Harry tiếp nhận da dê, kinh ngạc hỏi: “50 người? Số lượng còn thiếu? Các anh không cần quá khắt khe, dù sao đây là thời kì chiến tranh.”
Allan cười gượng, “Chúng tôi rất khắt khe sao? Cậu xem qua tư liệu là biết rốt cuộc chúng tôi khắt khe hay không khắt khe.”
Harry lật tư liệu của các bác sĩ mới, càng xem, mày càng nhíu chặt, trong lòng càng ngày càng bất mãn. Theo tư liệu, Allan chủ trương thông báo tuyển dụng bác sĩ mới nhưng tiêu chuẩn không khắt khe như thời kì hòa bình, ngược lại là đem tiêu chuẩn hạ rất thấp. Trong 50 phù thủy, chỉ có 6 người là đạt được 7 điểm O tại cuộc thi N.E.W.Ts, lấy được 9 điểm O chỉ có một người. May mắn là số phù thủy còn lại đều không có điểm E, nếu không Harry nhất định phát hỏa.
“Allan, sao lại thế này? Tiêu chuẩn này hơi thấp?”
Allan thả tay, vẻ mặt bất lực. “Tôi cũng không muốn, loại thành tích này bình thường tôi chẳng thèm liếc mắt. Nhưng bây giờ là chiến tranh, chúng ta thật sự thiếu người. Cậu muốn tuyển 60 người, phát thông báo tuyển dụng từ đầu tuần tới nay, tính toán mãi mới lấy được 50 người. Tôi thấy điều kiện của những phù thủy này còn có thể thông qua, trừ 6 người có thành tích tương đối tốt, còn có 7,8 phù thủy từng là bác sĩ, chỉ là bệnh viện kém một chút. Tôi dự tính, đầu tiên là đào tạo mười mấy người này, có thể giải quyết tình thế khẩn cấp, cũng bởi vì chúng ta quá thiếu người!”
” Ai!” Harry thở dài, đành phải cầm lấy bút lông kí tên mình lên tấm da dê, đồng ý nhận những bác sĩ này. Không còn cách nào, như Allan đã nói, nhân thủ của St.Mungo không đủ, người bị thương đến bệnh viện mỗi ngày mỗi tăng, hai ngày nay còn có Muggle bị thương, Muggle chưa bao giờ tiếp xúc với pháp thuật, một khi bị thương hoặc bị khống chế, hậu quả so với phù thủy bị thương còn nghiêm trọng hơn. Dưới tình huống này, nhiều thêm một bác sĩ thực tập, có nghĩa là người bị thương có nhiều thêm một cơ hội được chữa trị, bệnh viện cũng có thể giảm áp lực. Nhưng cậu vẫn không cam lòng, vừa kí tên vừa hỏi nguyên nhân, “Allan, tuy làm bác sĩ ở St.Mungo kém hơn làm việc ở bộ pháp thuật, nhưng công việc khá là ổn định lại lương cao, từ trước tới nay các học sinh sắp tốt nghiệp đều thích, sao năm nay lại như vậy? Khiến một người đại diện viện trưởng như tôi rất mất mặt.”
Allan nhún nhún vai, nói chuyện thì cố ý vung tay múa chân để khoa trương, “Người trẻ tuổi, nhiệt huyết, sôi nổi, vì lý tưởng của chính mình, vì giữ vững lòng tin của mình, tự nguyện từ bỏ tiền đồ, dứt khoát đi theo chiến tranh. Tôi hỏi qua, năm nay, trong tất cả các trường pháp thuật ở Anh, có 50 học sinh tốt nghiệp trước, gần như toàn bộ đều tham gia chiến tranh, duy nhất một người không tham gia, đến chỗ chúng ta.”
” Thật sự là vô cùng vinh hạnh, vinh hạnh cực điểm.” Harry nhạt nhẽo nói, cậu nhớ rõ học sinh kia là nhà Gryffindor, hiếm có. “Để cậu ta đi theo anh, Allan. Tuy mỗi ngày phải xử lý rất nhiều việc, không có đủ thời gian cũng phải đến hướng dẫn cho cậu ta, đừng chậm trễ.”
” Được, đương nhiên không thành vấn đề!” Allan vô cùng vui vẻ, ông rất xem trọng người mới đầy tài năng này.
Sáng sớm hôm sau, Harry đi vào bệnh viện St.Mungo, liền thấy Lily đứng ở cửa đại sảnh, ánh mắt đầy ý cười, vẻ mặt vui sướng. Thấy Harry, cô đưa cho cậu một thiệp mời, “Harry, ngày 12 tháng 11 là hôn lễ của tớ, hy vọng cậu có thể tham dự.”
” Thật tốt quá! Đúng là một tin tức rất tốt! Yên tâm đi, tớ nhất định tham dự.” Harry thật sự vui vẻ. Cuối cùng ba cậu và mẹ cậu đã quyết định kết hôn, sự thấp thỏm lo lắng của cậu cũng buông xuống một nửa, ít nhất chứng tỏ cậu sẽ được sinh ra. Nhưng cậu muốn sau khi chiến tranh chấm dứt, cha mẹ cậu vẫn còn sống, cậu phải tiếp tục cố gắng.
Nhưng mà, ở sâu trong lòng cậu, có một loại sợ hãi vô cớ len lỏi. Nếu Lily mang thai, sinh ra tiểu Harry Potter, như vậy cậu – Harry Potter đến thời đại này sẽ thế nào? Cậu từng cùng Hermione dùng đồng hồ quay ngược thời gian trở về quá khứ, nhưng chỉ có mấy giờ, mà không phải thời điểm cậu chưa sinh ra. Hơn nữa, cậu xuất hiện ở đây bằng phương thức vô cùng cổ quái, thế giới pháp thuật không nói đến, thế giới Muggle cũng không thể giải thích. Cậu từng đọc qua vô số sách về lý luận thời gian không gian, cũng từng dò hỏi Voldemort, nhưng không thu hoạch được gì, không ai biết hành lang thời gian kia, giống như nó chưa bao giờ tồn tại. Nhưng nó quả thật tồn tại, Harry khẳng định, cậu chính là bằng chứng sống.