Phủ Vinh Quốc Công cửa chính cực kỳ tương tự với phủ Tu Quốc Công, chẳng qua mà nói, Phủ Vinh Quốc Công càng thêm khí phái một chút.
Trên cửa lớn sơn hồng kia được điêu khắc hoa văn cực kỳ tinh xảo, chỉ hai cái vòng trên cánh cửa kia, Hạ Thanh Ca nhìn một cái có thể nhận ra đó là đồ cổ, giá trị tuyệt đối xa xỉ.
Gia đình đại tộc bình thườngchú ý nhất là khí phách ngoài cửa, Phủ Vinh Quốc Công tự nhiên sẽ không ngoại lệ, chỉ cửa lớn hào hùng thế này cũng đã đủ thể hiện thân phận của phủ này.
Hạ Thanh Ca cẩn thận nhìn một hồi, chỉ thấy Khương ma ma xoay người trở về.
Bà đi đến bên cạnh rồi mở rèm xe nói vào bên trong với Hạ Thanh Ca "Đại cô nương, chúng ta vào đi thôi, quản sự giữ cửa đã thông bẩm Dương lão thái quân, bà ấy vừa nghe là ngài đã tới lập tức liền phái người ra ngoài đón."
Hạ Thanh Ca được Tập Xuân cùng Vô Song nâng đỡ đi xuống xe ngựa, dưới sự hướng dẫn của Khương ma ma đi vào Phủ Vinh Quốc Công.
Khi nàng một đường chuyển tiến cửa Thùy Hoa, chỉ thấy mấy bà tử vội vội vàng vàng đi đến, vị dẫn đầu sau khi nhìn thấy Khương ma ma thì xoay quanh một hồi.
Khương ma ma dẫn nàng đến bên người Hạ Thanh Ca nói "Vị này chính là nữ nhi của Tam tiểu thư, Đại tiểu thư phủ Tu Quốc Công."
Lúc này Hạ Thanh Ca cũng đi đến trước mặt người phụ nữ, bà ước chừng chỉ trên dưới năm mươi tuổi gì đó, nhìn qua trẻ tuổi rất nhiều nếu so với Khương ma ma, nhưng là nghe vừa rồi Khương ma ma nói, vị ma ma này dường như còn lớn hơn bà ấy mấy tuổi.
Sắc mặt bà trắng nõn mượt mà, cực kỳ phúc hậu, trên người mặc một bộ cẩm y mây xanh đối với cẩm tước, bên dưới mặc một váy gấm tơ mỏng.
Toàn thể có vẻ khí độ phi phàm.
"Đại tiểu thư, vị này là Cao ma ma bên cạnh Dương lão thái quân."
Hạ Thanh Ca khẽ mỉm cười phúc thân, nói: "Thanh Ca gặp qua Cao ma ma."
Cao ma ma vội vàng tiến lên vài bước thân mật lôi kéo tay Hạ Thanh Ca, trong mắt tràn đầy vui vẻ "Đại cô nương đưng làm khó lão nô."
Hạ Thanh Ca giương mắt nhìn Cao ma ma, cười ngọt ngào nói: "Ma ma là người đắc lực bên cạnh tổ mẫu, ngài tự nhiên là nhận nổi một cái cúi đầu củaThanh Ca."
Cao ma ma vừa nghe nàng nói, trong lòng tự nhiên có thiện cảm với vị biểu tiểu thư lần đầu gặp mặt này.
"Lớn lên thật xinh đẹp nha, cái miệng nhỏ nhắn này cũng ngọt như vậy, ha ha, vẻ đẹp này nếu lão phu nhân nhìn thấy thì sẽ rất thích đấy."
Hạ Thanh Ca khẽ vuốt cằm e lệ cười một tiếng "Cao ma ma chỉ cười nhạo Thanh Ca."
"Tốt lắm, lão nô cũng không thể tiếp tục trì hoãn, biểu tiểu thư mau đi cùng lão nô thôi, lão phu nhân đang chờ ngài đáy."
"Kính xin ma ma đi trước dẫn đường."
Cao ma ma đi ở phía trước, một đường mang theo Hạ Thanh Ca đi về hướng viện Từ Hiếu mà Dương lão thái quân ở.
Bà đã âm thầm tính toán trên đoạn đường này, trong kinh thành đồn đãi biểu tiểu thư ngu dại xấu xí, nhưng là hôm nay vừa thấy, ở đâu mà xấu xí ? Tư sắc như Đại tiểu thư như vậy mà nói là xấu, thì kinh thành sợ không tìm ra mỹ nhân.
Viện Từ Hiếu ở phía đông trạch viện, nơi này ánh sáng mặt trời chiếu lâu nhất, cho nên, vị trí thích hợp nhất để người già ở lại.
Hạ Thanh Ca từ sau khi theo tiến vào cửa Thùy Hoa liền một đường xuyên qua vườn hoa, đi qua mấy hành lang, trên đường đi chừng một khắc đồng hồ.
Tính theo như vậy, vừa rồi Cao ma ma nhất định là đi chậm tới, từ điểm này, Dương lão thái quân đối với ngoại tôn nữ Hạ Thanh Ca này xem như yêu thích.
Trong thính đường,
Dương lão thái thái ngồi ở chủ vị, hai bên đều tự ngồi các tiểu thư trẻ tuổi, các phu nhân cũng đã an bài ở bên trong sảnh.
Nữ tử ở nơi này đa số đều là tiểu thư khuê các của các đại tộc, tiệc mừng thọ hàng năm của Dương lão thái quân cũng sẽ có các tiểu thư này ở bên cạnh bồi bạn với bà, cũng đúng lúc coi xem một chút tặng phẩm các nàng đưa lên thì có gì mới mới.
Chủ yếu nhất là, bên ngoài còn có thể có rất nhiều con em thế gia đến đên chúc, bọn họ đến lúc này cũng có thể nhìn thấy các tiểu thư lúc đưa lễ, nói trắng ra là giống như là một cách xem mặt.
Bởi vì bối cảnh của Phủ Vinh Quốc Công là một trong những gia tộc hiển hách nhất, sau lưng lại có Thái Hậu lão phật gia cùng Đức phi nương nương làm hậu thuẫn.
Thân phận người có thể đến đây chúc thọ tự nhiên đều là cực kỳ hiển hách.
Lúc này trong phòng đã ngồi đầycác vị tiểu thư, các vị tiểu thư vây quanh lão thái quân theo thứ tự là dòng chính nữ cùng thứ nữ Dương phủ.
Dùng cái này suy ra, ấn lấy thân phận cùng quan hệ ngồi mấy hàng.
Lúc này Hạ Du Hàm mắt thấy các vị tiểu thư Dương gia cũng đã nói lời chúc thọ Dương lão thái quân, này mới chậm rãi đứng người lên hướng tới Dương lão thái quân phúc thân nói: "Lão thái quân, hôm nay mặc dù tỷ tỷ của Hàm nhi không thể đến đây tận hiếu với ngài, chẳng qua Hàm nhi bên này thay thế tỷ tỷ chúc thọ với ngài, Hàm nhi mong ước lão thái quân người khoẻ mạnh, phúc thọ an khang."
Hạ Du Hàm lời này một câu hai nghĩa, vừa giải thích rõ mình cầm lấy Hạ Thanh Ca thiếp mời đến đây là vì Hạ Thanh Ca không thể tới đây, cũng chính là ám hiệu Hạ Thanh Ca không đếm xỉa ngoại tổ mẫu của mình.
Có thể nghĩ, người mấy chục năm chưa từng đến bên cạnh ngoại tổ mẫu tận hiếu, truyền vào trong lỗ tai người khác sẽ bị nghị luận như thế nào?
Dương lão thái quân nhìn chằm chằm Hạ Du Hàm một hồi, mặt mày đều là nụ cười từ ái "Hàm nhi nha đầu đúng không, ha ha, một năm không thấy thật đúng là càng đẹp ra đây."
Trên mặt Hạ Du Hàm tràn đầy ngượng ngùng, khẽ vuốt cằm "Lão thái quân hay khen, Hàm nhi thật là xấu hổ." Nghe được khẩu khí của lão thái quân, Hạ Du Hàm âm thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra Dương lão thái quân còn không biết chuyện Hạ Thanh Ca rơi xuống nước chết.
"Ha ha, đảm đương nổi." Lão thái quân cười cười, trong ánh mắt lại lóe qua một tia sáng, xoay chuyển tiếp tục nói:
"Đúng rồi, hôm nay mẫu thân con có tới không?"
Hạ Du Hàm vừa nghe, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch, Dương lão thái quân đây là ý gì? Biết rõ mẫu thân của nàng là một di nương, tại thiệc mừng thọ như vậy chắc là sẽ không được thỉnh mời, vì sao bà còn hỏi như vậy?
Lúc này, một vị thiếu nữ trẻ tuổi theo sát Dương lão thái quân thân mật khoác cánh tay Dương lão thái quân "Tổ mẫu, ngài hồ đồ sao? Vị Hàm tiểu thư này là Nhị tiểu thư phủ Tu Quốc Công, mẹ đẻ nàng nghe nói là một vị di nương trong phủ, cho nên ấn theo quy củ không phải trong phạm vi mời mọc."
Hạ lão thái quân tựa hồ vừa mới kịp phản ứng, đưa tay vỗ vỗ tay của thiếu nữ "Nhìn ta, thật đúng là càng già càng hồ đồ đây, những năm này lần nào Hàm nhi cô nương đến, ta đều lầm nàng là đích tiểu thư nhà ai, thật sự là già rồi hồ đồ."
Dương Tử Y khẽ cười một tiếng, mỉm cười xem kỹ trên người Hạ Du Hàm một phen "Tổ mẫu làm gì mà già rồi hồ đồ, cash ăn mặc cùng quần áo của Hạ tiểu thư bên ngoài nhìn vào cũng không giống như là tiểu thư thứ xuất, ha ha, Y nhi nếu không phải từng có vài lần duyên phận cùng Hạ tiểu thư tự nhiên cũng sẽ bị nhầm lẫn."
Lúc này mọi người đi theo ánh mắt Dương Tử Y cùng nhau nhìn trên người Hạ Du Hàm.
Hạ Du Hàm đột nhiên cảm giác chung quanh có vài chục ánh mắt khinh bỉ bắn tới phía mình, giống như mình là tôm tép nhãi nhép bị người ngắm cảnh vuốt vuốt.
Như vậy làm cho Hạ Du Hàm nghẹn khuất nhục trong lòng, suýt nữa tông cửa xông ra, nhưng là, nghĩ đến lời mẫu thân dặn dò, nàng đơn giản chỉ cần ẩn nhịn.
Mục đích của nàng là vì nhìn thấy mấy vị công tử như thiên thần kia, mà không phải đến để cùng so đo với lão thái bà đáng chết còn có tiểu tiện nhân Dương Tử Y này.
Nhịn!
An ủi chính mình, trên mặt Hạ Du Hàm một lần nữa dâng lên vui vẻ "Dương tiểu thư nói đúng lắm, lão thái quân ngài hiểu lầm cũng không kỳ quái, mẹ đẻ ta chính là thứ nữ dòng chính của Cảnh Điền Hầu phủ, thân phận tự nhiên là cao hơn di nương bình thường rất nhiều, hơn nữa những năm này ở phủ Tu Quốc Công lại được lão phu nhân cùng phụ thân ân sủng, phụ trách quản lý việc bếp núc trong phủ, cho nên Hàm nhi tuy là thứ xuất, nhưng là cầm kỳ thư họa, các hạng tài nghệ đều là ấn theo đích tiểu thư các thế gia đại tộc, di nương yêu cầu các hạng cực kỳ nghiêm khắc, cho nên lúc Hàm nhi đi ra cửa có không ít phu nhân đều cho rằng Hàm nhi là tiểu thư dòng chính nhà ai."
Lúc này một vị tiểu thư quen biết Hạ Du Hàm đứng bên cạnh nói giúp vào "Thì ra là như vậy, ta nghe nói Nhị tiểu thư Hạ phủ đúng là nổi danh tài mạo song toàn trong kinh thành, quả thực là khác biệt một trời một vực cùng Đại tiểu thư Hạ phủ, xem ra chuyện này quả thật như thế."
Ánh mắt Dương lão thái quân lóe qua một tia lệ khí, nhưng lập tức bị lớp da từ ái che giấu.
"Tốt, thật sự là đứa bé ngoan, tài danh bực này tương lai nhất định là một nhân vật lớn."
Dương Tử Y cứ như mới bừng tỉnh "A? Theo như lời Hạ tiểu thư nói, Hạ phủ là do di nương cầm quyền, ngay cả thứ nữ cũng có đãi ngộ bực này như Hạ tiểu thư, vậy dòng chính nữ không phải là càng thêm khó lường rồi sao?"
Hạ Du Hàm thầm mắng trong lòng, Dương Tử Y này, ngày thường cũng không thấy nàng có cái gì lui tới cùng Hạ Thanh Ca, hôm nay lại nói những câu châm chọc nàng, rõ ràng chính là xả tức cho Hạ Thanh Ca.
Dương lão thái quân không ngừng chuyển động Phật châu trong tay, tựa hồ hoàn toàn không thèm để ý Dương Tử Y nói thẳng.
Hạ Du Hàm thấy vậy mới thật sự hiểu được, hôm nay, tổ tôn hai người này rõ ràng là muốn cho nàng khó coi.
Nhìn mọi người nhìn có chút hả hê nhìn mình chằm chằm, trên mặt Hạ Du Hàm đỏ lên."Di nương ở trong phủ luôn luôn là đối xử như nhau, đối đãi với ta cùng Đại tỷ tỷ đều giống như con gái ruột, hơn nữa ta cùng Đại tỷ tỷ lại càng giống như tỷ muội một mẹ sinh ra, tình cảm rất sâu đậm."
Dương Tử Y nhìn Hạ Du Hàm một cái giống như cười mà như không "Ha ha, tình cảm giữa Hàm nhi muội muội cùng biểu muội ta thật đúng là bền chặt, hôm qua ta nghe nói ở hồ Đông Bình có một vị thứ muội tự mình đẩy tỷ tỷ dòng chính của mình xuống hồ, nữ tử ác độc âm ngoan như vậy thực khiến người khác giận sôi, so với Hàm nhi muội muội thật sự là khác biệt một trời một vực a."
Nghe được lời Dương Tử Y nói, trong lòng Hạ Du Hàm lộp bộp một tý, giương mắt nhìn lão thái quân một cái, thấy người vẫn bình tĩnh như trước ngồi ở chỗ kia, nàng mới an tâm.
Chẳng qua vừa nghĩ tới Hạ Thanh Ca hôm qua đã rơi xuống nước chết, mặc dù ngày hôm qua nàng bị người ta chỉ chỏ, nhưng cuối cùng là diệt trừ tiện nhân Hạ Thanh Ca này, chỉ cần chờ một hai năm, ai sẽ nhớ rõ chuyện này?
Hạ Du Hàm chẳng những không tức giận, ngược lại trên mặt còn dâng lên một tia tươi cười đắc ý.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền ra tiếng bước chân, chỉ chốc lát sau, Cao ma ma cười đi đến.
"Lão thái quân, biểu tiểu thư đến đây, đang đứng chờ ngoài cửa."
Lúc này Dương lão thái quân đứng mạnh lên, trên mặt tràn đầy vẻ kích động "Nha đầu của ta, mau, mời vào."
Bà vừa mới nói xong, chỉ thấy một thiếu nữ được mọi người vây quanh đi đến, trong mắt nàng mang vui vẻ nhàn nhạt, mặt mày như nh tra vẽ, giống như tiên.
Nhẹ nhàng đi về phía mọi người, mọi người ở đây đều nhìn về phía nữ tử, sau khi thấy dung mạo tinh xảo của nàng thì không tự giác thầm khen, tượng mạo của nữ tử này thật có thể sánh vơi hoa, quốc sắc thiên hương.
Hạ Thanh Ca chậm rãi đi tới trước mặt Dương lão thái quân, khẽ phúc thân "Thanh Ca gặp qua ngoại tổ mẫu, mong ước tổ mẫu trường thọ."
Dương lão thái quân đi lên trước vài bước sít sao nắm chặt tay Hạ Thanh Ca "Là nha đầu Thanh Ca của ta, ngoại tổ mẫu vừa thấy con thì cứ như thấy được mẫu thân con."
Nói xong hốc mắt liền nổi lên chua xót, Hạ Thanh Ca thấy vậy, dường như cũng bị ảnh hưởng mà đỏ mắt nức nở nói.
"Ngoại tổ mẫu, Thanh Ca những năm này không thể đến bên cạnh lão nhân gia ngài tận hiếu, ngài không trách tội Thanh Ca là tốt rồi."
Trên đường đi tới, trong lòng Hạ Thanh Ca còn nhiều ít thấp thỏm, mặc dù nàng biết rõ từ trước Hạ Thanh Ca không thể chúc thọ lão thái quân, hơn phân nửa là thân bất do kỷ.
Nhưng cho dù là tình thân sâu đậm đến mức nào thig cũng sẽ bị thời gian từ từ phai nhạt, cho nên, nàng không thể xác định giấy viết thư ngày hôm qua Vô Song truyền tới Dương phủ có thể đưa đến hiệu quả gì. Nhưng là hôm nay vừa thấy vẻ mặt của lão thái quân, bộ dáng từ ái kia tuyệt đối không phải là giả vờ.
Lúc này Dương Tử Y vội vàng tiến lên đỡ lão thái quân "Tổ mẫu, nếu biểu muội đã đến đây, ngài cũng đừng bi thương như vậy, xem thật kỹ xem cháu gái ngoan của ngài đi, những năm này không gặp, biểu muội thật đúng là càng xinh đẹp đây."
Dương lão thái quân nghe Dương Tử Y nói cũng ngồi xuống, nhưng là hai tay không buông Hạ Thanh Ca ra, nha đầu Bùi Ngọc bên cạnh lão thái quân cũng chỉ có thể mang một cái ghế để Hạ Thanh Ca ngồi ở bên cạnh lão thái quân.
Như vậy ngồi xuống, Dương Tử Y ngồi ở bên phải lão thái quân, mà Hạ Thanh Ca ngồi ở bên trái lão thái quân.
Lúc Hạ Du Hàm ở nhìn thấy Hạ Thanh Ca liền hoàn toàn khiếp sợ tại chỗ, sắc mặt trở nên trắng bệch, ngày hôm qua nàng rõ ràng thấy sau khi Hạ Thanh Ca rơi xuống nước không được cứu lên, nàng ta lại không biết bơi, vì sao không chết?
Hạ Thanh Ca đến hoàn toàn đã trở thành tiêu điểm toàn trường, phần đông tiểu thư vẫn còn thầm tự suy đoán vị nữ tử xinh đẹp này đến tột cùng là thần thánh phương nào, thế nhưng có thể được lão thái quân đãi ngộ như vậy.
Lại không nghĩ, nàng dĩ nhiên là Đại tiểu thư phủ Tu Quốc Công? Vị Đại tiểu thư mà Nhị tiểu thư Hạ phủ vừa rồi luôn miệng nói không tới được?
Cuối cùng là thế nào?
Có nghe nói qua Hạ Thanh Ca xấu xí vô cùng, lại vô học, hôm nay sau khi nhìn thấy tướng mạo thoát tục quý khí của Hạ Thanh Ca, lại càng khó có thể tin dung mạo tuyệt sắc như vậy lại bị trong kinh thành đồn đãi thành một người quái dị?
Thật sự là lời người đáng sợ a!
Dương lão thái quân sau khi Hạ Thanh Ca đến thì hoàn toàn không để mắt đến Hạ Du Hàm đứng ở chính giữa, vẫn là nha đầu Băng Cầm bên cạnh Hạ Du Hàm kịp thời tiến lên kéo tiểu thư nhà mình trở lại chỗ ngồi.
Dương lão thái quân thấy là ở tiệc mừng thọ của mình, còn có rất nhiều tiểu thư nhà người khác, cho nên bắt đầu nói có nhiều bất tiện, chỉ đơn giản hỏi một chút liền không nói thêm lời.
Lập tức chỉ đơn giản giới thiệu Hạ Thanh Ca một phen.
Lúc Hạ Thanh Ca nhìn Dương Tử Y, trong ánh mắt lộ ra một tia cảm kích vui vẻ, vừa rồi nàng kỳ thật sớm đã chạy tới cửa, nghe Hạ Du Hàm nói chuyện liền cố ý đứng ở chỗ đó trì hoãn một tý.
Cho nên những chuyện trong phòng nàng trên cơ bản đều nghe xong, Cao ma ma đứng ở bên cạnh nàng càng hết sức coi thường Hạ Du Hàm.
Đối với da mặt của Hạ Du Hàm, Hạ Thanh Ca đã sớm thể nghiệm, thấu hiểu rất rõ, cho nên cũng không có cảm tưởng quá nhiều.
Dương Tử Y tướng mạo rất là đoan trang, vóc người thon dài, dung mạo mặc dù không tính là cực kỳ tinh xảo, nhưng coi như là tú sắc khả xan. Hạ Thanh Ca đặc biệt thíc đôi mắt của nàng, đen bóng tinh khiết.
Cũng không biết là bởi vì Dương Tử Y vừa rồi giúp nàng, hay còn gì khác, nhưng là, nàng xác thực có một chút cảm tình tốt với Dương Tử Y.
Kế tiếp lão thái quân giới thiệu chính là nữ nhi dòng chính chi thứ hai Dương Tử Nguyệt, tuổi tác không chênh lệch với Hạ Thanh Ca là mấy, mặt trái táo tròn trịa cực kỳ trắng nõn, cười rộ lên còn có hai cái má lúm đồng tiền, bộ dáng cực kỳ hoạt bát.
Sau đó chính là thứ nữ các phòng, con gái ở Dương phủ đông đảo, chỉ là Đại cữu (Cậu Cả) đích tôn đã có bat rai sáu gái.
Con trai lớn Dương Tử Ưu, trưởng nữ Dương Tử Y cùng hait rai sáu gái do thị thiếp sinh, co gái thứ hai Dương Uyển Phỉ, con gái thứ ba Dương Vũ Phi, con gái thư tư Dương Hàm Mị, Con gái thứ năm Dương Hi Viện, con gái thứ sáu Dương Tử Đồng, con trai kế Dương Tư Viễn, con trai thứ ba Dương Hi Thần.
Chi thứ hai sinh ra một trai ba gái, con trai lớn Dương Tử Mặc, trưởng nữ Dương Tử Nguyệt cùng hai phòng thứ nữ Dương Tuệ Đình, Dương Tú Tuyết.
Hôm nay Dương phủ những tiểu thư chính thứ cơ hồ đều đến đủ toàn bộ, lại thêm vào cá tiểu thư bên ngoài đến chúc thọ, cơ hồ ngồi đầy một sảnh đường.
Ánh mắt Hạ Thanh Ca lập tức hướng tới Hạ Du Hàm, nàng ngồi ở vị trí trung gian, bên cạnh nàng là Lương Giai Dĩnh của Cảnh Điền Hầu phủ.
Hôm nay hai người đều ăn mặc chói lọi, xem ra là mất rất nhiều thời gian.
Các tiểu thư còn laik Hạ Thanh Ca không nhận ra, ở trong này cũng không nhìn thấy Lý Tân Nhu, Tấn Tuệ Tâm, nghĩ đến các nàng không coi là thế gia đại tộc, cho nên sẽ không ở trong phạm vi mời mọc.
Ánh mắt Hạ Thanh Ca dạo qua một vòng, dừng ở chỗ ngồi trống không bên trái phòng khách, chẳng lẽ tí nữa nơi này còn có khách nhân?
Làm khách thì phải tới sớm chứ.
Một chút con em của quan viên trong triều cùng các thế gia ấn lấy quy củ được an bài tại tiền viện, do Đại lão gia cùng Nhị lão gia tiếp đãi, mấu phòng ở hậu viện này đều là các phu nhân tiểu thư.
Những phu nhân kia đều do Dương đại phu nhân cùng Dương Nhị phu nhân chiêu đãi tiếp kháchmấy vị trí kia chắc là để cho mấy vị khách đặc biệt.
Hạ Thanh Ca cũng chỉ là nhìn thoáng qua liền không nghĩ nhiều, lúc này Cao ma ma đứng ở bên cạnh đi đến bên cạnh lão thái quân nói nhỏ vài câu. Lão thái quân lúc này mới giương mắt lên nhìn về phía mọi người.
"Ha ha, nhìn các cô nương trẻ tuổi các ngươi thì trong tâm của ta liền vui vẻ một hồi, hiện tại canh giờ còn sớm, thời gian ăn trưa vẫn chưa tới, lão thái bà ta thích xem xem tài nghệ của các tiểu thư, hôm nay không bằng chúng ta so một phen, như thế nào?"
Nghe được lời nói của lão thái quân, trên mặt các tiểu thư đều lộ ra sắc mặt vui mừng.
Hạ Thanh Ca lần đầu tiên trước đây còn không biết quy củ nơi này, nhìn Hạ Du Hàm một cái, ngay cả nàng cũng mang theo một vẻ khẩn trương, nắm tay bên trong khăn, tựa hồ đang đợi cái gì.
Dương lão thái quân mới vừa truyền ra, chỉ chốc lát sau, bên ngoài thì có nha hoàn đi đến."Hồi bẩm lão thái quân, Ngũ điện hạ, Thất điện hạ, Thế tử Bình Nam Vương cùng các Thế tử, công tử cũng đến chúc thọ lão thái quân."
Một câu kia truyền ra, ánh mắt của các tiểu thư trong thính đường rối rít nhìn ra bên ngoài, ngay cả Dương Tử Y ngồi ở bên cạnh đều không ngoại lệ.
Lúc này Hạ Thanh Ca nếu không hiểu tình hình trước mắt thì thật sự ngu xuẩn, không trách được nàng nghe nói ngày sinh của Dương lão thái quân hàng năm, các tiểu thư trong phủ đều vót đầu cho nhọn tới đây chúc mừng.
Các tiểu thư hiện đang ở trong phòng này đều chút ít có mặt mũi, các nàng mặc trang phục lộng lẫy như vậy tự nhiên không phải là vì đến tán gẫu cùng Dương lão thái quân. Những con em thế gia đang đi tới mới là mục tiêu của các nàng.
Lúc này ngoài cửa vài vị công tử lục tục đi vào, người đi đầu mặc áo mãng bào tím xanh, đai lưng bạch ngọc, trên đầu mang buộc tóc kim quan, vừa nhìn những thứ này liền biết người này có thân phận tuyệt đối không bình thường,
Lại nhìn tướng mạo hắn, tóc như đao tài, mi như mực vẽ, cả thân tản ra khí chất ôn nhuận, nhưng chỉ cần nhìn kỹ ánh mắt của hắn, một đôi mắt mơ hồ mang sắc bén.
Quanh thân người này từ trong ra ngoài không khỏi tản ra khí quý tộc, đứng ở trong đám người như là ngôi sao sáng chói, làm cho người ta quỳ lạy.
Mà lúc Hạ Thanh Ca nhìn lại, vẻ mặt rõ ràng lóe qua một tia hận ý, người nam nhân này là người từ Hạ Thanh Ca trước kia ngu dại yêu sâu đậm, lại là kẻ hại nàng rơi vào chỗ vạn kiếp bất phục - - Mộ Dung Dật!
Đang lúc Hạ Thanh Ca nhìn chằm chằm Mộ Dung Dật, một đôi mắtmang chút trêu đùa cũng đang nhìn nàng.
Hạ Thanh Ca luôn luôn nhạy cảm, lập tức nhìn lại đôi mắt kia, mà khi nàng nhìn thấy tướng mạo của chủ nhân đôi mắt, hoàn toàn khiếp sợ tại tại chỗ.
Nếu như nói thời khắc vừa rồi nhìn thấy Mộ Dung Dật đã đánh thức thù hận trong Hạ Thanh Ca, như vậy, giờ phút này nàng nhìn thấy nam tử trước mắt, suýt nữa kinh hãi ngã từ trên ghế xuống.
Chỉ thấy hắn mặc trường bào màu trắng, phiêu dật vô cùng, bên hông thắt một cái đai lưng gấm thêu bạch mai, chân mang ủng da bạch lộc, tóc đen nhánh tùy ý dùng một ngọc trâm màu trắng gài tóc cố định.
Mắt xếch hẹp dài giống như sao, trong ánh mắt chớp động, dung mạo như vẽ, xinh đẹp không giống như người thật, quanh thân tản ra một cỗ tiên khí vượt qua người phàm.
Sự xuất hiện của hắn trở thành tiêu điểm cho mọi người quan sát, những nữ tử kia lúc này đều nhìn chằm chằm vào hắn, phảng phất trong nháy mắt bị quyến rũ hồn phách.
Mọi người đều là sợ hãi than, nam nhân này thật sự như tiên!
Mà người nam nhân khiến Hạ Thanh Ca khiếp sợ không phải do dung mạo tuyệt sắc của hắn, mà là gương mặt quen thuộc kia.
Hắn thế nhưng - - thế nhưng lớn lên giống Minh Thần như đúc!