Vân Yên nhìn hắn, đã chiếm được lợi còn muốn tỏ vẻ không cần, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng không thể làm gì, cố nặn ra nụ cười: “Thần thiếp không miễn cưỡng, thần thiếp cầu còn không được.”
“Ha ha …” Long Hạo Thiên lại cười lớn, đứng lên ôm nàng vào ngực mình, “hay cho câu cầu không được, hôm nay xem ra Bổn Vương không thể từ chối rồi.”
Vân Yên nhìn dáng vẻ đắc ý của hắn, chỉ muốn đấm một đấm mặt hắn, muốn nhìn thấy bộ dáng máu me đầy miệng của hắn.
“Chúng ta cũng không nên lãng phí thời gian.” Long Hạo Thiên ôm nàng ngã xuống giường.
Thân thể Vân Yên lập tức căng thẳng, nuốt nước miếng một cách khó khăn.
“Đừng khẩn trương, cứ thả lòng một chút, lần trước ngươi thực sự rất biết hưởng thụ mà.” Long Hạo Thiên chậm rãi với tay hướng đến ngực nàng.
Vân Yên thẹn quá hóa giận, vừa định phát hỏa lại nghĩ đến chính mình đang cần xin hắn, ngoài cười nhưng trong không cười: “Vương không phải cũng thật hưởng thụ sao.”
“Ngươi có phải đang nói Bổn Vương thực cố gắng, lúc này nên đổi lại là ngươi cố gắng đi.” Long Hạo Thiên đột nhiên xoay người nằm sang một bên.
“Làm gì?” Vân Yên sửng sốt.
“Đương nhiên là dụ dỗ Bổn Vương, đừng nói với Bổn Vương sẽ không làm, lần trước ngươi làm rất tốt làm cho Bổn Vương bị dục hỏa thiêu đốt khó mà nhịn được.” Tay Long Hạo Thiên lập tức cởi thắt lưng bên hông nàng.
Vân Yên lúc này mới hiểu hắn muốn mình làm gì, nghe hắn nói như vậy ánh mắt nàng tối lại, muốn quay đầu bỏ đi, nhưng nàng chỉ có thể nén giận, tay chậm rãi cởi bỏ áo khoác của hắn, sau đó đến nội y màu trắng.
Làm lộ ra cơ ngực cường tráng mạnh mẽ màu đồng, ánh mắt nàng theo bản năng trốn tránh đi, nàng vẫn chưa thích ứng nhìn thân thể trần trụi của nam nhân.
Ngón tay đụng chạm đến da thịt hắn, nàng lập tức giống như bị điện giật, vội né tránh.
Long Hạo Thiên chỉ nằm ở đó nhìn nàng, bộ dạng vừa xấu hổ vừa quyến rũ của nàng khiến một cỗ sóng nhiệt bừng lên trong lòng hắn.
Ngón tay run rẩy giúp hắn cởi áo, bỗng nhiên lộ ra vết thương trên vai hắn, ánh mắt vừa lóe lên một ý đồ, đây chính là do ngươi tự tìm, đừng trách ta.
Long Hạo Thiên nhìn được trong mắt nàng vừa lóe lên tia xảo quyệt, chưa kịp hiểu được nàng muốn làm gì đã cảm thấy được trên vai mình truyền đến một trận đau đớn thấu tâm can.
“Ngươi làm gì vậy?” Hắn gào lớn.
“Xin lỗi, thần thiếp không cẩn thận đụng phải, lần sau nhất định sẽ cẩn thận.” Vân Yên kinh sợ giải thích, trong lòng thầm đắc ý, nàng chính là cố ý dùng sức đụng vào vết thương của hắn.
“Không cẩn thận?” Long Hạo Thiên nhớ lại ánh mắt xảo quyệt của nàng vừa rồi, thầm nghi hoặc, nhưng cũng không nói thêm gì, lần này coi như là nàng thật sự không cẩn thận.
Tâm Vân Yên nhảy lên, lần đầu tiên làm chuyện xấu đương nhiên là cảm thấy chột dạ, may mắn hắn không phát giác, trong lòng nàng thầm vui mừng.
Cho đến khi cởi hết áo của hắn, nhìn đến quần dài màu trắng, nàng dừng tay, bởi vì nàng vừa nhìn thấy thứ nhô cao bên trong quần hắn, mặt đỏ lên ngượng ngùng không dám cởi nó ra.
“Ngươi thất thần làm gì, còn không nhanh lên, ngươi muốn ngồi đó đến sáng sao? Nếu ngươi còn chậm trễ, Bổn Vương lập tức không cần cân nhắc chuyện kia nữa.” Long Hạo Thiên thấy nàng đến nửa ngày vẫn chưa có động tĩnh gì, hét lớn, hắn đã phải nén nhịn dục hỏa trong lòng, loại cảm giác này thật sự khổ sở.
Vân Yên trừng mắt, hắn lại uy hiếp mình, tay một mạch đem quần hắn cởi xuống dưới, ai biết được nội y của hắn theo quần dài cởi luôn xuống dưới, tay còn xẹt qua tiểu đệ đệ của hắn đang dựng thẳng cứng rắn trần trụi trước mặt nàng.
“A……” Nàng nhịn không được kêu ra tiếng, bị dọa đến mức tay lập tức buông ra.
Bị tay nàng vô ý chạm vào, Long Hạo Thiên cảm thấy một trận khoái cảm từ dưới thân truyền đến, nhịn không được lập tức xoay người đem nàng đặt dưới thân mình, “Ngươi kêu cái gì, hiện tại còn chưa bắt đầu, không phải kêu quá sớm ư?”
“Ngươi…” Vân Yên bị hắn châm chọc, không nghĩ ngợi liền vươn tay chụp vào vết thương trên vai.
Một trận đau đớn lại theo bả vai truyền đến, máu tươi đã tràn ra băng vải, Long Hạo Thiên ngây ngẩn tức giận, “Ngươi muốn chết đúng không? Cố ý chạm vào vết thương của Bổn Vương?”
“Thần thiếp thật oan uổng, là thần thiếp kìm lòng không được.” Vân Yên vội vàng biến thành bộ dáng hối lỗi.
“Mới như vậy đã kìm lòng không được, Bổn Vương còn chưa làm gì.” Long Hạo Thiên châm chọc, tay lập tức tóm lấy ngực nàng, ra sức vuốt ve.
Vân Yên chỉ cảm thấy đau đớn, theo bản năng muốn đẩy hắn ra.
“Hiện tại còn kìm lòng không được nữa hay không?” Long Hạo Thiên đem quần áo của nàng cởi bỏ.
Nàng lập tức lấy tay che đi nơi đó, kích động không biết nên làm cái gì bây giờ?
Giờ phút này, trong mắt Long Hạo Thiên dày đặc tình dục, nhanh chóng làm cho nàng trần trụi nằm trước mặt mình.
Vân Yên ngượng ngùng nhắm mắt lại không dám nhìn tới hắn, nhưng có thể cảm giác được hắn gắt gao chế ngự nàng.
Môi đột nhiên bị hắn phủ tới, đầu lưỡi của hắn len lỏi vào trong miệng nàng, nàng bị dọa đến mức không dám động đậy, tay hắn ở trên ngực nàng chậm rãi trượt xuống bụng nàng rồi chạy dần xuống phía dưới.
Ngay lập tức nàng muốn dùng tay ngăn cản, nhưng lại bị hắn giữ chặt, nàng cảm giác được lúc hắn tiến vào mình tuy rằng không phải là thực thoải mái, nhưng cũng không đau đớn như lần trước. Theo nhịp độ của hắn, thân thể nàng cũng dần biến hóa, nàng cảm thấy loại cảm giác này quen thuộc, tựa như lúc nàng ăn xuân dược, tay không tự chủ được ôm lấy hắn.
Long Hạo Thiên đã thấy bộ dáng mơ mơ màng màng của nàng khi ở dưới thân mình thì càng thêm điên cuồng. Nam nhân nào cũng đều thích nhìn nữ nhân bị mình chinh phục.
Không biết qua bao lâu, Vân Yên cảm thấy thân thể mình đau nhức, mở to mắt liền thấy nằm trong lồng ngực trần trụi của hắn, ngước lên thì thấy hắn đang dán mắt nhìn nàng, ánh mắt lập tức hướng sang nơi khác, cuống quýt cầm lấy quần áo mặc lại, cố không ngượng ngùng hỏi hắn: “Hiện tại ngươi đã có thể thả các nàng đi chưa?”