Có thể trở thành một nơi phong nguyệt lớn nhất trong kinh thành, Hương Uyển lâu không chỉ có dựa vào phía thế lực chính phủ sau lưng âm thầm duy trì, mà tối trọng yếu chính là dù ở phương diện cứng hay mềm đều tuyệt đối là tiêu chuẩn cao. Cô nương trong lâu mỗi một người đều là hương diễm nhu uyển (xinh đẹp mềm mại) , trong sáng lả lướt! Không chỉ có bộ dáng là trăm dặm mới tìm được một, mà ngay cả mới học cũng là tài nghệ hơn người. Còn nữa chính là cấu tạo bố cảnh của Hương Uyển Lâu, kiến trúc to lớn được chia làm hai cánh, đông cánh là phòng biểu diễn ca múa, tây cánh là nhóm Hoa nương nghỉ tạm hoặc phòng nghỉ khách lưu lại. Trung gian còn lại là một tiểu viện đặt một ngọn sơn giả có lưu thủy, họa đồ tuyệt mĩ lại còn có những loài hoa dị thảo.
Cho nên dưới điều kiện may mắy như thế, sinh ý của Hương Uyển Lâu như thế nào không náo nhiệt? Các nam nhân lại như thế nào không xua như xua vịt?
Tử Li chờ cỗ kiệu vừa chạm đất, lập tức khẩn cấp từ bên trong chui ra. Hoành Khánh đi theo phía sau hắn vuốt vuốt lên mấy cái hồng ngân trên mặt rất là ủy khuất nhìn Tử Li đang bạo hỏa sửa sang lại xiêm y.
“Cẩn Du huynh, ngươi vì sao phải tức giận nha? Còn có, ngươi vì sao phải cào mặt của ta?”
Tử Li tiếp tục đen mặt không để ý tới hắn.
“Tiểu Du nhi” (=]]]]]]]]])
“Cút, ta cũng không phải thái giám của nhà ngươi, kêu ghê tởm như vậy làm gì!” Tử Li rốt cục nhịn không được hướng hắn quát.
“Chính là Tiểu Du nhi dễ nghe!”
“Không được kêu, về sau ngươi chỉ có thể gọi tên đầy đủ của ta.”
Liên Phan mới từ trong kiệu xuống dưới đúng lúc nhìn thấy không khí quái dị giữa Tử Li cùng Hoành Khánh, không khỏi có chút buồn bực, bất quá hắn cũng thông minh không đề cập tới, mà là hướng hai người bọn họ nịnh nọt nói sang chuyện khác: “Vương gia, Cẩn Du huynh, nghe nói Hương Uyển Lâu lại mới vào một tiểu mỹ nhân tuyệt diệu, nàng chẳng những cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, hơn nữa múa càng xinh đẹp phi thường! Tay còn có thuật xoa bóp vô cùng tốt, kĩ thuật đó hầu hạ nam nhân thư thái cả người! Hôm nay nếu đã đến đây, chúng ta không bằng đi nhìn thử mỹ nhân này xem, như thế nào?”
Tử Li kỳ thật là cũng thực không tính toán cùng tên Liên Phan này đến cái gì kỹ viện, hắn nguyên bản chỉ muốn lần này theo ra cung, sau đó ở nửa đường tùy tiện tìm cái cớ ly khai, lén đến trên đường đi mua công cụ ngụy trang nhân bì diện cụ cùng một ít râu giả lông mi giả linh tinh. Nhưng ai biết nửa đường lại nhảy ra cái tên Hoành Khánh, chẳng những dám đi theo bọn họ đến đây, lại còn chen vào ngồi ở bên cạnh mình làm cho hắn không thể hành động. Cứ như vậy mà vô tình lãng phí một lần cơ hội che giấu tai mắt người khác, Tử Li có thể không tức giận sao? Cho nên Tử Li đang nổi nóng đối với Liên Phan mặt mày hớn hở giới thiệu căn bản nghe không lọt tai! Hắn chỉ biết tức giận trừng mắt cái tên Cửu vương gia vẻ mặt tò mò đang ngắm nhìn kĩ viện ở bên cạnh.
Liên Phan không khỏi buồn bực: Bắc Linh điện hạ này trình độ háo sắc tuyệt đối không dưới mình, nếu là lúc trước nghe thấy chuyện tốt như thế, tuyệt đối sẽ thần tình cười phóng đãng thúc giục đi trước. Nhưng hôm nay sao lại không có phản ứng gì a? Chẳng những không hề có ý vui mừng ngược lại còn quắc mắt nhìn trừng trừng, chắc không phải là mình có chỗ nào đắc tội hắn đi?
Tử Li không có hứng thú vào kỹ viện, nhưng Hoành Khánh lại cảm thấy hứng thú vô cùng, đừng thấy hắn hiện tại đã là hai mươi mốt, thế nhưng đối với phương diện này thật sự là nông cạn, nguyên nhân chính yếu đương nhiên là bởi vì hắn có một hoàng huynh sốt ruột bảo hộ đệ đệ. Hoành Húc cảm thấy được nam nhân đến kỹ viện tìm nhạc kỳ thật cũng không phải không được, nhưng đó là đối với nam nhân bình thường, nếu đối tượng là đệ đệ tính tình đơn thuần của mình vậy thì khỏi phải bàn luận , nơi thanh lâu nước bùn trọc hủ này có thể nào để Hoành Khánh chung chạ? Cho nên hắn tuyệt không cho Hoành Khánh đi đến nơi đó, Hoành Khánh lúc còn là thiếu niên đối với lời nói của hoàng huynh tất nhiên sẽ tuyệt đối phục tòng, nhiều năm qua đi, hắn cũng thật sự không có bước vào những chỗ này một bước. Nay đột nhiên theo tới hoàn toàn là bởi vì Tử Li muốn đi, cho nên khi nhìn thấy bên trong lâu oanh ca yến hót, rượu ngữ yến yến náo nhiệt không khỏi làm cho tâm động.
Đối lập với Tử Li bên này, Liên Phan nhìn thấy Hoành Khánh một bộ dáng nóng lòng muốn thử, lập tức tiến lên khuyến khích: “Vương gia cảm thấy hứng thú sao không đi vào a? Để hạ quan dẫn đường cho ngài như thế nào?”
Không đợi Hoành Khánh trả lời, bỗng nhiên một cô nương cười tươi như hoa đào từ bên trong đi ra: “Yêu, đây không phải là Cẩn Du điện hạ và Liên đại nhân sao? Như thế nào đã đến đây lại vẫn đứng ở ngoài cửa a?”
Liên Phan vui cười hướng tới cái eo thon nhỏ của nàng nhéo một cái nói: “Còn không phải bởi vì tiểu Đào cô nương không đi ra dẫn đường sao?”
“Yêu, đại nhân thật là xấu! Nhéo ta đau quá!” Nói xong thuận thế hướng lên người Liên Phan lượn tới.
“Đau sao? Đến, để cho gia xoa bóp!” Một bàn tay tham ăn cứ như vậy vói vào trước ngực của nàng mà xoa nắn.
Tử Li cùng Hoành Khánh đồng thời rùng mình một cái, tiếp theo mặt đỏ tai hồng dời đi tầm mắt!
“Nha, Cẩn Du điện hạ, ngài tại sao lâu như thế cũng không có tới nhìn xem Hồng Anh nha?” Lúc này lại có một nữ tử bộ dáng xinh đẹp đi tới trực tiếp bổ nhào vào trong lồng ngực Tử Li ôm bờ vai của hắn mân mê cái miệng nhỏ nhắn làm nũng.
Tử Li lần này nhức đầu nha, cả thân mình đều cứng ngắc, đương nhiên hắn cũng không có thể nói mấy lời quái quỷ như “Tiểu thư, ngươi vui lòng tự trọng một chút”, đành phải mặc nàng bê nguyên bộ ngực đầy đặn mà cọ lên trên người mình.
“A —— đau quá!” Mới cọ hai cái, một bàn tay lớn bỗng nhiên từ bên cạnh đưa qua nắm lấy cổ tay Hồng Anh kéo nàng từ trên người Tử Li một phen xả xuống dưới.
Hoành Khánh rất không cao hứng mà đem nữ nhân này xách đến một bên sau đó kéo Tử Li qua bên cạnh nói với nàng: “Không được chạm vào hắn.”