Mộc Tử đỡ ta chậm rãi hạ xuống mặt đất, Chiến Hổ đại ca và mọi người thấy chúng ta bình an đều đồng loạt lao tới.
Ta cau mày nhìn huyết nhục tung bay khắp chiến trường, cười khổ nói:
- Không nghĩ rằng chúng ta lần này lại khiến cho song phương đại chiến. Vốn đi để hòa đàm, bây giờ nhưng lại thành hỏa tuyến.
Mộc Tử an ủi:
- Hẳn là không có việc gì đâu, huynh xem, thú nhân đã phái ra Bỉ Mông quân đoàn, có chúng nó ở đây, dám chắc có thể ổn định quân tâm, ma thú liên quân dù sao số lượng cũng chiếm ưu thế. Chỉ huy thành Tư Đặc Luân nếu không phải kẻ ngu dám chắc sẽ lui quân, dựa vào thành trì hiểm trở để đóng quân.
Ta kinh ngạc nhìn Mộc Tử, lần đầu tiên phát hiện nàng không ngờ lại có trí tuệ cao đến vậy.
Khách Luân Đa nói:
- Công chúa nói rất đúng. Trường Cung, chúng ta bây giờ làm gì đây?
Chúng ta bây giờ đang ở đông môn của thành, bởi vì vừa rồi ta và Ma tộc đối kháng, binh lính nhân loại đã xem ta là liên quân, mọi người đều đang bận rộn tác chiến, trong lúc nhất thời dĩ nhiên không ai để ý tới chúng ta.
Lúc này, tình thế chiến trường quả nhiên xảy ra biến hóa, đúng như lời Mộc Tử nói, Bỉ Mông cự thú quân đoàn của thú nhân đã xuất hiện. Lần đầu tiên nhìn thấy đại vật này dọa cho ta nhảy dựng lên. Một tấm bì giáp (giáp bằng da) thật dày, trong tay cầm cự hình lang nha bổng, thân cao hơn bốn thước, xuất hiện phía trước Địa Long quân đoàn của Thiểm Vân đại ca.
Những chiến sĩ đi đầu tiên của Địa Long quân đoàn không để ý, hết thảy đều vọt tới trước. Cho dù Địa Long mạnh mẽ nhưng đều không thể chống đỡ được sức lực của Bỉ Mông cự thú. Long thương căn bản không cách nào đâm thủng được phòng ngự của chúng. Dưới đám lang nha bổng cự đại, hơn mười chiến sĩ đứng hàng đầu của Địa Long quân đoàn nhất thời cùng nhau biến thành những cái bánh thịt.
Bỉ Mông cự thú quân đoàn thong thả đi tới, từng chút từng chút thu hồi lại trận địa vừa bị Địa Long quân đoàn chiếm lĩnh.
Chiến Hổ than thở:
- Địa Long quân đoàn mặc dù lợi hại nhưng quả thật không cách nào chống lại được vương bài quân đội này của thú nhân. Trên đại lục, bất luận chủng loại trọng binh nào cũng đều không thể chống cự được công kích của Bỉ Mông cự thú, lũ gia hỏa này quả thực quá biến thái rồi. Nhìn xem, cờ hiệu trên thành đã thay đổi rồi.
Hồng kỳ không ngừng huy vũ vừa rồi đã biến thành lam kỳ, Địa Long quân đoàn đang tháo lui, trọng kỵ binh quân đoàn và khinh kỵ binh quân đoàn bảo vệ hai bên, trận hình không hề loạn một chút nào lui về hướng thành.
Ma thú liên quân triển khai tấn công mãnh liệt đánh sâu vào, kỵ binh ở đây không thể chống đỡ nổi lâu nữa, từ trên tường thành đột nhiên vô số các hệ ma pháp phô thiên cái địa bắn xuống. Ngoại trừ Bỉ Mông cự thú của thú nhân không bị ảnh hưởng, nhất thời toàn bộ binh lính liên quân đều bị chặn lại.
Nhân cơ hội này, kỵ binh quân đoàn của nhân loại rốt cục cũng rút về được phụ cận thành, ma tinh cự pháo trên thành lúc này phát huy tác dụng trọng yếu, mỗi viên ma pháp đạn đáp xuống đội ngũ ma thú liên quân, cho dù là Bỉ Mông cự thú bị bắn trúng cũng chết không toàn thây. Địa Long quân đoàn yểm trợ kỵ binh quân đoàn lùi về trong thành, chủ lực của ma thú liên quân tập kết thành vô số phương trận đứng ngoài phạm vi uy lực của ma tinh đại pháo.
Rốt cục, Địa Long quân đoàn cũng đã triệt hồi. Chiến Hổ đại ca liền xông ra ngoài nghênh đón một gã Địa Long kỵ sĩ trở về cuối cùng , ta không cần nhìn kỹ cũng biết, kỵ sĩ nọ tất nhiên là Thiểm Vân đại ca.
Thiểm Vân cưỡi Địa Long của mình phi vội tới trước chúng ta, Chiến Hổ cao giọng hô:
- Nhị ca, ta đã trở về.
Thiểm Vân tháo mũ chiến, cũng hô:
- Tam đệ, quả nhiên là các ngươi, đi, mau cùng ta vào thành để ngừa ma thú liên quân bất ngờ đột kích.
Không kịp nói chuyện, chúng ta vội vàng đi theo Thiểm Vân tiến vào thành Tư Đặc Luân.
Khắp nơi trong thành đều là binh lính nhân loại của ba nước. Trên tường thành đứng đầy thủ vệ bộ binh và ma pháp sư. Nhờ có phòng thủ hiểm trở của thành, ma pháp sư có thể phát huy tác dụng trọng yếu của mình. Còn thứ giống như một tòa núi nhỏ gì đó ở kia, hẳn là ma tinh đại pháo. Đúng là nhờ chúng mới khiến cho ma thú liên quân không dám khinh phạm.
Thiểm Vân không đếm xỉa tới chúng ta, phân phó thủ hạ:
- Mau tổng kết nhân số thương vong của các đại đội, rồi tới đây báo cho ta.
Phó quan lĩnh mệnh đi ngay.
Chiến Hổ hỏi:
- Ở đây chiến đấu đều là người Tu Đạt chúng ta sao?
Thiểm Vân lắc đầu nói:
- Không phải, chủ yếu là Tu Đạt và Đạt Lộ liên hợp kỵ binh đội, bây giờ trong thành chia làm ba đại bộ phận, kỵ binh các nước đều do cha thống nhất điều khiển, còn bộ binh do Đạt Lộ Phong hào Nguyên soái phụ trách, ma pháp sư do đoàn trưởng Đôn Vu của Ngải Hạ hoàng gia ma pháp sư đoàn phụ trách. Phân chia như vậy tương đối dễ chỉ huy, bộ binh và ma pháp sư chủ yếu là hiệp trợ tiến công và phòng thủ, ra ngoài công kích đương nhiên đều là kỵ binh chúng ta, tốc độ như vậy tương đối nhanh, tiến có thể công, lùi có thể thủ. Đi thôi, chúng ta tới bộ chỉ huy trước.
Ta bước lên phía trước một bước, nói:
- Thiểm Vân đại ca, chúng ta không tiện tới bộ chỉ huy, trước hết huynh có thể giúp chúng ta an bài một chỗ hay không? Ta vẫn còn là phạm nhân bị truy nã của Ngải Hạ, đi như vậy không bị bắt lại hay sao?
- Ngươi, ngươi là?
Ta cười khổ nói:
- Ta là Trường Cung a.
- Trường Cung? Ngươi sao lại thành bộ dáng này, là hóa trang sao?
Ta lắc đầu, than thở:
- Một lời khó nói hết, chúng ta trước hết vào thành rồi hãy nói đi.
Thiểm Vân lập tức hiểu được, vỗ vỗ trán, cười nói:
- Trí nhớ của ta tệ quá, đi, tới vương phủ lâm thời của cha ta thôi.
Nói là vương phủ, kỳ thật chỉ là một đại viện có thủ vệ mà thôi, bên trong bài thiết cũng rất đơn sơ, Thiểm Vân nói là do thân vương an bài như vậy, nguyên lời của thân vương là:
-Chúng ta đến đây là vì thủ vệ cho nhân loại để đối kháng với ma thú liên quân, chứ không phải để hưởng thụ, cần gì phải bày đặt nhiều. Mua sắm nhiều đồ đạc không bằng mua thêm một ít ma tinh thạch.
Nghe Thiểm Vân nói như vậy, ta không khỏi thêm phần hảo cảm với thân vương chưa từng gặp bao giờ này.
Thiểm Vân tìm mấy gian phòng để bố trí cho chúng ta, cũng không hỏi tại sao lại có hơn hai người. Đúng lúc đó, phó quan của hắn tiến vào.
-Báo cáo
-Tình hình thế nào?
- Lần này xuất kích, tổn thất 112 Địa Long kỵ sĩ, 1034 trọng trang kỵ sĩ, 2631 khinh kỵ sĩ, tổng cộng tổn thất 3777 danh kỵ binh. Thân vương yêu cầu ngài mau trở về tổng chỉ huy bộ.
Báo cáo này khiến ta rất xúc động, chỉ tác chiến trong ngắn ngủi đã bị tổn thất gần 4000 nhân mạng, đó là còn chưa tính tổn thất của ma thú hai tộc. Chiến tranh mới chính là sát thủ lớn nhất của đại lục, có bao nhiêu vong linh đang kêu khóc tràn ngập chiến trường đây?
Thiểm Vân cau mày nói:
- Biết rồi, ta phải đi, ngươi ở đây giúp ta tiếp chuyện với khách nhân, không được lạnh nhạt với họ. Các vị, ta tới bộ chỉ huy, gặp nhau sau nhé.