• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba người Đò Tu bây giờ cảm thấy hối hận, hối hận đã chọc vào Dương Diệp, nếu như biết Dương Diệp đã là Huyền giả thì cho bọn họ một trăm lá gan cũng không dám đi chọc Dương Diệp.


Thiên trường lão hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói: “Kể từ bây giờ Từ quản sự không còn là quản sự của Tạp Dịch phong nữa, cả bốn người đi Tinh mỏ đào khoáng mười năm, vật đào được giao hết cho tông môn, mười năm sau trục xuất khỏi Kiếm tông, vĩnh viền không được vào Kiếm tông nữa” Nói xong quay qua Dương Diệp yên lặng gật đầu, sau đỏ giơ tay kéo vai Dương Diệp, thân hình khẽ động, hai người liền biến mất khỏi đại sảnh.


Nghe được lời của Thiên trường lão, chúng đệ tử tạp dịch xung quanh nhất thời hoan hô lên, mà ba người Đỗ Tu thì trực tiếp ngất tại chỗ.


Bốn người bọn họ phải làm trâu làm ngựa cho Kiếm tông mười năm.


***


(*)Từbái bì:Từlôt da


Luyện võ trường.


Dương Diệp và Thiên trường lão hai người cùng nhau đi tới, mặc dù là ban đêm, nhưng bốn phía đã có Nguyệt Quang thạch chiếu rọi, luyện võ trường lúc này lạỉ giống như ban ngày.


Đột nhiên, Thiên trường lão dừng bước, nhìn Dương Diệp trước mắt, nói: “Dương Diệp, lúc trước ta cách chức ngươi xuống làm đệ tử tạp dịch, ngươi có còn hận ta không?”


Dương Diệp lắc đầu, nói: “Thiên lão, nếu như không phải ngài, chỉ sợ muội muội cùng mẫu thân của ta đã rơi vào tay Liễu gia. Trong nội tâm của ta có hận, nhưng chí hận bán thân ta, lúc trước do ta không phấn đấu, để Thiên lão bị người cười nhạo giống nhưta, là ta làm Thiên lão mất mặt!”


Dương Diệp sẽ mãi mãi không quên hình ảnh những trưởng lão ngoại môn đã cười nhạo hân cùng với Thiên lão, khi mà mà hân không trở thành Huyền Giả trong một năm, những trưởng lão ngoại môn cùng đệ tử ngoại môn kia không chỉ cho hân một cái danh hiệu ‘Vang dội”, còn cười nhạo Thiên lão mắt mờ, thu nhận một tên phế vật mang về Kiếm Tông.


Có thế nói, trong đám đệ tử ngoại môn hắn là một trò cười, mà Thiên lão ở trước mặt cũng bởi vì


ngoại môn.


Nghe thấy lời nói của Dương Diệp, Thiên trưởng lão vỗ vồ bá vai Dương Diệp, nói: “Được rồi, những chuyện trước kia cũng đã qua, không cần so đo. Ta không ngờ được ngươi lại là Ngũ Hành huyền khí, hơn nữa huyền khí còn là thuộc tính Kim, đi, bây giờ chúng ta đi Ngoại Môn phong, ta sẽ khôi phục thân phận đệ tử ngoại môn của ngươi, ta nhìn xem lúc này ai dám nói ngươi là phế vật!”


‘Thiên lão, ta muốn tham gia khảo hạch đệ tử ngoại môn vào một tháng sau, ta sẽ dùng thực lực để nói cho bọn họ biết, ta không phải phế vật, ánh mắt của Thiên lão là tốt nhất Kiếm Tông!” Nhìn Thiên trường lão, Dương Diệp nói cực kỳ nghiêm túc. Nếu như hân đúng là ngũ hành huyền khí, có khả năng hắn thật sự sẽ đi theo Thiên trưởng lão, nhung vấn đề là hắn có phái vậy hay không? Hẳn cũng không muốn để lộ bí mật vòng xoáy nhỏ cho người khác biết!


Nghe vậy, Thiên trưởng lão hơi ngẩn người, chợt nở nụ cười, nói: “Được, được lắm, có chí khí.”


Kiếm Tông thu nhận đệ tử ngoại môn, có hai phương thức, phương thức thứ nhất là trường lão ngoại môn có thể tùy ý tuyển nhận ba người đệ tử, bởi vì trưởng lão ngoại môn có ba danh ngạch lựa chọn đệ tử ngoại môn; loại thứ hai chính là khảo


hạch đệ tử ngoại môn, đây là phương thức tuyển nhận đệ tử thông thường của Kiếm tông, miền là trước 17 tuổi đạt tới lục phẩm huyền giả đều có tư cách tham gia khảo hạch này.


Đệ tử ngoại môn thông qua khảo hạch đều có thực lực cùng địa vị cao hơn đệ tử được nhận bằng phương thức đầu tiên, bởi vì khảo hạch vỏ cùng nghiêm khắc, không chỉ phải có thực lực mạnh mẽ, còn phải yêu cầu ngộ tính và thiên phú cực cao.


Có thể nóí, người được nhận thông qua cách thứ nhất chính là đi cửa sau, còn cách thứ hai đều dùng thực lực bán thân trờ thành đệ tử ngoại môn, cho nên, ở Kiếm tông, người đi cửa sau thường chênh lệch địa vị rất nhiều so với người thông qua khảo hạch.


Thiên trường lão ngẫm nghĩ, sau đó móc ra một cái túi nhò từ trong lồng ngực, đưa cho Dương Diệp, nói: “Dương Diệp, ngươi có chí khí, rất tốt, đảy là mười viên Năng Lượng thạch và Hộ Mạch đan, năng lượng thạch có thể giúp ngươi hấp thu huyền khí rất nhanh chóng, Hộ Mạch đan có thể bảo vệ kỉnh mạch của ngươi không bị tổn thương.”


Nhìn cái túi nhỏ kia, Dương Diệp hơi do dự, sau đó nhận lấy cái túi, chân thành nói: “Thiên lão, ngài yên tâm, lần này ta quyết không đế ngài thất vọng nữa” Hẳn không từ chối ý tốt của Thiên lão, quá


thực íúc này hân cần tài nguyên tu luyện, bằng không với tốc độ tu luyện hiện tại của hẳn, nhất định không thể nào đạt tới lục phẩm huyền giả trước 17 tuồi được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK