Trầm ngâm, Harry biết mình không có hy vọng. Voldemort, đúng vậy, Voldemort, nam nhân kia vốn đã sớm biểu hiện thái độ của hắn đối với những phù thủy xuất thân Muggle, Harry không thể lựa chọn.
Nuốt khan vài cái, cậu gian nan mở miệng,” Như vậy, nếu sau này có việc gì muốn tớ giúp, có thể nói cho tớ, tớ sẽ cố gắng hết khả năng.” Đây là điều duy nhất cậu có thể hứa.
Cho dù Lily không phản đối cũng chẳng giúp tâm tình Harry tốt hơn, cậu thất hồn lạc phách đi về, thiếu chút nữa đụng phải James Potter.
” Sách sách sách, Harry Potter, mày không tham gia lễ hội cuồng hoan thật làm cho người ta giật mình. Hay mày không đủ tốt để tham gia?” Đang nói chính là kẻ còn đáng ghét hơn James – Sirius.
” Black, đừng nghĩ tao cũng như mày. Slytherin luôn coi thường những kẻ thô lỗ của Gryffindor.” Harry phản bác.
” U~ có chỗ dựa vững chắc có khác. Không chỉ thành tích học tập đột nhiên tăng mạnh, nói chuyện cũng nhanh mồm nhanh miệng hơn.” Lần này người nói là James. Thư từ nhà gửi đến nói rằng tuyệt đối không thất lạc đứa nhỏ nào, nhưng hắn vẫn không giải thích được việc Harry quá giống thành viên của gia tộc Potter. Có lẽ trên đời cũng có người giống nhau, hắn nghĩ vậy.
Harry há mồm muốn nói tiếp, nhưng nhìn thấy Remus Luppin, nhất thời hút một ngụm lãnh khí.
Tóc màu rám nắng! Đôi mắt màu nâu!
Cậu nhớ tới thay thể phẩm được đưa cho Snape, rất giống người trước mắt – Remus Luppin!
Snape yêu Remus, khó trách cậu ta muốn uống rượu giải sầu.
Đầu Harry rối loạn, đả kích liên tiếp khiến cậu không còn lòng dạ nào gây chuyện nữa. Lợi dụng kỹ xảo Voldemort dạy cậu, cậu thuần thục phát ra thanh âm tê tê,{ cút ngay!}
Sự tức giận cộng thêm xà ngữ khiến người khác sợ hãi, cho dù James và Sirius là hai người không sợ trời không sợ đất cũng không tự chủ được lui về phía sau vài bước.
Harry nhân cơ hội này, bước nhanh về phòng sinh hoạt chung của Slytherin. Phòng sinh hoạt chung vẫn điên cuồng như trước, Harry phức tạp nhìn thoáng qua Snape, quần áo cậu ta đã tề chỉnh, nam sinh trong lòng ngực kích tình khó nhịn hai mắt rưng rưng. Tưởng tượng Snape xem nam sinh kia là ai, Harry muốn ngửa mặt lên trời thét dài. Thực sự là loạn, Snape yêu Remus, cậu muốn cùng mẹ mình có một tình bạn tốt đẹp, lại thất bại. Hai người bọn hắn thật ra có thể an ủi lẫn nhau một phen.
Sáng chủ nhật, Harry đã sớm tỉnh. Tắm rửa xong, cực kỳ thoải mái, tâm tình cậu tốt lên nhiều. Cuộc sống luôn hướng đến tương lai. Có mơ ước, là một loại hạnh phúc, không phải sao?
Đi ra khỏi phòng tắm, Harry ngạc nhiên thấy Snape cũng đã rửa mặt xong, ăn mặc chỉnh tề chờ cậu cùng xuống lầu.” Severus, sao cậu không ngủ thêm một lát?” Cậu không biết Snape trở về khi nào, nhưng chỉ cần nhìn là biết hắn mệt mỏi, đâu cần phải dậy sớm như thế.
Không biết có phải do tâm lý hay không, cậu cảm thấy ánh mắt của Snape hiện lên một tia đau xót,” Tớ không muốn bỏ bữa sáng.”
Bữa sáng không phụ sự kỳ vọng của Snape, vô cùng phong phú. Sau lễ hội tối hôm qua, không, xác thực là rạng sáng hôm nay, bàn ăn của Slytherin không được một nửa số học sinh, Lucius cũng không xuất hiện. Dưới tình huống, tầm mắt của Harry cũng không bị cản, dễ dàng thấy được bàn ăn của Gryffindor.
James cùng Sirius thì thầm, Remus nhẹ nhàng lấy đĩa súp hộ một nữ sinh. Theo bản năng Harry quay đầu lại, nhìn thấy Snape chưa thu hồi ánh mắt thâm tình nhìn Remus – bất chấp việc Remus xem đó là ánh mắt cừu hận.
Lần đầu tiên Snape bối rối như thế, thậm chí dĩa ăn còn rơi trên mặt đất. Harry khẽ thở dài, nhân lúc Snape xoay người lấy dĩa ăn khác, ánh mắt hướng sang bàn ăn của Gryffindor, tìm Lily.
Đại khái mẫu tử cũng có liên hệ, tầm mắt Harry vừa đến thì Lily cũng vừa ngẩng đầu. Vẻ mặt Lily phức tạp nhìn cậu vài giây, sau đó quyết đoán dời tầm mắt.
Harry suy sụp thu hồi ánh mắt, khẩu vị không tệ lắm trở nên vô cùng tệ, chỉ nhấm nháp vài thìa cháo.
Cậu thật không ngờ, khi cậu và Lily chỉ nhìn nhau vài giây, lại rơi vào mắt hai người khác, hiểu nhầm cậu cùng Lily nhìn nhau đầy tình cảm mãnh liệt.
—————————————————–
Sau khi Filch kiểm tra xác nhận, Harry cùng Snape đi vào Hogsmead. Snape trầm cảm thật đáng sợ, hắn u ám cúi đầu, mái tóc đen nhẹ nhàng phủ trên trán che đi biểu tình.
Để giúp không khí vui vẻ hơn, Harry lấy kẹo ra đưa cho hắn, hắn ăn hết kẹo Harry đưa; Harry quyết định đến tiệm kẹo Công tước mật, đang đếm số tiền trên tay, thì Harry bị hắn lôi đi.
” Hắc, bạn học, lão bạn học, Severus, cậu có thể vui vẻ một chút không, hôm nay chúng ta đang đi chơi!” Harry tức giận đá văng một hòn đá trên đường.
” Hiện tại cậu vẫn có tâm tình cùng tớ chơi đừa sao?” Rốt cục Snape trầm mặc đã mở miệng, đáng tiếc lời nói của hắn Harry không hiểu.
” Đương nhiên!” Harry rút túi tiền, bên trong là 100 Gallons,” Tớ có mang theo tiền!” Trước kia đều là Snape chiêu đãi cậu, nếu cậu có tiền, đương nhiên cậu muốn trả Snape gấp đôi. Dù sao tiền không phải của cậu, cậu cũng không tiếc.
Snape ngẩng đầu lên, nhìn thẳng Harry,” Tối hôm qua…… Không, rạng sáng hôm nay, sau khi chấm dứt lễ hội, Lucius nói cho tớ, cậu biết chuyện.”
” Oh.”
” Sáng hôm nay, cậu lại thấy được.”
” Cho nên?” Harry đầy mờ mịt.
” Cậu nhất định cho rằng tớ thực thấp thèn? Cậu ấy chán ghét tớ như vậy, ánh mắt cậu ấy nhìn tớ đầy khinh thường, nhưng tớ vẫn yêu cậu ấy. Chỉ cần cậu ấy nói chuyện với tớ tớ liền vui mừng, dù đó là lời nguyền rủa độc ác. Tớ thấp hèn đến cực điểm.” Đáy mắt chứa đầy đau thương của Snape có thể hủy đi chính mình, tự phỉ nhổ chính mình. ” Tớ vứt bỏ truyền thống cao quý của Slytherin, vứt bỏ nguyên tắc đã đặt ra, chỉ vì một đứa con trai không bao giờ liếc mắt nhìn tớ. Nếu không phải giáo sư Voldemort còn cần tớ, tớ đã sớm – ”
” Dừng!” Harry vội vàng nhảy đến trước mặt Snape, tay che đi cái miệng của hắn,” Bạn học, lão bạn, hiện tại cậu quá kích động, không biết mình đang nói cái gì. Chúng ta đến quán Ba cây chổi, uống bia bơ, ăn chút điểm tâm, chờ cậu hoàn toàn bình tĩnh, chúng ta lại nói tiếp, được không?”
Ánh mắt có vẻ cuồng loạn của Snape khôi phục một chút tỉnh táo, bỏ tay Harry xuống, hỏi:” Sao không đến Quán Đầu Heo?”
” Nơi càng nhiều người càng ít bị nghe trộm.” Điều này là Hagid dạy cho Harry.
Quán Ba Cây Chổi thực sự rất náo nhiệt, bà chủ trẻ Rosmerta vô cùng xinh đẹp.
Harry uống đến cốc bia bơ thứ hai, rất vui vẻ khi thấy Snape ăn một miếng bánh ngọt chocolate.
” Uống một chút, bình tĩnh lại, Severus. Lão bạn, mặc kệ cậu có làm gì, tớ đều là bạn tốt nhất của cậu, cậu phải tin tưởng tớ.” Harry nói.
Snape nuốt vào một mồm to bia, khuôn mặt vàng vọt nhất thời đỏ ửng.
” Những lời vừa rồi, chắc chắn cậu đã tự nói với chính mình nhiều lần a?” Harry hỏi. Snape không trả lời.” Kỳ thật cậu không cần tự trách mình như vậy, tình yêu, tình yêu là vô tội,” Harry bắt đầu vắt hết từ ngữ trong óc an ủi Snape,” Yêu một người không sai. Người nào cũng sẽ có một người mình yêu thương.” Cậu uống một miệng bia, thực vừa lòng với phát ngôn của mình.
Mắt Snape sáng lên một chút,” Cậu thật sự cho rằng như vậy?”
” Đương nhiên!” Harry dùng sức gật đầu,” Tớ cho rằng như vậy! Tuy tớ rất trì độn với việc tình cảm, nhưng không có nghĩa là tớ không thể giúp cậu, Severus. Chỉ cần cậu có thể khẳng định cậu muốn cái gì, dù thế nào tớ cũng giúp cậu.” Harry chân thành mà kiên định hứa. Câu biết, một khi Snape quyết định, chắc chắn cả đời sẽ không thay đổi, mấy chục năm sau, cho dù mất đi James, mất đi Sirius, Remus, vẫn còn có một người làm bạn với cậu a?