Trịnh Kinh Thành nhíu mày thật sâu, hắn cực kỳ không thích cảm giác như hiện tại. Nếu không nắm chắc tuyệt đối thì không nên dễ dàng đi nếm thử. Bất cứ người nào thì cũng chỉ có một sinh mệnh, mà hắn lại tiếc mạng hơn so với tuyệt đại đa số người tu hành trên đời. Cho nên khi nghe những lời này của Phan Nhược Diệp, hắn không chút do dự bóp nát một món Phù khí đã rơi vào lòng bàn tay mình. Vô thanh vô tức, mặt nước dưới thuyền lá của hắn và...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.