Harry nhanh chóng biết được tin tức này, Voldemort trở lại trang viên liền thấy Harry ngồi ở thư phòng chờ hắn. “Ngươi bắt được Remus?” Harry giật mình hỏi. Cậu nhận được tin tức là Voldemort muốn bắt Sirius, không ngờ Voldemort còn bí mật bắt Remus. Càng khiến cậu khó hiểu chính là, cậu cứ nghĩ Voldemort muốn bắt James và Lily trước tiên, xem ra cậu nghĩ sai rồi. Nhưng như vậy cũng không sai, dù sao cậu hy vọng có thể bảo toàn tính mạng Sirius và Remus – hai người vẫn luôn yêu thương cậu, bắt được cũng không có gì.
” Đúng vậy.” Voldemort đưa cho Harry một bình ma dược màu bạc, đây là ma dược mới tăng cường sinh mệnh hắn và Snape tạo ra, đủ để duy trì thân thể gần như hoàn toàn suy kiệt của Harry. “Đoán xem vì sao ta muốn bắt hắn?” Hắn vui vẻ thách thức Harry.
Harry chớp chớp mắt, nghiêng đầu, cuối cùng nhún nhún vai, “Được rồi, ta không biết. Ta vốn tưởng rằng ngươi vì quá khó khăn trong việc bắt James và Lily nên mới chuyển hướng, bắt Remus và Sirius dễ dàng hơn, hiển nhiên ta sai rồi.”
Voldemort bị Harry chọc cười, tiến lên ôm chặt lấy cậu. Thân thể Harry ngày càng gầy, áo choàng khó khăn lắm mới áp sát bả vai yếu ớt. Khác với trước, lúc này ôm Harry hắn không còn đau khổ bi thương, hôm nay rất nhiều tin tức tốt truyền đến, hắn càng vững tin có thể khôi phục thân thể khỏe mạnh cho Harry. ” Harry thân yêu, em quả thật tính sai, không phải vì Remus Lupin dễ bắt hơn mà ta sai người bắt hắn. Nói cho em biết, ta nghi ngờ Remus Lupin là người giữ bí mật nơi ở của James Potter và Lily Potter.”
” Người giữ bí mật?” Harry sợ hãi, gắt gao bắt lấy cánh tay Voldemort, ngón tay bởi vì dùng sức mà trắng bệch. “Ngươi nói người giữ bí mật?”
” Đúng vậy.” Voldemort thu lại nụ cười.
” Lời nguyền trung thành?” Harry dồn dập hỏi, hô hấp cũng càng lúc càng nhanh.
” Đúng.” Voldemort không hề do dự. “Harry, bình tĩnh một chút, thân thể của em quá yếu, không thể kích động.” Thuận tay lấy một bình ma dược ra khỏi túi, cẩn thận giúp Harry uống. Bởi vì thân thể Harry suy yếu, nên hắn luôn mang theo một bình ma dược dự phòng trong người.
Uống xong ma dược, sắc mặt Harry vẫn xám xịt, môi tím tái, đôi mắt sáng rỡ lúc này đầy u tối. Được Voldemort ôm ngồi xuống sofa, cậu vẫn sững sờ như cũ. Được nửa ngày, cậu nắm chặt tay, quay đầu hỏi Voldemort: “Voldy, ngươi nói, lịch sử sẽ không tái diễn, đúng không?”
Voldemort nghiêm túc gật đầu, tin tưởng mười phần trả lời: “Tuyệt đối không!” Hắn sẽ không giết chết cha mẹ của Harry, sẽ không có ý đồ giết chết Harry, sẽ không bị đứa trẻ kia đánh bại phải tuyệt vọng ở rừng rậm 11 năm, sẽ không để Dumbledore chết thoải mái như vậy…… Đúng vậy, lịch sử sẽ không tái diễn, hắn quyết không cho phép!
Hai tay nắm chặt cuối cùng cũng thả lỏng, khuôn mặt Harry trở nên hồng hào, thân thể thoải mái, dựa vào trong lòng Voldemort. Thực sự là qúa quan tâm sẽ bị loạn, cậu lo lắng cái gì chứ? Đừng nói James và Lily là cha mẹ cậu, cho dù không phải, cậu đã nói cho Voldemort những gì cậu trải qua, với trí tuệ của Voldemort sao có thể phạm sai lầm như trước? Ngay cả khi Voldemort lặp lại sự ngu xuẩn của chính mình, không phải vẫn còn có cậu ở đây sao? Tuy cậu sắp chết, nhưng cậu cũng không thể để Voldemort bị hủy diệt. Không thể nói mọi việc đều có thể giải quyết, nhưng ít nhất Voldemort sẽ không tự diệt vong, như vậy là đủ rồi. Tin rằng với trí tuệ của Voldemort, kết quả chỉ tốt chứ không xấu. hít một hơi thật sâu, Harry quay đầu miễn cưỡng cười với Voldemort một chút, “Thật xin lỗi, Voldy……”
Voldemort ôm sát cậu, lắc lắc đầu, không nói gì.
” Không ngờ, cho dù giết chết Peter Pettigrew, còn có Sirius…… Hoặc là Remus……” Harry thấp giọng thì thào. Không dám hy vọng Sirius hoặc Remus có thể bảo vệ bí mật, quan hệ giữa Voldemort và Muggle càng ngày càng tốt đã cho ra đời không ít pháp thuật mới kết hợp giữa lý luận Muggle và pháp thuật.