Lý Quân Khuê mặc dù đau lòng nhưng vẫn còn rất tỉnh táo. Ở thế kỉ hai mươi mốt, cô là bác sĩ giỏi, mấy cảnh này sớm đã bị cô nhìn đến chai sạn rồi, chỉ là hôm nay không ngờ diễn ra trên người thân cô, nên cô mới đau lòng như vậy…Cô bình tĩnh bắt mạch cho đại hoàng tử, tuy mạch đập yếu nhưng vẫn còn tia hi vọng, chỉ là mất máu quá nhiều, ở đây không có xét nghiệm máu, cũng không thể truyền máu, nên đành dùng cách khác,…
Vật lộn cả hai canh giờ, đám Vân Lạc cũng nghe theo lời sai bảo của Lý Quân Khuê ra ra vào vào hoạt động không ngừng, các thái y thì đứng bên cạnh cô nói gì thì nghe nấy không dám cãi, Lý Quân Khuê cả người cũng trở nên nhếch nhác kết hợp với vết máu khi ôm đại hoàng tử và bộ quần áo bị rách do cô xé, trông tả tơi vô cùng… nhưng cuối cùng, không uổng công cô, mạch của đại hoàng tử cũng trở nên bình thường lại rồi…..
Đám thái y thấy vậy liền kích động, hết người này rồi người khác chạy đến bắt mạch đại hoàng tử không biết bao nhiêu lần…há hốc mồm. Đám thái y này đều là những người giỏi nhất, làm việc ở Thái Y Viện bao nhiêu năm, ca này của đại hoàng tử cơ hồ không chữa được, nhưng Thục phi lại làm được (đương nhiên vì người ta là bác sĩ giỏi của thế kỉ hai mươi mốt, học hành đàng hoàng bài bản, thời cổ đại như mấy ông cơ bản không thể sánh được).
Lăng Nhất Thiên cũng xúc động không hết, nhìn Lý Quân Khuê bằng ánh mắt như nhìn thấy “thánh nhân”… chưa kịp cảm ơn thì…
.…..Đùng….
Lý Quân Khuê không chờ được đại hoàng tử tỉnh lại đã trực tiếp ngất xỉu. Đám người lúc này cũng hết hồn, nhưng Giang thái y nhanh chóng nói:
- Chỉ là do Thục phi làm việc quá sức, cộng với tinh thần chưa ổn định nên mới ngất xỉu….Chỉ cần nghỉ ngơi là được.
Bây giờ mọi người mới thở phào nhẹ nhõm. Lăng Nhất Thiên bây giờ mới có tâm trí xử lí Nhan hoàng hậu,: “Bây giờ vẫn chưa xử lí hết được thế lực của tể tướng, lễ tuyển tú cũng sắp đến, lễ hội bảy năm của các vương quốc còn vài tháng nữa là đến, nên tạm thời không thể phế hậu được”, lạnh lùng phán:
- Nhan Tuyết Nhi, cô không xứng làm mẫu thân của Lăng Nhất Thương, thì cũng không cần làm nữa… [quay sang Ninh phi] Cho nên Ninh phi, nàng không con không cái, có thể nuôi dạy đại hoàng tử hay không? Nhan hoàng hậu giao quyền quản lí lục cung lại cho Ninh phi và Thục phi.
Ninh phi xúc động không thôi. Cô cả đời này chỉ có điều tiếc nuối nhất là bị Nhan Tuyết Nhi hại không được nghe hai chữ “ngạch nương”, vì vậy cô vui vẻ nhanh chóng chấp nhận.
Nhan Tuyết Nhi bây giờ mới hoảng hốt, hét lên:
- Không được, Lăng Nhất Thương là nhi tử của ta…Tại sao lại đem cho Ninh phi nuôi…Ả ta không ưa thần thiếp, nhất định sẽ làm hại Thương nhi…
Trương Ninh quát:
- Tỷ tỷ..ta không thích tỷ nhưng Lăng Nhất Thương bây giờ nhi tử của ta, tỷ đừng có mà hàm hồ...
- Cô..cô..Ai nói Lăng Nhất Thương là nhi tử của ngươi, Thương nhi là nhi tử do ta đứt ruột, mang nặng chín tháng mười ngày sanh ra… Ta không xứng thì cô cũng càng không xứng.
Lăng Nhất Thiên thấy Nhan Tuyết Nhi vẫn cố chấp quát:
- Lăng Nhất Thương là bây giờ chỉ có một mẫu thân ruột là Ninh phi, còn cô chỉ là HOÀNG NGẠCH NƯƠNG mà thôi.
Lăng Nhất Thiên đặc biệt nhấn mạnh ba chữ “hoàng ngạch nương” khiến Nhan Tuyết Nhi bây giờ như sụp đổ hoàn toàn. Bây giờ cô không còn nhi tử, quyền quản lí lục cung cũng mất rồi, ngôi vị hoàng hậu chỉ như bù nhìn…..
Trương Ninh nghe Lăng Nhất Thiên nói, vui mừng khôn siết, lúc này chạy lại xin hoàng thượng ở lại Hiệp Phương Điện vài hôm để tận tình chăm sóc cho “nhi tử ruột” của cô và cũng được hoàng thượng đồng ý rồi.
=====
Ngọc Tâm cung...
Đến sáng ngày sau, Lý Quân Khuê mới tỉnh. Vừa mở mắt ra là cô đã đòi đi Hiệp Phương Điện rồi nhưng đám người Vân Lạc không cho, ép cô ăn hết hai tô cháo mới cho đi.
Trên đường đi, Vân Lạc kể lại sự việc hôm qua cho Lý Quân Khuê, từ chuyện đại hoàng tử được giao Ninh phi nuôi dạy, sau đó Nhan hoàng hậu bị tước bỏ quyền quản lí lục cung giao lại Ninh phi và Thục phi....
~CÁI GÌ?!!???? Không được...ta phải đị Dưỡng Tâm Điện trước.
- Dạ.
Đang đi hùng hồn thì bỗng nhiên Thục phi đứng lại.
- Tỷ tỷ sao tỷ đứng lại vậy???
- Đúng rồi đó tỷ tỷ, tỷ không đi nữa ạ???
....
~Không, vẫn đi chứ. Nhưng mà các ngươi đi trước dẫn đường đi., ta...quên mất rồi.
Đám người Vân Lạc nghe xong, liền đến Kỳ Phong từng kể Lăng Nhất Thiên cũng từng không biết con đường dẫn đến Ngọc Tâm cung, nghĩ cũng đến chịu với đôi uyên ương này, người thì không biết đường đến cung của thê tử, người thì quên mất chỗ ở của phu quân ở đâu...