“Có chút đáng tiếc, Karkaroff chỉ đánh giá 6 điểm, nếu không cậu sẽ là hạng nhất, mà không phải đặt song song với Colson.” Lily như chim nhỏ nép vào lồng ngực James, trong tay cầm một ly bia bơ, tiếc nuối thở dài. Lần này James thực sự thể hiện tốt nhất, không hề khủng hoảng, nhưng hiệu trưởng Durmstrang kia lấy việc công làm việc tư, cướp đi hạng nhất hoàn toàn xứng đáng thuộc về James.
James cũng bất mãn giống như Lily về cách cho điểm của Karkaroff, rõ ràng biểu hiện của hắn vượt qua Colson, nhưng bởi vì hắn là học sinh Hogwarts, Karkaroff chẳng để ý đến đạo đức, quả nhiên Durmstrang cũng không tốt đẹp gì. Nhưng mà biểu hiện, hắn giả vờ như không thèm để ý, đây là thời khắc vui vẻ, nên để Lily vui vẻ, mà không phải buồn bực thay hắn vì sự thiếu công bằng. “Không sao, Lily, đây mới là hạng mục đầu tiên, không phải sao? Còn có hai hạng mục nữa, tớ tin tưởng rằng tớ sẽ vượt trội hơn Colson, đoạt chức quán quân. Có tin không?” Hắn khiêu mi, cố ý cười thật ganh tỵ.
Lily bị hắn chọc vui vẻ, đấm hắn vài cái, sức lực chỉ giống như đuổi ruồi bọ. “Cậu đang có biểu tình gì, đáng ghét.” Sau đó cô nghiêm mặt nói: “Đương nhiên, tớ tin tưởng cậu, cậu là giỏi nhất, James.”
Hai người càng ngày càng gần, môi cùng môi một chỗ. Bọn họ đã yêu nhau một năm, tình yêu như lửa khiến James thường xuyên không thể khống chế xúc động, nhưng Lily luôn cự tuyệt. Cô xuất thân từ Muggle, chính mắt thấy những chàng trai cô gái Muggle buông thả, hít thuốc phiện, sa đọa, cô không muốn giống như những người này, ít nhất lúc cô còn là học sinh, cô không muốn sa vào tình dục. Đến Hogwarts, cô phát hiện những người trẻ tuổi của thế giới phù thủy cũng giống Muggle về phương diện này, cô càng kinh sợ, lúc nào cũng nhắc nhở mình không được như vậy, phải kiên trì bảo vệ sự đoan trang của người phụ nữ. James ủng hộ quyết định của bạn gái, nhưng rất nhiều thời điểm hắn vô cùng hối hận.
Hạng mục đầu tiên chấm dứt, Voldemort tuyên bố với học sinh Slytherin tin tức tổ chức vũ hội vào Giáng Sinh, yêu cầu các học sinh đều tham gia. Các học sinh rất kích động, bọn họ tham gia rất nhiều vũ hội, cũng tự cử hành vũ hội, nhưng đây là vũ hội của cuộc thi tam pháp thuật a, ý nghĩa không giống nhau.
Các học sinh tản ra, Voldemort ôm Harry ngồi xuống. “Em muốn tìm bạn nhảy sao?” Hắn hỏi.
Harry lắc lắc đầu. Cậu không hề nhiệt tình với chuyện khiêu vũ, hơn nữa, cậu nhảy rất tệ. “Ta nhảy rất kém, không có cô gái nào tự động mời ta đâu.”
” Nếu là Sofia Marceau?” Voldemort nhìn trần nhà, tùy ý nói.
“Có lẽ không, ta thấy biểu hiện của ta đã rất rõ ràng.” Harry buồn cười nhìn Voldemort, nam nhân này vẫn còn so đo với hành vi của cô gái kia.
” Nếu cô ta đến mời em, em nhất định phải nói cho ta.” Voldemort không phản bác lời Harry, chỉ khẳng định quyền lợi của hắn, “Cho dù em nhận lời hay không, nhất định phải nói cho ta, đây là quyền lợi của ta.”
Harry không biết nên khóc hay nên cười, “Được, được, ta nhất định nói cho ngươi.” Tuy nói như vậy, nhưng cậu không cho rằng Sofia sẽ đến tìm cậu, đã gần một tháng, cậu và Sophie không liên hệ gì.
————————————————
” Biểu hiện coi như xuất sắc, nhưng không phải biểu hiện tốt nhất.” Rita Skeeter nói, “James Potter cưỡi chổi, bay qua rồng lửa đang gào thét, lấy được trứng vàng. Đương nhiên, đây là biểu hiện tương đối tốt, đủ để đạt 46 điểm. Nhưng đây là biểu hiện tốt nhất sao? Đáp án của tôi là không. Theo tôi được biết, cúp Quidditch năm thứ 6, hai trận đấu giữa Gryffindor và Slytherin (Một trận là khai mạc), James Potter chưa từng bắt được trái Snitch. Có một người có kỹ thuật bay còn tuyệt vời hơn hắn, xuất sắc hơn hắn. Người kia chỉ mới tham gia một năm Quidditch, liền hai lần đánh bại James Potter. Thật sự rất đáng tiếc, người kia không tham gia chọn lựa quán quân, nếu không nhất định người kia có thể thoái mái xếp hạng nhất. Rita Skeeter vô cùng tiếc nuối đưa tin.”