Trương Thập Ngũ nhếch miệng cười cười. Mặc dù y không thể nhịn cười, nhưng y cảm thấy rằng đây không phải là một trò đùa. Bất cứ ai bị nhốt rất nhiều năm ở trong loại thủy lao âm u không thấy mặt trời kia, ngửi mùi thối rữa trên người mình mà kéo dài hơi tàn, chỉ sợ khi thật sự ngửi được một ít mùi tanh của biển đều sẽ cảm thấy mới mẻ. Y biết rõ sở dĩ Lâm Chử Tửu có thể chịu đựng được những ngày như vậy là bởi vì cừu hận mãnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.