùng một số đệ tử ngoại môn đều biết Đỗ Tu


là biểu đệ của gã, Từ quản sự là người của gã, đánh chó còn phải ngó mặt chủ, thế mà cái tên trước mát này lại trực tiếp đánh vào mặt gã!


Hơn nữa quan trọng nhất là Đỗ Tu và Từ quản sự mòi năm đều nộp cho gã hơn vạn mai kim tệ, có số tiền này gã có thể mua thêm nhiều tài nguyên tu luyện, thế mà bây giờ khoản tài nguyên này vì tên trước mắt này mà không còn nữa! Hơn vạn mai kim tệ, đây là tài nguyên chú yếu của gã, trong lòng gã đang rỉ máu.


Nghĩ vậy, Đoàn Quân híp hai mắt lại, nói: “Phế vật, biếu đệ của Đoàn Quân ta mà ngươi cũng dám bắt nạt, chết đi cho ta!” Nói xong thân hình khẽ động, thủ chưởng vỗ lên mặt Dương Diệp.


Nhìn thấy Đoàn Quân trực tiếp động thủ, hơn nữa lại lại trực tiếp hạ sát thủ, sắc mặt Dương Diệp trầm xuống, quát khẽ một tiếng, vung nắm đấm đánh tới thủ chường của Đoàn Quân.


“Bốp!”


Quyền chưởng chạm nhau, Dương Diệp thụt lùi ba bước, Đoàn Quân cũng bị lùi ba bước.


Lần giao thủ đầu tiên, hai người hòa nhau.


Nhìn thấy mình bị Dương Diệp đấy lùi, trong mắt Đoàn Quân lóe lên vẻ kinh ngạc, quan sát


Dương Diẹp mọt hồi, nối: “Ngươi đa lá huyến gia?


Có điều vậy thì sao chứ( ban nãy ta chỉ đánh ra một thành thực lực, bây giờ ngươi chết đi cho ta!” Nói xong, huyền khí trong cơ thể bât đầu vận chuyển, chuẩn bị xuất thủ giết Dương Diệp lần nữa,


“Chờ đã!” Dương Diệp đi tới trước một bước, nhìn Đoàn Quân đứng trước mặt, trong mắt cũng lóe lên sát ý, người này biết mấy người Đò Tu bị Thiên trưởng lão cách chức thê’ nhưng gã không dám đi tìm Thiên trưởng lão gây phiền toái lại tìm đến mình, hơn nữa vừa động thủ đã là sát thủ, hắn cũng thấy tức giận.


”Sao hả? Muốn xin tha sao?” Đoàn Quân châm chọc nói: “Sớm biết có hôm nay hà tất trước kia làm vậy? Biếu đệ của Đoàn Quản ta mặc dù chỉ là một tên đệ tử tạp dịch, nhung cũng không phái một phế vật như ngươi có thể bắt nạt được. Bây giờ quỳ xuống dập đầu một nghìn cái cho ta, hô to ta sai rồi, sau đó cút khỏi Kiếm tông, ta có thể không giết ngươi!”


“Ta muốn khiêu chiến ngươi, quyết đấu Sinh Tử đài!” Dương Diệp nhìn thẳng Đoàn Quân, ngữ khí kiên định.


Lặng, giống như chết lặng, đệ tử tạp dịch xung quanh cùng bản thân Đoàn Quân đều trở nên sửng sốt.


Đệ tử tạp dịch khiêu chiến đệ tử ngoại môn? Lại còn là Sinh Tử đài?


(*) phách, thứ, liêu, tảo, trảm, điểm: bố, đâm, vung, quét, chém, chỉ.


(**) phù chỉ: giấy vẽ phù


(***) thanh y đệ tử: đệ tử mặc áo xanh


Sinh Tử đài, ý nghĩa như tên, chính là quyết chiến sinh tử.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK