Bỏ lại ký ức không màu sắc, cô đã bước chân vào khởi đầu mới.
Cô chẳng ngờ xuyên qua lại gặp một số kiếp gập gềnh, trắc trở. Nhưng cũng từ đây mà tên tuổi cô vang danh thiên hạ.
Huyền y công tử từ đâu lại xuất hiện trên chiến trường như hung thần ác sát, một rìu vung lên một tướng mất đầu, tắm máu toàn quân. Dựng lên tượng đài Chiến thần trên sa trường.
Kẻ được người người kính ngưỡng, khiếp sợ ấy cư nhiên lại là một nữ tử.
- ----
– “Sư phụ, ta muốn rời cốc.”
– “Hoa lê rụng đầy sân rồi.”
– “Sư phụ, ta mới quét sân rồi, cho ta rời cốc.”
– “Sao nước trong thùng lại hết rồi?”
– “Sư phụ, ta gánh nước đổ đầy mấy thùng rồi, còn chuẩn bị cả nước tắm cho người rồi. Ta rời cốc.”
– “Vi sư nhức đầu.”
– “Đồ chết tiệt, còn làm khó ta. Chưa thấy sói tưởng sói ăn chay sao?”
– “Đồ nhi ngoan, bỏ đao xuống.”
– “Ngươi lại muốn gì?”
– “Vi sư cho ngươi ăn thịt.”