Ta thở ra một hơi vừa muốn đứng dậy đột nhiên quang nguyên tố lấy ta làm trung tâm bắt đầu ào ào cuốn tới. Tất cả mọi bộ phận trên người ta đều có được quang nguyên tố thẩm thấu. Lực lượng quả thực quá mạnh mẽ, ta không dám chống cự, chỉ tự thả lỏng tòan thân, tiếp thụ sự "tẩy lễ" của quang nguyên tố. Quang nguyên tố tụ tập với tốc độ rất nhanh, toàn thân ta giống như khinh khí cầu bị thổi căng lên vậy, ta không chịu được nữa rồi. Đúng lúc này Kim cầu bắt đầu vận chuyển, nó từ trong kinh mạch ta vận chuyển rất nhanh, mau chóng hấp thu quang nguyên tố. Cảm giác căng tràn dần dần biến mất, tốc độ hấp thu của kim cầu so với trước nhanh hơn nhiều khiến cho quang nguyên tố đang dũng mãnh chảy vào trong người ta trở nên cân bằng. Ta rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục duy trì trạng thái trước mắt cho đến khi quang nguyên tố không còn ào ạt chảy vào trong người ta nữa.
Ta hít thật sâu một hơi, khống chế lấy kim cầu đang xoay tròn trong cơ thể thu trở lại mi tâm. Ta ngạc nhiên phát hiện kim cầu trước kia chỉ mới trong suốt một nửa tới bây giờ đã hoàn toàn biến thành trong suốt, nó còn nhấp nháy phát ra ánh sáng nữa. Tiểu Kim trong cơ thể rủ rỉ khoan khoái. Hiển nhiên quang nguyên tố vừa rồi cuồng bạo hút vào trong cơ thể làm ta hưởng không ít lợi ích. Ta nhớ rõ Địch sư phụ đã từng nói với ta, nếu muốn cho Kim Cầu hoàn toàn trở lên trong suốt thì ít nhất cũng phải 4, 5 năm nữa. Đây là vì sao a, ta cẩn thận hồi tưởng lại tình huống vừa nãy, chẳng lẽ chính là những lời ta nói với Chiến Hổ vừa nãy đã khiến cho Quang nguyên tố một lần nữa chấp nhận ta sao? Thế thì quá thần kì a, ta nhịn không được, trong lòng mừng như điên, ta bây giờ đã trở thành vị ma đạo sư thứ 11 trên tòan đại lục rồi. Tối thiểu là trên ma pháp lực mà nói. Chỉ cần cho ta thêm thời gian học tập, ta nhất định không kém cạnh ai cả, quá tuyệt vời a.
Ta mở to mắt, Chiến Hổ đã sớm tỉnh lại, chằm chằm nhìn ta. Vừa thấy ta tỉnh lại, hắn đã vội vàng hỏi: "Trường Cung, ngươi vừa xảy ra chuyện gì vậy, vừa rồi trên người ngươi kim quang chói mắt khiến ta không thể lại gần. Sao lại như vậy?"
Ta xúc động nói: "Đại ca, đệ thành công rồi, trong lúc đệ nói với đại ca về quang nguyên tố không biết vì nguyên nhân gì đệ lại được quang nguyên tố "tẩy lễ" một lần nữa. Bây giờ ma pháp lực tổng nguyên của đệ tức là Kim Cầu, đã hoàn toàn trong suốt rồi."
Chiến Hổ không hiểu lắm ta nói gì, cười nói: "Ngươi nói chậm một chút, không cần gấp. Ngươi nói nhanh như vậy ta sao hiểu được a?"
Ta nhìn thật sâu vào hai mắt Chiến Hổ, nói một cách rất tự tin: " Nói cách khác, huynh đệ của đại ca bây giờ ma pháp lực đã đạt tới trình độ ma đạo sư rồi."
Nghe thấy ta nói, cái mồm Chiến Hổ lập tức biến thành hình chữ O. Kinh ngạc nói: "Huynh đệ, ngươi thành công rồi sau này đại ca sao làm đối thủ của ngươi được chứ, ha ha, thật là tốt. Ta có một huynh đệ là Ma Đạo Sư rồi. Đi nào, chúng ta đi uống một ly, chúc mừng một chút."
Trong khi uống rượu ta hỏi hắn cảm thấy quang nguyên tố thế nào. hắn nói cảm giác rất thoải mái, ta nhắc nhở hắn phải theo phương pháp của ta mà chịu khó minh tư cho tốt.
Từ khi ta trở thành Ma Đạo sư chúng ta vẫn tiếp tục tu luyện theo phương pháp cũ. Hai thang thời gian chỉ nháy mắt đã qua đi, ta cũgn đạt tới trình độ Thô Thông của Thăng Long Quyết. Chiến Hổ vô cùgn kinh ngạc trước tốc độ học tập của ta. Ta nói với hắn, tinh thần lực của ta bây giờ đã phi thường cường đại rồi cho nên không chỉ riêng dùng để khống chế ma pháp lực mà dùng để khống chế đấu khí cũng có hiệu quả phi thường tốt. Thân thể ta bây giờ so với trước đã cường tráng hơn nhiều, cũng nặng hơn nhiều ( do mỗi ngày ta ăn tận 5 cân đồ ăn mà, hắc hắc). VÌ mỗi ngày đều tập luyện cật lực nên da thịt ta cũng trở nên sạm đi một chút. Ta từ Chiến Hổ đã học được 3 bộ kiếm pháp, ta cũng xác định đấu khí của mình dùng để phụ trợ cho ma pháp.
Mà Chiến Hổ tiến bộ cũng rất lớn, đã có thể sử dụng một ít tối cơ bản quang hệ ma pháp rồi. Ta chủ yếu truyền cho hắn một ít ma pháp dùng để tăng cường. Vì nếu muốn học cao cấp quang hệ công kích ma pháp cần làm rất nhiều thứ. hắn đem quang hệ ma pháp dung hợp lên trên thân Kỵ Sĩ Kiếm cùng với đấu khí phối hợp hiệu quả rất tốt. Ta dùng cao cấp ma pháp công kích hắn cũng dễ dàng phá giải. Hắn xúc động nói với ta, hắn đã tiến một bước vào trình độ Quang Minh Kỵ Sĩ rồi. Tin tưởng rằng trong tương lai không xa nhất định có thể thành công. Hắn còn nói nhất định sẽ đuổi kịp ta.
Trong Hai tháng cuộc sống huynh đệ, chúng ta đã không khác gì huynh đệ ruột thịt, không có điều gì là không thể kể. Ta cũng đem nhiệm vụ của Địch sư phụ kể lại cho hắn, hắn nói, khi nào ta lịch lãm tại Tu Đạt xong thì nhất định phải trở về tìm hắn. Hắn sẽ cùng ta đi hoàn thành nhiệm vụ gian lao này. Ta đương nhiên phi thường cao hứng rồi, có thêm một trợ lực cường hãn như hắn thì ta càng có thêm cơ hội hoàn thành nhiệm vụ này rồi. Huynh đệ đồng tâm
Đối với việc hoàn thành nhiệm vụ lần này . Huynh đệ đồng tâm sắt đá phải mòn mà. ha ha, không tưởng là Mã Khắc không tới thì đã có Chiến Hổ theo giúp ta rồi.
Đã tới lúc chia tay, Chiến Hổ đi cùng ta tới cửa thôn, hắn tặng ta một bộ phục trang kỵ sĩ hồi trước. Dù không hoa lệ lắm nhưng ta mặc trông rất có tinh thần, thêm vào với thanh thiết kiếm trông ta rất uy phong. Chiến Hổ nói trông ta như vậy thì ở Tu Đạt sẽ càng được hoan nghênh, dễ dàng tìm được sự tôn kính của mọi người, ra vào thành cũng tiện lợi hơn nữa.
Đứng ở cửa thôn, ta quay đầu nhìn lại thôn trang giản đơn này, cảm khái nói: "Đại ca, ta thật sự có chút luyến tiếc khi rời khỏi nơi này."
Chiến Hổ ôm lấy vai ta, nói: "huynh đệ, đi sớm về sớm, trên đường nhớ bảo trọng sức khỏe, mau chóng hoàn thành nhiệm vụ tại Tu Đạt rồi trở về tìm ta. Ta sẽ đi cùng ngươi tìm thánh kiếm. Đại ca nóng lòng cùng với ngươi hoành tảo thiên hạ rồi."
"Được rồi, đại ca người yên tâm, đệ nhất định sẽ nhanh chóng trở về mà."
Chiến Hổ có chút ưu tư nói: "Lần này ngươi đi Tu Đạt, nếu có cơ hội hãy thay ta thăm qua nhà của ta một chút, nhưng đừng nói chuyện của ta cho họ. Chỉ cần bọn họ có thể bình an là ta an tâm rồi. Xem ra hắn có vẻ đã nhớ nhà rồi.
"Vậy sao đại ca không trở về nhà đi, đại ca cùng đệ trở về nhà thì hay hơn a. Chúng ta cũng không phải tách ra, đệ nghĩ bá phụ tuổi cũng không nhỏ nữa, cho dù ông thất vọng về đại ca đến đâu đi nữa cũng không hy vọng đại ca rời bỏ ông." Ta muốn khuyên hắn đi cùng ta một chỗ trở về.
"Không được, ngươi không hiểu được đâu. Hết thảy cứ chờ khi chúng ta thu hồi thánh kiếm về rồi nói sau đi. Tới giờ rồi, ngươi đi mau thôi."
Xem ra không thể khuyên được hắn rồi. Ta lưu luyến ly biệt người huynh trưởng thân thiết, nhằm hướng Tu Đạt mà bước.