Sau đó Ôn Cẩn dưới sự giúp đỡ của nam chính Lương Sóc, đã hoàn toàn trốn thoát khỏi Thẩm gia. Khiến cho Thẩm Hàm Chi trở nên thân bại danh liệt, và trở thành một kẻ điên sống ở đầu đường xó chợ.
Thẩm Hàm Chi tiếp nhận cốt truyện của nguyên tác, khi tỉnh táo lại, cô đang đeo nhẫn cưới cho Ôn Cẩn, cô xoay người muốn trốn khỏi hiện trường đám cưới trước khi kịp cử động chân, trung ương thần kinh ngay lập tức ăn một phát giật điện.
Cùng với dòng điện giật, trong đầu cô đột nhiên vang lên một giọng nói kỳ lạ: Ký chủ không thể OOC, nếu không sẽ bị hệ thống A của tên cặn bã này phán đoán là tử vong ngay lập tức.
Đối với chuyện này, Thẩm Hàm Chi tỏ vẻ cả người đều đã tê rần!
Vì vậy cuộc sống hàng ngày của Thẩm Hàm Chi và Ôn Cẩn biến thành như thế này:
Thẩm Hàm Chi hung tợn nhìn chằm chằm Ôn Cẩn: “Tên của tôi viết xấu như vậy, tôi sẽ phạt em viết lại mười lần!”
Thẩm Hàm Chi nhìn chằm chằm cô bé đáng yêu mềm mại trên giường, giọng điệu không tốt nói: “Tôi đã nói với em tám trăm lần rồi, ăn nhiều ớt xanh là bổ dưỡng, ai lại để cho em kén ăn vậy!”
Văn án 2:
Ôn Cẩn sống trong vũng lầy, nàng là đứa con gái ngoài giá thú bị Ôn gia coi là nỗi sỉ nhục. Cuộc sống của nàng trong gia đình còn tệ hơn cả một con chó. 19 tuổi nàng rời khỏi Ôn gia. Trước khi nàng rời đi thậm chí một chữ cũng không biết, là người phụ nữ tên là Thẩm Hàm Chi dạy cho nàng biết chữ, đưa nàng đến nhiều nơi để chơi và làm cho nàng có dáng vẻ một con người nên có.
Thẩm tỷ tỷ của nàng cái gì cũng giỏi, nhưng mà đôi khi nói chuyện với nàng bằng giọng điệu gay gắt, nhưng khi xem TV, nàng mới hiểu đó là tình thú giữa vợ chồng, nàng không sợ hãi
Khi Ôn Cẩn 20 tuổi, Thẩm Hàm Chi cuối cùng cũng tích lũy đủ điểm A cặn bã và có thể ly hôn với cô bé và sống cuộc sống của riêng mình. Sau đó cô nhìn thấy cô bé ôm cổ mình và có hành động khiêu gợi: Chị ơi, em thích chị bắt nạt em.
Một câu tóm tắt: Cứu vớt nữ chủ tiểu bạch thỏ
Lập ý: Nỗ lực phấn đấu, cứu rỗi người bên cạnh.
Nhân vật chính: Thẩm Hàm Chi × Ôn Cẩn