Năm nay, lễ hội sẽ được tổ chức ở Lăng Thiên Quốc. Để tổ chức tốt lễ hội lần này, không để xảy ra sai sót gì, Ninh phi và Trúc tần đã chuẩn bị từ nửa năm trước (từ lúc Nhan hoàng hậu còn quyền quản lí hậu cung đã chuẩn bị đến lúc chuyển cho Ninh phi và Trúc tần tiếp tục hoàn thành). Cả hậu cung đã luôn bận rộn, mỗi người một công việc. Riêng ở Ngọc Tâm cung tuy vẫn không quan tâm gì đến lễ hội lần này cả nhưng vẫn bận rộn vì lễ hội lần này qui tụ nhiều người ở các nước khác nhau đến, vì vậy hoạt động mua bán của Hoa Hương Phường càng diễn ra nhộn nhịp hơn nên Lý Quân Khuê đã nhằm cơ hội này tăng thêm giá cả lên để kiếm thêm ít tiền. Dạo này, cô cũng đang loay hoay, bận rộn vì đang muốn chuẩn bị cho Giang Kỳ Ninh một món quà, đó là cô đã điều chế thành công được mùi hương nước hoa yêu thích của Giang Kỳ Ninh nhưng chưa có cơ hội tặng nên nhân dịp này gặp Kỳ Ninh cô sẽ đưa (Vì Giang Kỳ Ninh kiếp trước là Diệp Nhược Tư- hoàng hậu của Hoa Y Quốc nên cũng sẽ theo đoàn đi sang Lăng Thiên Quốc tham dự lễ hội giao lưu). Vì đây là ngày lễ quan trọng, nên tất cả nhà vua và hoàng hậu đều phải đi đến nước tổ chức, tự mình tham gia, nên đã kí một hiệp ước: Trong thời gian diễn ra lê hội, trước và sau lễ hội diễn ra khoảng 1 tháng thì tất cả các nước khác không tham gia, không được quấy rối, đem quân đi xâm chiếm. Nếu vi phạm hiệp ước, trực tiếp đất nước đó sẽ bị sát nhập vào nước mà họ đem đi xâm chiếm. Do đó, khoảng thời gian này, xem như chính là thời khắc yên bình nhất của tất cả các nước.
Lúc này, cả Giang Kỳ Ninh và Lý Quân Khuê đều háo hức mong đến ngày tổ chức để sớm ngày gặp mặt “bạn thân”. Mới đây mà đã hơn một năm rồi, cả hai chỉ mới nghe một chút tin tức của nhau thôi, vẫn chưa có cơ hội nói chuyện riêng nên rất nhớ nhau….
Trước ngày lễ hội chính thức diễn ra một tuần, các sứ đoàn của các nước đã đến, được sắp xếp ở Giao Điện (là chỗ ở, nghỉ ngơi dành cho các sứ đoàn của nước ngoài khi đến Lăng Thiên Thành). Bất ngờ trước một ngày diễn ra, các nước phương Tây nói muốn biểu diễn tặng cho tứ đại cường quốc một tiết mục nên muốn chuyển một số đạo cụ vào (một cây đàn piano), và đã được Thục phi cho phép. Vì cây đàn này khá nặng và quí nên các nước phương Tây đã trực tiếp muốn xin hoàng thượng cho chuyển vào chính điện trước, để lúc biểu diễn khỏi chờ đợi lâu nhưng không gặp được hoàng thượng mà lại gặp Ninh phi. Trong khi đó, Trương Ninh chưa bao giờ thấy cây đàn này bao giờ, lại không dám quyết định cho chuyển vào chính điện, mà cũng không muốn từ chối, bất ngờ Lý Quân Khuê đi ngang qua, thấy có đàn piano nên đã “bảo kê” cho Ninh phi, cho đem chuyển thẳng vào chính điện, chuyển xong rồi Lý Quân Khuê mới nói:
- Ninh phi, bây giờ muội đi báo lại cho hoàng thượng, nếu hoàng thượng làm khó dễ với muội thì cứ cho cung nữ đến Ngọc Tâm cung báo, ta sẽ đến.
- Dạ, muội sẽ đi ngay…
======
Vì lễ hội lần này rất lớn, mặc dù quyền quản lí lục cung đã bị Lăng Nhất Thiên thu hồi lại nhưng Nhan Tuyết Nhi vẫn được tham gia, còn được sánh đôi với hoàng thượng đi chào hỏi các sứ đoàn của các nước.
Hôm nay, Nhan Tuyết Nhi cố tình khoác lên mình bộ lễ phục màu đỏ chói, i như tân nương, trên đầu cài toàn trâm vàng, ai nhìn cũng cảm thấy nặng cổ giùm, nhưng cũng thật lóe mắt. Ninh phi tính tình mạnh mẽ nên cũng chọn cho mình bộ lễ phục phi vị màu xanh đen. Trúc tần tính tình ôn hòa, nhẹ nhàng khoác lên mình bộ lễ phục màu hồng phấn, trông rất hợp với cô. Lý Quân Khuê thì mặc bộ lễ phục do thái hậu đưa đến, chỉ có một mình cô được cho phép mặc, đó chính là bộ lễ phục phi vị màu vàng. Trùng hợp thay (hay là lẽ đương nhiên) đi bên cạnh Nhan Tuyết Nhi là Lăng Nhất Thiên mặc một bộ long bào màu vàng. Lúc này, Nhan Tuyết Nhi đi bên trái Lăng Nhất Thiên, Lý Quân Khuê thì đứng bên phải. Vì giữ lễ nghi nên Nhan Tuyết Nhi lùi lại, đứng sau Lăng Nhất Thiên, riêng Lý Quân Khuê là người hiện đại, không để ý những tiểu tiết lễ nghi này, nên vẫn đứng bằng với Lăng Nhất Thiên.
Kết quả, nhìn vào thì trông thần thái, cách ăn mặc, vị trí đứng thì càng dễ dàng hiểu lầm Lý Quân Khuê mới chính là đương kim hoàng hậu của Lăng Thiên Quốc, còn Nhan Tuyết Nhi thì trông giống như vị phi tử nào đó thôi. Lúc đầu, Nhan Tuyết Nhi không để ý đến điều này (vì khi lần đầu tổ chức thì trúng vào năm Thục phi đã đóng cửa cung), bây giờ Thục phi đã mở cửa cung, đứng ở đây và khoác lên bộ lễ phục màu vàng, không cần để ý cũng thấy, vẻ mặt ghen ghét thấy rõ của Nhan Tuyết Nhi, lại thêm Giang thường tại đứng kế bên vẫn không an phận, luôn miệng khích bác, khiến tâm trạng cô vô cùng xám xịt.