Tịnh Lưu Ly nhìn Lý Tư, nói: - Ta không hề nói đùa. - Đúng không? Tâm trạng của Lý Tư dường như đã hoàn toàn khôi phục bình tĩnh, lão thản nhiên nói: - Muốn biết chuyện của ta, trừ phi ngươi thật sự có thể thắng. Tịnh Lưu Ly nhìn lão, - Chỉ sợ đến lúc đó không kịp nữa. - Khi đó người duy nhất chỉ cảm thấy tiếc nuối là ngươi. Lý Tư hơi nở nụ cười trào phúng, - Đổi lại là người khác, ai sẽ để ý đến sinh tử của địch nhân? Huống...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.