Đó là sự tuyệt vọng thực sự, hoặc có thể nói là châm biếm lớn nhất. Cái gọi là vui quá hóa buồn. Vận mệnh của con người thường là như thế, ngay thời điểm nổi bật nhất, trong lúc lơ đãng lại rơi xuống địa ngục. Thậm chí trước mắt An Bão Thạch đã xuất hiện ánh sáng, không còn là một mảnh đen kịt như trước nữa, có vầng sáng cực kỳ sáng ngời mang theo nhiệt độ chân thật từ trên cao chiếu xuống trên người y. Y dùng hết khí lực toàn thân lắc lư đầu,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.