Năm năm, lần đầu tiên đoạt cúp Quidditch, học sinh Slytherin đều vui đến rơi nước mắt, ngay cả Voldemort cũng có chút sục sôi, đương nhiên hắn nhanh chóng khôi phục bình thường. Học sinh Gryffindor cúi đầu ủ rũ, an ủi nhau sang năm đoạt lại.
Có cúp Quidditch, cúp nhà đương nhiên thuộc về Slytherin. Bữa tối ngày cuối cùng, Dumbledore tuyên bố nhà Slytherin đoạt cúp nhà, sau bốn năm Gryffindor liên tục đứng đầu, cuối cùng thì màu xanh bạc cũng tràn ngập đại sảnh Hogwarts.
Kì nghỉ hè của năm thứ 6 không đúng như trong tưởng tượng của Harry, cậu vốn định cùng Voldemort ở chung, củng cố tình cảm, nhưng cả kì nghỉ hè Voldemort đều bận rộn, mặc dù là sinh nhật Harry, đến 12 giờ đêm hắn cũng buộc phải xin lỗi Harry rồi rời đi.
” Bảo bối, ta có nhiều việc cần làm, xin lỗi, ta nhất định bồi thường cho em.” Voldemort nói xin lỗi với Harry, ánh mắt giận dỗi của cậu bé khiến hắn đau lòng, nhưng hắn phải đi, nếu được hắn chỉ hy vọng ở cùng Harry. ” Tin tưởng ta, ta sẽ không cùng những người khác làm gì, ta cam đoan.”
Không thể không nói, lời cam đoan này có một ít tác dụng, tâm trạng Harry vui vẻ hơn nhiều. Nagini nhận được chỉ thị tối cao của Voldemort, làm bạn bên người Harry mọi lúc mọi nơi, ngủ thì dùng cái đuôi cuốn lấy chân Harry, phòng ngừa Harry nhất thời hứng khởi mà trốn nhà đi chơi, Harry kháng nghị vài lần, nhưng không có hiệu quả.
Voldemort xuất hiện tại sân ga lúc Harry lên tàu tốc hành Hogwarts, hoàn hảo, tới kịp, vẫy tay gọi Harry, trò chuyện. ” Năm học này có chuyện rất thú vị, Harry, chắc chắn em sẽ thích.” Hắn cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Harry, cười nói,” Một chuyện vô cùng trọng đại.”
” Chuyện gì?” Harry cảm thấy hứng thú, chuyện có thể làm Voldemort phấn khởi như vậy không nhiều lắm.
Voldemort cười càng thần bí, ” Không thể nói, đợi em tới trường học sẽ biết.”
” Hừ.”
” Đáp ứng ta, không được làm chuyện nguy hiểm.” Voldemort nghiêm túc, tay cầm lấy tay Harry cũng thoáng dùng sức.
Harry khó hiểu nhìn hắn, ” Tại trường học có chuyện gì nguy hiểm chứ? Có liên quan tới chuyện trọng đại mà ngươi nói?” Cậu đảo mắt, cười hì hì.
Voldemort không thừa nhận, cũng không phủ nhận, vẫn nắm thật chặt tay Harry, ” Hứa với ta, không làm chuyện nguy hiểm.”
Thấy biểu tình Voldemort nghiêm túc như thế, Harry đáp ứng, ” Biết, ta sẽ không làm chuyện nguy hiểm.”
Voldemort vừa lòng buông tay cậu ra, cười gian xảo, ” Nếu em vi phạm lời hứa, ta liền trừng phạt em.” Đôi mắt đỏ tươi vì nhiễm tình sắc mà đỏ thẫm.
Lời Voldemort gợi lại ký ức của Harry, cậu lập tức liên tưởng đến chuyện sau trận đấu Quidditch tháng 10, sự trừng phạt của Voldemort khiến cậu nhịn không được mà khóc ra, liền đỏ mặt, nhanh chóng rút tay, nghiêm chỉnh trở lại chỗ ngồi, nhìn Snape đang xem báo, lấy sách ra giả vờ đọc. Chết tiệt, nhiều người như vậy mà dám nói những lời đó, hắn nghĩ mọi người đều là kẻ ngốc sao? Huống chi, cười như vậy…… Như vậy…… Chỉ sợ là ý gì khác, cậu không làm chuyện nguy hiểm, nam nhân kia cũng sẽ không làm chuyện xấu sao? Nhớ đến ngày sinh nhật vào tháng 7, nếu không phải thời gian không đủ, nam nhân kia chắc chắn đã ăn cậu không chừa một chút. Lúc ấy nam nhân kia đã nói, ” Sau khi đến Hogwarts em sẽ chạy không thoát.” Hại Harry uổng công vui vẻ một hồi, vốn tưởng rằng sẽ xảy ra cái gì, kết quả cái gì cũng không chân chính xảy ra.
Thật sự là…… Harry thở dài. Đến Hogwarts có thể xảy ra cái gì chứ? Voldemort không sao,nhưng cậu xấu hổ, cho nên cậu mới hy vọng có thể cùng Voldemort lúc sinh nhật, kết quả lại bị công việc của Voldemort cắt ngang.
Muốn phát triển ở trường học, e rằng Voldemort phải thất vọng……