“Về tin xấu, e hèm,” Matthew đang sắp xếp lại thông tin, “Thực ra đối tượng của nhiệm vụ thu hồi đánh tráo tại tư gia của Shivani Tống, chính là sợi dây chuyền các cậu đã thu về từ chỗ của Juliette Marceau.”
“Cái gì?” Giọng Vivian hơi run, “Là sợi xích đó á?”
Hai người lờ mờ nhận ra một điều cực tệ hại. Nếu sợi dây đó liên quan đến cách thức mà Shivani đã lợi dụng các thám tử thì…
“Trong mặt đá có gắn máy ghi hình và thiết bị định vị. Máy tính kết nối với nó có thể tự động vẽ bản đồ và ghi lại lộ trình di chuyển.”
Viêm Khải và Vivian trợn mắt, cảm thấy thật shock. Nói vậy thì địa chỉ nhà họ… Mặt hai người càng trắng bệch hơn khi nhớ ra họ đã mang theo sợi dây ở lại biệt thự nhà bác Nakamura mấy tiếng đồng hồ.
“Xem ra ngay từ đầu khi muốn thuê thám tử thu hồi lại món đồ, Shivani đã lo rằng nếu bị mang về tổ chức có thể sẽ bị phát hiện nên mới muốn nhận trực tiếp từ tay thám tử.” Matthew tự tán thưởng, “Mặc dù chúng ta chỉ lộ cho xã hội biết về bộ phận thám tử, nhưng không ngờ cô ta lại đánh giá chúng ta cao thế.”
Vivian lừ mắt, ý anh chẳng lẽ là tổ thám tử không đáng được đánh giá cao?
“Chà chà, hành tung của Viêm Khải được ghi lại hết đó. Thân thủ cậu rất ổn đấy… Cậu có rẽ vào WC nam ở khu đó à?” Matthew có lẽ đang xem lại các bằng chứng thu thập được từ chỗ của Shivani Tống, “Xem ra lộ trình di chuyển của Viêm Khải bị ghi vào thiết bị, đã được người của Shivani Tống học tập theo từng bước, nên mới không thể điều tra được gì từ camera khu vực đó cả. Từ đây chúng ta có thể kết luận Shivani Tống làm thế nào để dàn dựng việc gán cho Juliette tội danh tàng trữ ma túy.” Matthew xem lại một lần hồ sơ, “Việc này rất nghiêm trọng, là một nguy cơ cho tính bảo mật của tổ chức và quyền lợi của các thám tử.”
Thấy tinh thần của Viêm Khải và Vivian không ổn, Matthew mới nói thêm một điểm quan trọng với họ.
“Theo thông tin nhận được từ cảnh sát địa phương, mấy ngày gần đây gia đình Nakamura có báo về việc thấy kẻ khả nghi lởn vởn quanh nhà họ.” Viêm Khải và Vivian nghe đến tin tức về bác Nakamura thì chăm chú lắng nghe Matthew. “Xem ra biệt thự này cũng bị nhắm, nhưng hên là đại gia đình đó có rất nhiều thanh niên trẻ khỏe, mà gần như lúc nào cũng có người ở nhà, an ninh khu đó cũng đâu phải tầm thường. Nên rất may mắn là không có vấn đề gì cả.”
Matthew nói vậy nhưng Viêm Khải và Vivian vẫn không thôi khó chịu. Họ đã làm liên lụy đến người vô tội. Để lòng có thể nhẹ nhõm hơn thì phải giải quyết dứt điểm vụ Shivani Tống mới được. Nghĩ đến đây, hai người có thắc mắc về vụ bắt cóc.
“Nơi Vivian suýt bị bắt cóc cũng được đánh dấu lại trên lộ trình đó. Lúc thu hồi sợi dây xong, đó là nơi duy nhất các cậu ghé vào trên đường về. Điều đó cũng giải thích tại sao các cậu bị tập kích tại đó.” Matthew xoa tay, “Trong cái rủi cũng có cái may. Biết được cách thức cô ta hành động thì sẽ lần ra được bằng chứng thôi. Việc này bên cảnh sát đang tiến hành rồi.”
Viêm Khải vô thức nhớ đến lần vô tình gặp Shivani trên đường, lúc đó cậu cũng vừa ghé qua cửa hàng đó mua đồ cho Vivian và cả đội hình sự. Cậu lờ mờ nhớ về ánh mắt của cô ta khi nhìn chằm chằm mấy cái túi cậu xách trên tay.
Viêm Khải liền hỏi Matthew, “Có điều tra được tại sao cô ta lại cho tập kích chúng tôi ở tại quán nước không? Rõ ràng chỉ là một lộ trình di chuyển từ chỗ Juliette về nhà. Quá ít thông tin.”
“Đúng vậy. Nếu muốn thực hiện kế hoạch đe dọa khủng bố tinh thần thì làm tại gia có phải chắc cú hơn không? Gởi thư đe dọa, xác chuột chết, bom mìn,… bao nhiêu cách tốt hơn là thuê bắt cóc.”
Viêm Khải và Vivian vẫn yên lặng, kiên nhẫn chờ đợi Matthew dạo cho xong khúc đầu câu chuyện.
Matthew nói đến đây chợt thoáng băn khoăn, “Thực ra việc cho tập kích các cậu tại quán nước đó là lựa chọn duy nhất của Shivani. Quên nói với hai người, bản ghi hình thực ra cũng chỉ toàn màu đen vì Viêm Khải vừa lấy được đã ngay lập tức cất kỹ. Còn lộ trình di chuyển của các cậu, máy không thể chép được vì mất tín hiệu ngay tại lúc các cậu cách nhà hai con phố. Ha ha ha.”
“Tại sao?” Hai người cảm thấy kỳ lạ đến nỗi quên cả thở phào nhẹ nhõm vì may mắn không bị lộ địa chỉ nhà.
Matthew chau mày, “Về việc tín hiệu tự động ngắt hay là bị can thiệp từ bên thứ ba thì phải tiến hành kiểm tra thêm nữa. Tôi sẽ cho điều tra rồi báo lại sau.”
Trước khi ngắt kết nối, Matthew còn dặn thêm, rằng hai người không được tự ý có hành động gì liên quan đến vụ án nữa. Việc này không chỉ là lật lại án để trả lại trong sạch cho Juliette Marceau, còn là án liên quan đến cả sai phạm trong khi thụ lý vụ án của cảnh sát khu vực.
“Là dính đến trả thù cá nhân của mấy phú nhị đại. Các cậu không muốn bị trả thù hoặc giết người diệt khẩu đúng không? Tôi thấy hãi thay các cậu đấy.”
Tổ chức sẽ xử lý, lần này còn liên quan đến lợi ích danh dự của tổ thám tử. Nhưng chắc chắn là sẽ được xử lý trong yên lặng thôi. Bảo mật thông tin của tổ chức vẫn rất quan trọng.
Còn về tên bắt cóc, Matthew cũng bảo rằng không cần lo lắng, tổ sẽ giải quyết để sau khi hắn được thả, sẽ không bao giờ dám để lộ danh tính hai người.
Viêm Khải và Vivian mệt mỏi nghĩ ngợi. Thay vì nghĩ mục đích của Shivani ngay từ đầu là lợi dụng thám tử thì nghĩ đó là hành động đột phát sẽ hợp lý hơn. Vốn để theo dõi hành tung và soi mói cuộc sống riêng của Juliette, nhưng cô tiểu thư đó trấn lột cái dây về chỉ cất một chỗ. Shivani Tống bí quá hóa liều, mới thuê thám tử chúng ta, và cũng nghĩ đến việc lợi dụng chúng ta luôn. Một công đôi việc, cũng để thu hồi lại chiếc dây nữa.
Sau đó, dù không tham gia vụ án, nhưng Viêm Khải và Vivian cũng nắm bắt sơ bộ được tiến trình qua vài dấu hiệu. Giả dụ như giá cổ phiếu niêm yết của tập đoàn nhà Juliette Marceau đã tăng trở lại. Không thấy phía cảnh sát công khai xin lỗi, chắc là đã được giải quyết trong yên lặng. Nhưng quá trình thì chắc chắn không yên ả, nhìn tính tình Juliette là biết. Số bài viết về Juliette Marceau bị gỡ toàn bộ đồng thời xuất hiện một số bài báo đánh lạc hướng, nội dung không có gì quan trọng nhưng được làm rất rùm beng. Sự nghiệp của Juliette cũng sang một bước ngoặt mới, cô tiểu thư trở nên nổi như cồn với các show truyền hình thực tế. Cảnh sát tiếp tục xử án trong yên lặng với sự tiếp ứng của The Wolfr. Tất nhiên là án ma túy vẫn được xử. Shivani Tống lấy đâu ra ma túy để đổ vấy cho Juliette cơ chứ.
Hai thế lực có va chạm và làm đảo lộn trật tự pháp luật và công bằng xã hội thế nào đi nữa, khi The Wolfr tham gia, mọi thứ sẽ phải đi đúng hướng của nó. Viêm Khải và Vivian đối với tổ chức mới chỉ tiếp xúc với các chuyên gia đào tạo, cũng trực tiếp tham gia vào quá trình huấn luyện cực khắt khe và chuyên nghiệp, dù họ có nói chuyện thoải mái, bông đùa với Matthew đi nữa, không có nghĩa là họ không nhận thức được tổ chức lớn mạnh thế nào.
“Vụ án đầu tiên của các cậu chính thức kết thúc. Từ bây giờ là trạng thái chờ lệnh. Các cậu hãy nhớ là liên tục cập nhật lịch trình riêng cho tôi để tiện sắp xếp công việc nhé.”
Việc này đơn giản, có việc học của Viêm Khải là cần được ưu tiên nhất, còn lại thì cái gì cũng có thể sắp xếp được để tham gia làm nhiệm vụ.
“Biểu hiện của các cậu thực sự không tồi, được đánh giá rất tốt. Đồng nghĩa với việc nhóm này sẽ được giao nhiệm vụ cấp cao hơn.”
“Có khi nào được nhận những nhiệm vụ cấp cao giống như dành cho các điệp viên không?” Vivian nói đùa.
“Nhận nhiệm vụ cấp độ cao của điệp viên thì phải là điệp viên chứ. Muốn trở thành điệp viên thì còn phải trải qua huấn luyện thể chất chuẩn Học viện quân sự Hoa Kỳ. Còn phải kiểm tra lý lịch gắt gao hơn nữa.”
Mathew muốn trả đũa vì đã mấy lần anh bị Vivian trêu chọc, liền giả vờ như không biết Vivian đang đùa, vẫn trả lời. Mathew biết Vivian chẳng bao giờ đi giải thích những việc như thế. Mathew sung sướng nhìn Vivian nhăn mày. Có lẽ cô ấy rất tức tối vì nghĩ rằng mình thấy cô ấy rất ngu ngốc nên mới hỏi câu đó. Còn Vivian thì đang nghĩ, Mathew thật ngu ngốc vì không biết rằng cô đang đùa.
“Giờ tôi nói vấn đề chính. Vì các cậu có tiềm năng được nhận nhiệm vụ cấp cao hơn. Đồng nghĩa với việc cần chủ động trau dồi thêm các kỹ năng. Hiện tại chế độ tập luyện và dinh dưỡng của hai người như thế nào?”
“Dinh dưỡng thì anh không phải lo. Chế độ dinh dưỡng hằng ngày được rèn tại gia thành quen rồi.” Vivian vui vẻ, Viêm Khải cũng vậy, “Còn luyện tập thể lực. Chúng tôi mỗi ngày rèn thể thao ít nhất 2 giờ, đủ thể loại.”
Matthew tán thưởng. Ý thức rèn luyện sức khỏe quá tốt so với tuổi này, “Chế độ hiện tại của các cậu chỉ đảm bảo có sức khỏe tốt. Còn để đạt được thể lực để thực hiện nhiệm vụ. Tôi đề xuất tăng gấp đôi từ giờ. Các cậu cân nhắc xem có thể được chứ?”
“Được.” Lịch trình vẫn như trước, không ảnh hưởng đến các việc khác. Việc tập gấp đôi không nhất thiết phải là tăng gấp đôi thời gian, có thể tăng tốc gấp đôi, tăng cường độ gấp đôi. Hiệu quả tương đương. Chỉ khác là vốn tập luyện như một thói quen, giờ phải để tâm nghiêm túc đến nó.