Harry ước ao nhìn những phù thủy nhỏ tuổi đang đùa nghịch, trong lòng chua xót. Nếu không phải thân thể không cho phép, cậu cũng sẽ thừa dịp nghỉ ngơi hiếm có này xuống sân cảm nhận thế giới tuyết trắng xinh đẹp. Đáng tiếc, cậu uống một ngụm cà phê, cà phê nóng ấm mang theo hương vị ngào ngạt trôi xuống yết hầu, làm ấm áp thân thể lạnh lẽo của cậu. “Mùa đông đã tới rồi, mùa xuân còn xa sao?”
Rose cười rộ lên, “Em nói, Harry, anh trở thành nhà thơ khi nào vậy?”
Harry ảm đạm cười, “Vừa mới bắt đầu. Rose, em thích mùa xuân chứ?”
Cô gái khẳng định gật đầu, “Đương nhiên thích. Mùa xuân là mùa vạn vật hồi sinh, một năm mới bắt đầu.”
” Mùa xuân cử hành hôn lễ là tốt nhất a.” Harry vẫn giống như đang tán gẫu.
” Đúng vậy! Cha mẹ của em cũng cử hành hôn lễ vào mùa xuân, bọn họ nói, cảm giác rất đặc biệt.” Rose đầy ao ước. Cô cũng muốn cử hành hôn lễ vào mùa xuân, cùng Richard, nhận lời chúc mừng của bạn bè người thân. Nhưng bá tước Colson không thích cô, cho dù cô là một trong những người Harry tín nhiệm nhất.
Quả nhiên, mỗi cô gái đều tràn ngập khát khao với hôn lễ, Harry nghĩ. “Một khi đã như vậy, bảo bá tước Colson cử hành hôn lễ vào ngày 6 tháng 3, em sẽ không phản đối chứ?”
Cái gì? Rose quả thực không dám tin vào lỗ tai mình, vừa rồi cô nghe được cái gì, Harry nói “Hôn lễ” sao? Còn có bá tước Colson? Mọi người đều biết, bá tước Colson chỉ có một cô con gái năm nay còn đi học, thậm chí chưa đính hôn, sao có thể quyết định hôn lễ, trừ con trai độc nhất của ông, Richard Colson, còn có thể là ai? Hơn nữa Harry còn hỏi cô có đồng ý cử hành hôn lễ vào ngày 6 tháng 3 không – cái này, nghĩa là …… Chẳng lẽ …… Merlin a!
“Ha… Harry, nếu em không hiểu sai, anh, chẳng lẽ anh nói……” Cô hít sâu một hơi, giọng nói run run, “Chẳng lẽ ý anh là bá tước Colson đồng ý hôn sự giữa em và Richard?”
” Đúng vậy.” Harry ý bảo cô gái đoán đúng rồi.
Rose nhanh chóng đặt tách cà phê trong tay sang một bên, cô rất sợ chính mình quá mức kích động mà làm vỡ, nghi ngờ hỏi lại Harry. “Nhưng, nhưng, nhưng bá tước Colson cho rằng, đợi Richard đạt được thành tựu trong chiến tranh mới bàn đến chuyện hôn sự, không phải sao?” Bởi vì bá tước Colson rất cố chấp, nên đề nghị lúc đầu của Harry là Richard và Rose sau khi tốt nghiệp liền kết hôn bị gác lại. Bá tước Colson hiển nhiên không giám chọc giận Harry, cho nên ông sử dụng cách kéo dài thời gian, đề nghị để Richard đạt được thành tựu, có sự nghiệp mới được lấy vợ. Người sáng suốt đều biết, lão quý tộc này không thích phù thủy xuất thân Muggle, sử dụng cách kéo dài thời gian mà thôi. Richard không chỉ một lần oán giận cha của hắn trước mặt Harry vì mỗi ngày ông đều đưa tới cho hắn rất nhiều nữ phù thủy.
Nhưng bây giờ cậu đợi không kịp. “Em và Richard đã lớn tuổi, hơn nữa, bá tước Colson cũng muốn bồng cháu mà.” Harry nói dối. Nếu Rose không trở thành người của gia tộc Colson trước khi cậu chết, chờ cậu rời đi, tâm nguyện của cô sẽ không được hoàn thành. Cho nên cậu bàn với Voldemort, bức bách lão Colson quyết định. Voldemort còn tưởng rằng Harry thật sự nghĩ là Rose đã lớn tuổi, nên kết hôn.
Rose cực kỳ vui vẻ, cô không kiềm chế được nhảy nhót trong văn phòng. Cô luôn đợi ngày này, rốt cục có thể cùng Richard bên nhau, không cần vì những nữ phù thủy chẳng biết từ đâu tới mà cảm thấy không thoải mái. Cô không quên hôn một cái lên má Harry, “Cám ơn anh, Harry.” Cô đương nhiên hiểu được, nếu không có Harry ở sau lưng ủng hộ cô và Richard, Richard đã sớm kết hôn cùng với một tiểu thư máu trong quý tộc nào đó.
” Nhưng, Harry, sao thân thể của anh lạnh như vậy? Anh cảm lạnh sao?”
Harry khoát tay, “Không sao, anh là bác sĩ mà.”
Trước khi tan tầm, Nicolas dựa theo phân phó đi vào văn phòng của Harry, ánh mắt lập tức bị chồng da dê cao gần tới trần nhà trên bàn làm việc hấp dẫn, chấn động không nói được gì.
Harry cũng không nhiều lời, chỉ vào chồng da dê nói: “Trong một tháng, đọc thuộc hết. Một tháng sau tôi kiểm tra, sai một chữ, 10 Vôn điện kích; sai hai chữ, lời nguyền tra tấn; sai ba chữ, tôi giao cậu cho Voldy xử lý.”
Mặt Nicolas theo lời nói của Harry mà chuyển trắng, rồi xanh, sau đó là đen, câu cuối cùng của Harry khiến mặt hắn chuyển lại trắng, trắng bệch. Không chỉ vì yêu cầu và trừng phạt rất nghiêm khắc của Harry, còn bởi vì Harry biết thân phận của hắn. “Chủ nhân Harry, ngài, ngài……” Hắn ngập ngừng.
” Tuy tôi không để ý mọi chuyện, nhưng không phải là người cái gì cũng không biết.” Harry cười xấu xa, “Còn có điều gì cần hỏi sao, Nicolas?”
” Không, không có, chủ nhân Harry!”
Nicolas cúi đầu ủ rũ ôm chồng da dê cao hơn người hắn đi ra khỏi cửa, nụ cười của Harry lập tức biến mất. Cậu cần tìm người kế thừa vị trí của mình, kế thừa vị trí viện trưởng của St.Mungo. Allan đương nhiên là lựa chọn không thể bàn cãi, nhưng Allan lại có khuynh hướng theo Hội phượng hoàng, Harry chỉ có thể chọn người thừa kế của Allan. Harry không chết, St.Mungo có thể bảo trì trung lập, nhưng ai có thể cam đoan sau khi Harry chết St.Mungo còn bảo trì trung lập chứ? St.Mungo có thông đạo, có thế lực ngầm, dù đi theo phe nào thì phe đó cũng được sự trợ giúp rất lớn, có lẽ giống như ngọn cỏ cuối cùng của lạc đà sắp chết! Kỳ thật St.Mungo đã nổi sóng ngầm mãnh liệt, lực lượng đàn áp Harry ở khắp nơi, một khi Harry rời khỏi chức vị viện trưởng, nếu không có thế lực thích hợp thay thế, St.Mungo sẽ loạn. Allan là người thành thật, lại ủng hộ Hội phượng hoàng, một khi có người xúi giục, St.Mungo lập tức sẽ theo Hội phượng hoàng. Cậu phải lưu lại một trụ cột cho Tử thần thực tử, tiếp nhận thế lực của St.Mungo, cho dù Allan trở thành viện trưởng, những người khác sẽ không dám coi thường gây ra náo loạn. Người kế thừa Allan phải là người nổi tiếng, là người mà tất cả mọi người có ấn tượng tốt, lại có thể ở thời điểm thích hợp nêu rõ lập trường của mình, Nicolas – một nửa huyết thống Muggle là lựa chọn tốt nhất.
Gần một năm nay Voldemort âm thầm thu nhận những phù thủy có huyết thống Muggle, giống như có ý đồ tìm hiểu về thế giới Muggle. Gần ba tháng nay càng thêm rõ ràng, nửa tháng trước còn gặp mặt thủ tướng Anh quốc, ăn bữa tối, còn sắp xếp thần sáng bên cạnh Thủ tướng.
Sự tình, bắt đầu phát triển rất tốt, Harry mệt mỏi dựa lưng vào ghế.