Ta vội vã buông Tiểu Kim ra sau đó cẩn thận quan sát.
Quả nhiên ở dưới bụng nó cũng có hơn 5 cái nho nhỏ nổi lên, dường như ở bên trong có xương đang chòi ra vậy, ngay cả ở trên lưng nó cũng có hai cục u rất lớn, nhưng mà không nhìn rõ ra hình gì. Đây là cái gì vậy nhỉ, Tiểu Kim chẳng phải là con rắn sao?? Không được, ta phải hỏi Địch sư phụ thôi.
Mặc kệ đó ta và Tiểu Kim tiếp tục chơi đùa một lúc, cho tới khi trời gần sáng ta mới thu hồi nó về.
Tiểu Kim tiến bộ rất lớn, ta cũng có thể cảm nhận được ma lực mạnh mẽ của nó. Không chỉ có thế, Tiểu Kim dường như còn một chút đặc dị biến hóa mà ta cungx không biết, cũng tương ứng nó có thêm năng lực mới. Chính nó cũng không biết được.
Trời dần sáng, Địch sư phụ cũng đã đến.
"Ngày hôm qua nghỉ ngơi thế nào, Trường Cung?" Địch sư phụ ân cần hỏi, sau đó đem cái gì đó ở trên tay bỏ xuống.
"Oa, hay quá." Ngon thật, tốt rồi, ta ăn. Không để ý tới sự có mặt của ĐỊch sư phụ ta lập tức đầu nhập vào trong hải dương thực vật.
Phấn đấu xong. "Địch sư phụ, người đem mấy thứ này thật là ngon a, sao người không nói gì vậy?"
"Hừ, tiểu tử nhà ngươi, chỉ có ăn là giỏi." Địch sư phụ bất mãn nói.
"Không phải như vậy mà, con học ma pháp không phải cũng có thiên phú hay sao chứ ạ? Ta bắt đầu dùng chiến thuật làm nũng. ( Ta còn là tiểu hài tử a )
"Đi nào, đừng có tự tâng bốc mình nữa, có thiên phú ma pháp hay không phải xem biểu hiện hôm nay của ngươi, thời gian không còn nhiều lắm, chỉ có bảy ngày nữa thôi, ta hi vọng con tại bảy ngày này sẽ học được một ít ma pháp hữu dụng, con nhất định phải nghiêm túc."
Nhìn thấy ông bắt đầu nghiêm túc, ta cũng không dám đùa nữa. "Vâng, sư phụ."
"Con cũng đã lâu chưa ra ngoài, đi nào, chúng ta đi ra bãi cỏ bên ngoài đi dạo một lát.
Thật là thoải mái, đã lâu rồi không có hít thở không khí trong lành, ta hít một hơi thật đầy vào trong lồng ngực. Mặc dù ánh mặt trời bên ngoài hơi chói mắt nhưng mà ta thật sự thấy rất thoải mái. Địch sư phụ cũng kệ cho ta tùy ý chạy nhảy trong chốc lát. Chờ tới khi ta bình tĩnh lại mới nói:
"Tốt rồi, chúng ta bắt đầu học tập thôi. Đầu tiên ta sẽ dạy con một chút lý luận của ma pháp cao cấp. Con có biết cấp bậc như ta bây giờ sử dụng ma pháp như thế nào không?"
"Cấp bậc bất đồng thì phương pháp sử dụng ma pháp cũng bất đồng hay sao ạ? Dùng ma pháp không phải chỉ là ngâm xướng - Thích phóng, còn có cái gì khác sao."
Địch sư phụ liếc mắt một cái rồi nói : "Nhìn đây, đây mới là ma pháp chính thức.". Tùy thủ vung tay hướng ra xa, một đạo quang mang màu trắng theo tay phóng ra giống như một lưỡi dao sắc bén bay về tảng nham thạch thật lớn phía trước. Khối nham thanh lập tức bị xẻ ra làm đôi.
"Oa, đây là ma pháp sao??? Không có ngâm xướng, chỉ ta tùy tiện vung tay lên đã có hiệu quả như vậy. Địch sư phụ người làm sao mà làm được như thế a."
"hắc hắc, đây mới chính là thực lực của ma đạo sư, phàm đã tới cảnh giới như ta bây giờ, đối với ma pháp nguyên tố đã hiểu tới phi thường thấu triệt rồi. Vì vậy chỉ cần muốn nguyên tố làm thế nào là có thể làm như vậy được. Chiêu vừa rồi của ta cũng tương tự giống với đấu khí trảm của chiến sĩ. Kỳ thật khi ma pháp và đấu khí khi tới một cảnh giới nhất định sẽ có rất nhiều chỗ giống nhau. Con từ nay về sau phải học thật chăm chỉ, luyện tập nhiều hơn một chút, tranh thú trước khi tốt nghiệp có thể học được phương pháp trực tiếp sử dụng nghuyên tố. Hôm nay chúng ta học tập không phải cái này vì nó không phải một chốc một lát mà thành tựu được phải thời gian dài luyện tập mới có thể hoàn thành. Con bây giờ sẽ học vài quang hệ công kích ma pháp. Phòng ngự ma pháp cũng trọng yếu. Chờ trận đấu xong mới bắt đầu luyện tập phương pháp trực tiếp dùng nguyên tố."
"Địch sư phụ, người thật là mạnh a, nguyên lai ma pháp còn có thể sử dụng như vậy." Ta dùng ánh mắt sùng bái nhìn ông.
"Kia đương nhiên rồi, ta là Ma Đạo Sư mà, Không nói mấy thứ vô dụng nữa, chúng ta trước tiên phải học tập ma pháp đã, ma pháp đầu tiên là..."
...
Bảy ngày rất nhanh qua đi, ta từ chỗ Địch sư phụ đã học được không ít thứ, đặc biệt là khống chế ma pháp. Tại cường đại ma pháp lực của ta, ta đói với khống chế ma pháp có bước tiến dài. Trong cơ thể Kim cầu cũng đã ổn định một chút rồi.
Về biến hóa trên người Tiểu Kim ta cũng hỏi sư phụ, ông bảo chờ một thời gian mới trả lời được vì ông cũng chưa thấy qua huyễn thú như vậy. Cũng có thể là vì ta dùng sinh mạng cộng hưởng nên có biến dị. Bất quá nên phải không có ảnh hưởng mới đúng chứ nhỉ.
Thế thì ta an tâm rồi, chỉ cần Tiểu Kim còn sống thì ta mặc kệ nó là hình thái gì.
Ở ngày thứ bảy này ta còn tìm được một tin tức tốt. Địch sư phụ nói 20 ngày trước Mã Khắc đã được Phó viện trưởng thu làm đệ tử đích truyền rồi. Thế là hai chúng ta bây giờ đã trở thành học viện song kiều rồi. Phải biết rằng phó viện trưởng cũng là ma đạo sư a.
Ngày mai ta phải trở lại trường học rồi, Địch sư phụ nhắc nhở ta không được đem tin tức Tiểu Kim không chết lan truyền ra, cũng không được nói ông đã thu ta làm đệ tử. Địch sư phụ thật là một lão nhân thú vị, cách dạy học của ông là phi thường đơn giản, bắt buộc phải tự mình suy nghĩ, nếu không thì chỉ truyền chú ngữ bắt mình phải thực nghiệm, phi thường tự do. Chiếu theo số tuổi mà nói, ông có thể là tổ phụ của ta nhưng đôi khi cũng cùng với tiểu hài tử ta cười đùa, ta phát hiện ta đã thích vị lão nhân này rồi.
....
Đi vào phòng học, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn ta, ta chẳng nói gì cả chỉ đi tới chỗ của mình và ngồi xuống.
"Lão Đại!" Bên tai ta vang lên một âm thanh quen thuộc.
"Mã Khắc." Ta quay đầu, ngưng thị nhìn lại hảo bằng hữu lâu ngày chưa gặp.
Chúng ta cùng nhìn nhau một hồi, sau đó cùng nhau ôm thật chặt.
Mã khắc nói bên tai ta. "Lão Đại sự tình của ngươi ta đều đã biết cả rồi, trong giải đấu lần này phải cố gắng nhé."
"Được, ngươi cũng phải thế đấy."
Tiếng chuông báo hiệu giờ học đã vang lên, tất cả mọi người đều ổn định chỗ của mình, hôm nay cũng chính là ngày tuyên bố quy tắc của giải đấu.
Ngày mai vòng sơ loại phải bắt đầu rồi, nhớ tới mục tiêu Địch sư phụ giao cho ta, ta lại đau đầu rồi.