Ở Trường Lăng sớm đã đến đêm đưa tay không thấy năm ngón, song giữa những sông băng này, mặt trời lại giống như mãi mãi không xuống núi vậy. Có thể bắt được một ít khí tức mà Tu hành giả Linh Hư Kiếm Môn kia lưu lại, cũng không có nghĩa là bất cứ lúc nào cũng có thể nắm chắc chính xác. Trưởng Tôn Thiển Tuyết bỏ ra thời gian cực lâu, cho đến khi mặt trời dường như mãi mãi không bao giờ lặn trên đường chân trời, nàng lại nhìn phía trước, đột nhiên nở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.