• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Nhất Thiên nhìn qua nhìn lại hai người thì …



Lí Quân Khuê biết bây giờ là không thể giấu được nữa, nên đành tháo mạng che mặt xuống…



Kỳ Phong vô cùng kinh ngạc, mắt chữ O mồm chữ A, miệng lắp bắp khi nhìn thấy bà chủ quyền lực trong lời đồn của Hoa Hương Phường lại chính là Hoàng Quí phi…



Lăng Nhất Thiên thì càng ngạc nhiên hơn nữa… Thất thần một lúc thì..



- Nàng … nàng… Không ngờ nàng là….. Lí Quân Khuê..



- Đúng vậy.



Lí Quân Khuê nhún vai, nhẹ nhàng nói.



- Chuyện gì thì để ta nói sau… quan trọng là bây giờ chúc mừng Tiểu Phong đã tìm được gia đình rồi…



Lí Quân Khuê tiếp tục nói..



Lăng Nhất Thiên ấm ức lắm nhưng đành ngậm bồ hòn làm ngọt, ngậm ngùi chờ Lí Quân Khuê về tính sổ sau…



Kỳ Phong cũng nhanh chóng tiếp lời:



- Đúng vậy, tuy nhiên bây giờ vẫn còn Phong Vân và Phong Đình chưa tìm thấy tung tích..



Nhưng Kỳ Phong lại không ngờ rằng, sau câu nói đó của hắn thì chuyện bất ngờ đã xảy ra..



Lúc A Tam và A Tứ đứng ở ngoài nghe ngóng chuyện thì đã mơ hồ đoán ra một vài chuyện gì đó, nhưng khi nghe Kỳ Phong trực tiếp nói đến tên “Phong Vân, Phong Đình” thì mới chắc chắn hơn vào khẳng định của mình… Bây giờ hai người mới lên tiếng…



- Mọi người quên mất bộ gấu trúc chúng ta rồi hay sao?



Lúc Phong Doanh, Kỳ Phong nghe A Tam, A Tứ nói đến “gấu trúc” thì vô cùng bất ngờ.. Ai mà dè, người mà Kỳ Phong và Phong Doanh tìm kiếm cực khổ bấy lâu nay lại ở gần mình đến như thế.



Sở dĩ A Tam và A Tứ trực tiếp nói bọn họ là về gấu trúc bởi vì, ngày xưa lúc bọn họ chưa lưu lạc khỏi nhau thì trong nhà mặc dù có bốn anh em huynh đệ ruột thịt nhưng Phong Vân và Phong Đình là hai huynh đệ thân nhau nhất, đi đâu cũng có nhau. Cả hai đều thích ăn măng nhất đến nỗi bị Phong Hàn (Tiểu Phong) lừa ăn tre luộc nên cả hai bị Kỳ Phong đặt biệt danh là gấu trúc.



Lại nói về chuyện ngày xưa, lúc trước Phong Doanh chính là một đại phú hộ, nhà kinh doanh vô cùng đàng hoàng, lúc công việc làm ăn buôn bán đang phất lên thì gặp phải một tên quan nọ, tên này đòi Lão Doanh phải hối lộ cho lão nếu không sẽ gây khó dễ cho việc làm ăn buôn bán sau này.



Nhưng Lão Doanh không chịu, luôn tìm bằng chứng để tố cáo tên quan tham ô đó. Xui xẻo làm sao mà lại bị tên quan đó phát hiện ra, âm thầm cho người hãm hại gia đình Lão Doanh, đuổi cùng giết tận, sau đó còn cho người đốt nhà trọ mà lão Doanh thuê ở. Không may trong cơn lửa đó, Lão Doanh đã lạc mất bốn đứa con trai của mình.



Mọi chuyện sau đó thì, lúc Kỳ Phong dẫn ba đứa em của mình chạy trốn mãi cuối cùng may mắn gặp được tiên hoàng đế (hoàng a mã của Lăng Nhất Thiên) cưu mang, mang về làm hộ vệ cho Lăng Nhất Thiên. Cứ tưởng bốn huynh đệ nhà bọn họ sẽ sống cùng nhau sau đó tìm tung tích của phụ thân rồi sống bên nhau nhưng trong một lần cứu Lăng Nhất Thiên, đã bị lạc mất Phong Hàn, Phong Đình, Phong Vân.



Lưu lạc nhiều năm thì vô tình Phong Đình và Phong Vân lại một lần nữa được thái hậu cứu về (lúc đó Lí Quân Khuê còn tự cấm túc trong cung), nhưng mà Phong Vân và Phong Đình do lưu lạc quá nhiều năm nên đã quên mất hình dáng của vị huynh trưởng của mình, lại ít có cơ hội gặp Kỳ Phong, và tin tức về thân phận thật sự của Kỳ Phong được giấu quá kĩ, vì vậy cả Phong Vân và Phong Đình không thể nhận thân.



Còn về Phong Hàn thì ngay khi cứu Lăng Nhất Thiên thì bị thương rất nặng, tuy không ảnh hưởng đến phần đầu nhưng bị người ta lợi dụng lúc cậu yếu thế bán đi Đông Phương Quốc làm nô lệ. Trải qua nhiều nối trầm, cuối cùng lại được Đông Phương công chúa cứu về.



Qua nhiều sóng gió cuối cùng, gia đình bọn họ cũng đoàn tụ được với nhau. Một nhà năm người Phong Doanh xúc động không nói nên lời.



Vân Lạc và Lí Quân Khuê đứng ngoài cũng bị câu chuyện của gia đình bọn họ làm cho xúc động theo, không cầm được nước mắt..



======



Bữa đó, sau khi Lí Quân Khuê trở về đã bị Lăng Nhất Thiên kéo đi nói cho rõ ràng về chuyện lúc sáng… nhưng Lí Quân Khuê đã nhanh chóng trốn đi trước, giả vờ say ngủ để tên Lăng Nhất Thiên biết đường lịch sự mà trở về trong lúc cô ngủ. Nhưng sau đó từ giả vờ ngủ mà cô ngủ thật hồi nào cũng không biết. Tuy nhiên, sáng ra, vừa mới mở mắt cô đã thấy một gương mặt quan sát với cự li rất gần…



Lí Quân Khuê nhanh chóng đỏ mặt, hét toáng lên:



- Aaaaaaaa… aa..a



Bình tĩnh lại thì Lí Quân Khuê phát hiện gương mặt đó không ai khác ngoài Lăng Nhất Thiên..



- Im lặng nào, Hoàng Quí phi làm cái gì mà hét lên như vậy…



- Tự dưng mới sáng sớm hoàng thượng đến đây làm gì????



- Không hề, nàng xem bây giờ đã là canh mấy rồi mà sớm? Gà cũng đã gáy khan cổ rồi nhá.



Biết Lăng Nhất Thiên cố tình trêu chọc mình, Lí Quân Khuê không buồn cãi lại mà trực tiếp đánh cho Lăng Nhất Thiên vài cái…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK