Hừ! Đợi tí nữa thì nàng ta sẽ có quả ngon để ăn. Nghĩ đến đây, trên mặt Hạ Du Hàm lại khôi phục tự tin, Hạ Du Hàm nàng tài mạo song toàn, lại là đối tượng mà các quý công tử kinh thành tranh nhau truy đuổi, nàng có gì mà phải ghen tị với con tiện nhân kia ?
Tự an ủi một phen, Hạ Du Hàm cũng cao ngạo đưa tay, mà Băng Cầm sau lưng cũng không kịp phản ứng.
"Ngươi mù sao? Không thấy bổn tiểu thư đưa tay sao? Ngươi không biết làm gì?"
Hạ Du Hàm nổi giận đùng đùng quay đầu, lúc này Băng Cầm mới phục hồi tinh thần lại, trong lòng thầm mắng mình chủ quan "Tiểu thư bớt giận, đều là nô tỳ không tốt, nô tỳ đáng chết."
Nàng lại bị khí độ giơ tay nhấc chân của Đại tiểu thư vừa rồi mê muội , nhưng mà tư thế cao quý trang nhã cùng khí chất ưu nhã vừa rồi của Đại tiểu thư thật đúng là đẹp mắt a!
Băng Cầm cực kỳ cung kính đỡ Hạ Du Hàm, lúc này Hạ Du Hàm sắc mặt âm trầm, làm gì còn chú ý đến tư thế của mình, sớm đã tức giận đuổi theo Hạ Thanh Ca đã đi xa.
Ở trong mắt mọi người, nàng không mang theo mũ che mặt, lại theo sát sau lưng Hạ Thanh Ca, ngược lại cực kỳ giống nha hoàn đi theo sau lưng Hạ Thanh Ca.
Đoàn người đi tới Vương phủ nhai, Hạ Thanh Ca vừa đi vừa thưởng thức đủ loại bồn cảnh chung quanh, Bách Hoa Hội đã có từ lâu, nghe nói ở trăm năm trước, từng có một vị con em thế gia, vì theo đuổi thiếu nữ tiếng tăm lừng lẫy trong kinh thành, thế nhưng dùng trăm loại hoa loại kéo dài cả con đường để cảm động nữ tử kia, về sau hai người thành thân thuộc, Bách Hoa Hội này từ đó cũng tượng trưng cho tình yêu.
Cho nên hàng năm đến ngày này, thế gia trong kinh thành cơ bản t đều sẽ đem một chút hoa quý trong nhà mình ra triển lãm một ngày, mà ở hội hoa xuân này nếu có người chọn trúng hoa lạ nhà người ta, sẽ ra giá tiền tương ứng để mua, bình thường tỷ lệ mua thành công rất cao.
Hơn nữa Bách Hoa Hội phát triển hơn nhiều nằm, so sánh với đủ loại bồn cảnh đơn điệu đơn giản lúc trước, hiện giờ càng thêm đổi mới rất nhiều, tỷ như trà lài, hoa cao, cùng phấn son, bột nước làm từ cánh hoa mà nữ tử đều thích, cơ hồ cái gì cần có đều có, hiện tại còn có đổi mới, lại tổ chức thêm Bách Hoa Yến, cả bàn thức ăn hầu như tất cả đều là dùng đủ loại cánh hoa chế ra, hơn nữa còn được nhiều người trong kinh thành cực kỳ ưa thích.
Lúc này Vương Phủ Nhai vài có lẽ đã chật kín cả người , cả trai lẫn gái đều đổ ra đường.
Hạ Thanh Ca dọc theo một đường đi xuống, Vô Song cùng Tập Xuân hai người rõ ràng rất quan tâm với những thứ phấn son bột nước kia, Hạ Thanh Ca tự móc tiền túi mua cho các nàng mấy loại, sau đó trong lòng hai người lại càng thích vị chủ tử Hạ Thanh Ca này.
Ngược lại đám người Hạ Du Hàm đi ở đằng sau Hạ Thanh Ca, đều là khuôn mặt u ám, không có chút hào hứng đi dạo phố nào, nhất là hai người Băng Cầm cùng Lục Bình đi sau lưng Hạ Du Hàm.
Mắt thấy trong tay hai người Vô Song cùng Tập Xuân mang theo bao lớn bao nhỏ, trong lòng lại càng cực kỳ hâm mộ không thôi, cùng là tỷ muội, vì sao Đại tiểu thư hào phóng như thế, mà Nhị tiểu thư lại luôn vênh mặt với các nàng?
Mang theo tâm tình không giống nhau, mấy người một đường đi đến cuối Vương Phủ Nhai.
Tập Xuân đi lên trước quan tâm hỏi: "Tiểu thư mệt mỏi?"
Hạ Thanh Ca gật đầu nhẹ, đứng tại chỗ hơi nghỉ ngơi trong chốc lát, con đường này vốn dài, lại thêm vào lúc này đường phố khắp nơi đều là người, nàng đi một mạch như vậy thật có hơi mệt mỏi, nghĩ đến thân thể này không thể hồi phục trong hai tháng được.
Lúc này Hạ Du Hàm cũng theo tới, cố tự chịu đựng bất mãn trong lòng, trên mặt cười ngọt ngào "Tỷ tỷ mệt mỏi sao? Vậy không bằng chúng ta đi thuyền hoa nghỉ ngơi trong chốc lát? Tỷ tỷ vẫn sống ở thôn trang, năm nay xem như năm đầu đến xem Bách Hoa Hội, nhất định phải lên thuyền hoa bốn mùa xem một chút, Bách Hoa Yến chỗ đó rất nổi danh đấy."
Hạ Thanh Ca nhìn qua cây cầu hình vòm bên cạnh, qua cầu này thì đến hồ Liễu Tâm, mà nước hồ này kéo dài đưa tới trên hồ Đông Bình.
Nghĩ tới điều gì, Hạ Thanh Ca cười nhạt một tiếng "Cũng tốt, chắc hẳn muội muội cũng mệt mỏi, vậy chúng ta cùng đi nghỉ ngơi một chút đi."
Hạ Du Hàm rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, Hạ Thanh Ca nhìn ở trong mắt nhưng cũng không lộ ra cái gì khác thường.
Mấy người cùng nhau lên thuyền, đi được chừng một phút đồng hồ gì đó, Hạ Thanh Ca giương mắt nhìn chiếc thuyền hoa cực lớn đang ngừng trên hồ Đông Bình xa xa, thuyền hoa tổng cộng có ba tầng lầu cao, trong lớp sương mù có vẻ cực kỳ mông lung mờ ảo.
Thuyền hoa bốn mùa này cũng không phải là một chiếc thuyền thuyền hoa, mà là dobốn chiếc thuyền xuân, hạ, thu, đông màu sắc khác nhau tạo thành, thuyền nhỏ một đường đi đến chiêc thuyền thứ ba, dọc theo thuyền hoa có hai gã tiểu nhị, thấy có khách đến vội vàng tiến lên nghênh đón.
Nhìn cách ăn mặc của người tới, tiểu nhị hết sức ân cần mời Hạ Thanh Ca cùng Hạ Du Hàm lên nhã gian Hải Đường trên lầu hai, tiểu nhị liền vội vàng mang một bình trà hoa hồng đến, rót trà cho Hạ Thanh Ca cùng Hạ Du Hàm.
"Hai vị tiểu thư tới vừa đúng lúc, bây giờ còn sớm, khách nhân không nhiều, đến chiều thì nhiều người hơn, đến lúc đó đến thuyền hoa sẽ phải xếp hàng ."
Hạ Thanh Ca cởi mũ che mặt trên đầu mình xuống, lập tức giao cho Vô Song hầu hạ bên cạnh, lúc này mới bưng trà lài trước mắt nhẹ nhàng thổi cách hoa qua một bên, lập tức nhấp một miếng.
"Ha ha, vậy chúng ta ngược lại tới kịp lúc sao, tiểu nhị ca, mang những món nổi danh ở chổ các ngươi đến cho chúng ta thử một chút."
Tiểu nhị giương mắt cười một tiếng, đúng lúc đối mặt Hạ Thanh Ca, trên mặt trong nháy mắt hiện một tia đỏ ửng. Cô nương này thật giống như bước từ trong tranh ra, nụ cười thản nhiên kia cùng với khí chất phát ra quanh thân thật đúng là hấp dẫn người, hắn ở trong thuyền hoa cũng nhìn thấy qua không ít tiểu thư đại gia tộc, chưa từng thấy qua nữ tử như vậy.
"Tiểu thư chờ một chút, tiểu nhân sẽ xuống truyền món ăn ngay."
Hạ Du Hàm nhìn chằm chằm Hạ Thanh Ca, trong lòng hơi có phần không vui, vừa rồi tiểu nhị ca kia rõ ràng liên tục nhìn nàng, lúc Hạ Thanh Ca tháo xuống mũ che mặt liền hoàn toàn bị nàng ta hút hồn đi.
Chỉ chốc lát sau, mấy gã sai vặt liền lục tục bưng món ăn nổi tiếng nơi này lên, nhìn các loại màu sắc, cảnh tượng trăm hoa đua nở trên bàn, thật đúng là giống như là một bữa tiệc ngắm hoa ngay trên bàn cơm.
Mỗi một món đồ ăn là một loại hoa, hình dáng và màu sắc được làm ra giống hệt như thật.
Hạ Thanh Ca phân phó tiểu nhị ca vừa rồi, lại xếp đặt một bàn cho Vô Song, Tập Xuân các nàng, mấy nha đầu đều tràn đầy cảm kích nhìn về phía Hạ Thanh Ca.
Ngay cả Băng Cầm đều âm thầm cảm thấy Đại tiểu thư này tựa hồ cư xử khéo léo nhiều hơn Nhị tiểu thư, trong lòng lại bắt đầu càng hâm mộ Vô Song cùng Tập Xuân có mệnh tốt!
Su khi cả đám nếm qua Bách Hoa Yến, Hạ Du Hàm liền đề nghị đi lên mũi thuyền ngắm cảnh. Mũi thuyền diện tích chừng năm mươi thước vuông, bên trên bày mấy chục lọai cây quý, lúc Hạ Du Hàm cùng Hạ Thanh Ca đi đến nơi đây, chung quanh đã có rất nhiều người vây xem.
Hạ Thanh Ca quan sát những loại hoa kia, những hoa này trên cơ bản nàng cũng có thể kêu tên, đại khái được cho là trân phẩm là một chậu hoa lan quân tử hiếm thấy cùng một chậu cúc vàng, mà khi Hạ Thanh Ca vô tình quét đến mũi thuyền lúc, vẻ mặt rõ ràng hơi ngốc một tý.
Đập vào mắt chính là một gốc cây cao cỡ nửa người, phía trên là một chút hoa nhỏ màu trắng, lá cây giống như là lá bồ đào, chia làm ba cánh!
"Lang Đào?"
Nàng âm thầm kinh ngạc, sau khi kinh ngạc lại đổi lại hưng phấn, Lang Đào này ở kiếp trước chỉ được cho là một loại đồ bình thường nhất, cũng chính là trái cà chua đời sau ai ai cũng có thể đủ tiền trả, loại vật này có thể xuất hiện ở cổ đại này thật đúng là hiếm hoi.