Mục lục
Chiến soái: bắt nạt vợ tôi? nằm mơ đi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 102




Tiêu Thanh nghiêm túc dặn dò.



"Chúng tôi sẽ cố hết sức để cứu nạn nhân."



Cạch!



Cửa phòng cấp cứu được đóng lại.



"Hu hu hu..."



Ngô Tuệ Lan, Mục An Minh, Mục An Phong lo lắng khóc toáng lên, đồng thời trút giận lên người Tiêu Thanh thêm một lần nữa.



"Này này... Tôi có cần phải ở lại để hỗ trợ điều tra hay là được phép về trước vậy?"



Cô gái kia mặt mũi tái nhợt, giọng run rẩy, suốt quãng đường đưa người tới đây cô ấy cũng cảm thấy sợ hãi vô cùng.



"Cô cần ở lại phối hợp với chúng tôi để lập biên bản. Trước khi xác định được cô ấy có phải tự sát thật không thì chúng tôi sẽ giám sát hành động của cô trong lúc đó." Một đồng chí cảnh sát nói.



Cô ấy gật đầu đáp ứng, hợp tác với bên cảnh sát để lập biên bản.



Sau khi lập biên bản xong, Tiêu Thanh nói: "Cô Tô, bây giờ cô vẫn chưa được loại bỏ khỏi diện tình nghi, nhưng sau khi mọi chuyện được xác thực, nhất định tôi sẽ cảm ơn cô thật tử tế vì đã cứu vợ tôi."



"Cảm ơn thì không cần đâu, nếu như cô ấy có thể sống được thì nhớ để ý cô ấy thật cẩn thận, chăm sóc cho tốt, đừng để cô ấy lại làm việc ngốc nghếch như này thêm lần nữa là được rồi." Tô Phượng nói.



Sau đó, cô ấy được một đồng chí cảnh sát giám thị rời đi.



Trong lúc đó, chuyện Mục Thiên Lam tự sát đã bị lan truyền ở trên mạng, làm mọi người náo động.



Bên cạnh đó, những thông tin liên quan đến scandal của Mục Thiên Lam cũng bị xóa sạch.



Lúc ấy, tại một phòng tập thể thao nào đó.



"Cậu Quách, cậu Quách, tin nóng, tin nóng đây, Mục Thiên Lam tự sát rồi!"



Hoàng Ninh Bẫn hoảng hốt kêu gào.



Đám Quách Kính Bằng đang tập đánh bao cát nghe thấy vậy thì đồng thời ngừng tay lại.



"Có thật không?"



"Thật ạ." Hoàng Ninh Bản gật đầu như giã tỏi: "Tin đầy trên mạng này, nếu không tin thì mọi người có thể tự mình xem."



Bọn họ cầm lấy điện thoại di động để xem.



Quả đúng như vậy, trên mạng toàn là tin Mục Thiên Lam tự sát.



"Ha ha, nếu như cô ta đã chết, Kim Chí Nam sẽ không thèm để ý đến mặt mũi của Tiêu Thanh nữa, anh ta sẽ hoàn toàn mất đi chỗ dựa của mình, lúc đấy cậu đây có thể dễ dàng giết anh ta rồi!" Quách Kính Bằng cười vang. Ai cũng gật đầu đồng tình.



"Phải rồi, cậu Quách," Hoàng Ninh Bẫn nói: "Những tin liên quan đến scandal của Mục Thiên Lam cũng bị xóa sạch mất rồi. Liệu có phải do chiến thần bảo vệ tổ quốc xen vào không ạ, ngài ấy để ý đến chuyện này nên cho người xóa hết tin tức đi, nếu thế thì liệu có tra ra đến chúng ta không a?"



"Không đâu."



Quách Kính Bằng khoát tay nói: "Anh nghĩ nhiều rồi, chắc chắn là do Mục Thiên Lam tự sát, việc này bị làm to hơn nên tin về scandal của cô ta mới bị xoát mất, còn lâu mới liên quan đến chiến thần bảo vệ tổ quốc. Lúc chiến thần bảo vệ tổ quốc nhìn thấy ảnh cô ta mặc áo tắm hai mảnh, khéo có khi ngài ấy còn muốn bóp chết cô ta ấy chứ, sao có thể còn quan tâm giúp đỡ cô ta được nữa. Với lại, scandal cũng chẳng phải do chúng ta phát tán, người làm là Trương Tuấn Kiệt, cho dù Mục Thiên Lam có chết thì cùng lắm là phía cảnh sát cũng chỉ bắt Trương Tuấn Kiệt thôi, không thể bắt chúng ta được. Nhà họ Quách tôi ở Cổ Cảnh vẫn có chỗ đứng nhất định, cho dù Trương Tuấn Kiệt có nói là do tôi bảo anh ta truyền tin ra ngoài thì tôi cũng sẽ không bị sao cả, chỉ cần một cuộc gọi của ông nội tôi là mọi việc sẽ được giải quyết thôi."



"Đúng vậy, đúng vậy."



Ai cũng vừa cười vừa gật đầu đồng ý, đồng thời tranh thủ nịnh hót Quách Kính Bằng luôn.



"Thế, chúng ta tới bệnh viện xem thử xem Mục Thiên Lam có chết chưa nhé?" Có người đề nghị.



Quách Kính Bằng gật đầu: "Dù sao cũng đang rảnh không có việc gì làm, đến xem thử xem thế nào, cũng tiện dẫn mấy người ở đây đi luôn để có gì còn đả kích Tiêu Thanh luôn, nếu như anh ta thẹn quá hóa giận định đánh lại tôi thì tôi sẽ gọi người đập cho anh ta thừa sống thiếu chết luôn!"



Dứt lời, anh ta gọi: "Này, huấn luyện viên, mấy anh đi với chúng tôi một chuyến đi, tôi sẽ trả mỗi người ba trăm triệu!"



"Được thôi!"



Ba anh chàng cao to khỏe mạnh, thân hình vạm vỡ, cao hơn mét tám cùng chạy tới chỗ bọn họ. Sau đấy, một đám người lên siêu xe, cùng lái thẳng về phía bệnh viện Đông



Hải. Cùng lúc ấy, tại nhà họ Mục.



Cả nhà bọn họ đang vui vẻ, hòa thuận ăn tiệc lớn.



"Bà nội, chú hai với mợ hai cũng quá đáng thật đấy, bọn họ đúng là không tôn trọng bà gì cả, nếu như không phải đột nhiên Mục Thiên Lam dính phải scandal, chắc hai người bọn họ sẽ leo lên đầu bà ngồi mất. Bây giờ Mục Thiên Lam dính phải scandal, đám giám đốc muốn hợp tác cùng với cô ta trước đây thi nhau muốn rút lui không muốn hợp tác cùng với cô ta nữa, chú hai với mợ hai thấy tình hình không ổn lại quay ra muốn ôm đùi bà để được chia lợi nhuận ổn định hàng năm. Nên là bà nội, cháu muốn đuổi bọn họ ra khỏi nhà họ Mục, không cho bọn họ một đồng nào cả. Bây giờ Mục Thiên Lam xong đời rồi, công ty của nhà họ Mục không thể cho cô ta xen vào nữa, nếu không sẽ bị ảnh hưởng nặng, nhưng nếu nhà bọn họ không đóng góp vào công ty thì sao phải chia lợi nhuận cho bọn họ cơ chứ?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK