• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng lúc đi ngang qua Lăng Nhất Thiên, âm thầm nói với hắn một câu:



- Tối nay, ta sẽ đến Dưỡng Tâm điện một chuyến, có vài việc cần nói rõ một chút…



Lí Quân Khuê đã quyết định rồi, có những chuyện cần giải quyết sớm một chút sẽ hay hơn…..



=====



Lúc này, Lí Quân Khuê đang thưởng thức bữa sáng sau mười hai ngày bất tỉnh nhân sự. Điểm tâm của cô chính là chén súp cua do chính tay thái hậu nấu mang qua nhằm bồi bổ cho cô. Đang ăn, tự nhiên cô nhớ tới khoảnh khắc lúc cô đang chới với, sắp chìm sâu mãi mãi vào đáy hồ thì được Lăng Nhất Thiên cứu lên. Mặc dù lúc đó, tinh thần đã rất hoảng loạn nhưng cô vẫn nhận ra ngay hơi ấm quen thuộc của Lăng Nhất Thiên, sau đó yên tâm nhắm mắt luôn….



“Ý… Ý… Cái gì mà yên tâm…. What??? …Nhưng mà ngẫm lại thì đúng là Lăng Nhất Thiên cũng đẹp trai thật, cũng… không xấu tính lắm nhỉ?.... Ơ.. Ơ.. Mình đang nghĩ cái gì vậy trời??!??!!”



Lí Quân Khuê vừa ăn vừa suy nghĩ, sau đó lại bất giác mỉm cười, một lúc sau thì mặt lại đỏ như trái cà chua chín.



Vân Lạc đứng kế bên chẳng hiểu chuyện gì, nhưng nhờ sống chung với Lí Quân Khuê cũng đủ lâu để cô tự suy luận ra vị tiểu chủ tử này của cô đang nghĩ gì rồi, nên cũng bày đặt cười mỉm mỉm theo.



Lí Quân Khuê thấy Vân Lạc cười như vậy, không hẹn mà mặt, tai lại đỏ thêm nữa..



- Này, này.. muội cười cái gì vậy chứ? Đi đi.. Không có chuyện gì làm thì soạn chút đồ ta đi Lam Phúc cung thăm nhị công chúa đi.. Ta còn chưa kịp nhìn mặt nhị công chúa nữa đó…



- Vâng vâng.. tỷ tỷ… Muội đi ngay đây.. Há há..



Vân Lạc vâng vâng dạ dạ quay người đi, tưởng như nghe lời nhưng lại thiếu điều “ cười vào mặt” Lí Quân Khuê.



======



Trên đường đi đến Lam Phúc cung, Lí Quân Khuê cũng chạy qua Hiệp Phương Điện xem Trương Quốc Thương và Lăng Nhất Ngôn một chút.



- A… Thục mẫu phi.. Thục mẫu phi an.



Trương Quốc Thương và Lăng Nhất Ngôn đồng thanh, phấn khích nói.



Trương Quốc Thương lúc trước tuy hơi sốc tâm lí và buồn bã vì chuyện mình không phải con ruột của hoàng a mã nhưng cũng đã nhờ Ninh phi và Thục phi an ủi, khuyên nhủ nên bây giờ cũng đã vượt qua.



Lăng Nhất Ngôn từ lúc nhờ Lí Quân Khuê cứu, tuy cũng bất tỉnh, nhưng nhanh chóng sau đó một ngày đã tỉnh lại.Trong lúc Lí Quân Khuê còn bất tỉnh, Trương Quốc Thương và Lăng Nhất Ngôn cũng có xin hoàng thượng đến Ngọc Tâm cung để thăm Lí Quân Khuê vài lần



.-Thục mẫu phi.. Người mới tỉnh dậy, sao người không ở lại cung nghỉ ngơi đi?



- Đúng vậy đó Thục mẫu phi. Người đi đâu vậy? Đừng có nói là người đến Lam Phúc cung thăm Phi Tâm muội muội nha…



- Đương nhiên là… chính xác rồi. Thôi ta đi đây, ta chỉ ghé ngang qua xem hai đứa con một chút rồi ta đi, đến giờ chỉ có ta là chưa được nhìn mặt em bé thôi đó....



Nhị công chúa – con gái của Hạ phi, tên là Lăng Phi Tâm, vì lúc đặt tên, Lăng Nhất Thiên cho phép Hạ phi tự đặt tên cho con gái của mình nên cô đã đặt là Phi Tâm vì mong muốn sau này con gái của cô sẽ vô ưu vô lo mà lớn lên, cuộc sống sao này sẽ không cần phí tâm tư vào những chuyện không hay..



Lăng Nhất Ngôn bây giờ dập đầu tạ ơn Lí Quân Khuê



- Lần trước… nhi thần đa tạ mẫu phi đã cứu nhi thần, hại mẫu phi xém …



Chữ “Chết” Lăng Nhất Ngôn chưa kịp thốt ra đã bị Lí Quân Khuê chặn lại rồi.



- Này, đừng nói xui xẻo. Con xem, ta còn rất khỏe nhé, chẳng chết được đâu mà lo. Nói ta nghe thử, vì sao con lại té xuống dưới hồ vậy?



Lăng Nhất Ngôn bây giờ mới kể lại toàn bộ sự việc cho Lí Quân Khuê nghe. Lí Quân Khuê nghe xong cũng không khỏi nhíu mày một cái.



- Con đã nói cho hoàng a mã con biết chưa?



- Bẩm Thục mẫu phi, nhi thần chưa có cơ hội nói vì mấy ngày trước vì để túc trực bên cạnh mẫu phi, thì trừ chính sự, hoàng a mã sẽ không tiếp ai cả.



- Được rồi, chờ sáng ngày mai con nhớ đi báo lại cho hoàng a mã đi nghe chưa?



- Dạ, nhi thần biết rồi.



Nói rồi, Lí Quân Khuê chào tạm biệt Lăng Nhất Ngôn và Trương Quốc Thương rồi chạy nhanh như gió đến Lam Phúc cung.



- Cha… Muội muội.. Tỷ tỷ đến trễ rồi.. Đây là quà mừng cho nhị công chúa.



Món quà Lí Quân Khuê đưa cho mẫu thân của “tiểu công chúa” chính là một tấm lông hồ ly mà cô được Bắc Bình Vương Phi tặng năm ngoái, vì quí nên cô cũng không dám may mặc gì nên đem tặng cho công chúa luôn.



- Tỷ tỷ… Tỷ đã khỏe chưa mà chạy qua đây? Tỷ thích cứ để muội dẫn công chúa qua cho tỷ xem, tỷ mới tỉnh dậy đã chạy qua đây. Tỷ ngại muội chưa đủ thất sủng à???



Hạ phi trêu chọc Lí Quân Khuê.



- Muội mà thất sủng gì chứ? Có tiểu công chúa đáng yêu như vầy? Cho dù có thất sủng thì đã có thái hậu thì sợ gì không sung sướng cả đời…



Mà đúng là Phi Tâm nhị công chúa này có một gương mặt vô cùng bụ bẫm đáng yêu thật, đúng kiểu ngây thơ vô số tội.. Ngay cả con người của Lí Quân Khuê trước đây từng ghét con nít vô cùng cũng không nhịn mà muốn có em bé của riêng mình…



- Tỷ mở miệng một câu là khen con gái của muội đáng yêu này nọ, sao tỷ không tự mình sinh một đứa đi…. Không chừng con của tỷ còn xinh đẹp hơn muội gấp mấy lần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK