Hoành Sơn Hứa Hầu nhíu nhíu mày, từ trên cao nhìn Dạ Sách Lãnh, nói: - Hôm nay ta sẽ không lưu tình. Dạ Sách Lãnh cười cười, nụ cười vẻ rất quyến rũ, - Ta không cần ngươi lưu tình. Hoành Sơn Hứa Hầu nhìn thần thái của nàng, trong mắt hiện lên một tia dị sắc, nói: - Đã như vậy, mời. Dạ Sách Lãnh hơi ngửa đầu. Phía trên đỉnh đầu Hoành Sơn Hứa Hầu tự nhiên là bầu trời. Giờ phút này ánh mặt trời đang nồng đậm, vạn dặm không mây, nhưng theo nàng liếc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.