Sau một hồi cân nhắc, anh ta đưa ra quyết định tiếp theo và rời khỏi bệnh viện. Không mất quá nhiều thời gian thì Thẩm Thị Đông đã tìm thấy Tiêu Thanh. "Dì nhỏ."
Mục Thiên Lam lịch sự chào hỏi.
Sau khi trò chuyện với cô vài câu, Thẩm Thị Đông hỏi về tình hình của cô một lượt, rồi bà ấy hỏi Tiêu Thanh: "Tối hôm qua con lấy Sâm Huyết Rồng để giao dịch với người mặc quần áo màu đen, vậy người mặc quần áo màu đen là ai, con có biết không?" Bà ấy không dám hỏi thẳng người mặc quần áo màu đen có lấy được Sâm Huyết Rồng không, cho nên bà ấy vòng vo hỏi.
Tiêu Thanh lắc đầu, nói: "Con không biết là ai, nhưng mà anh ta đã bị bắt rồi, hiện đang xét hỏi. Tên đó miệng lưỡi rất cứng rắn, anh ta nhất quyết không nói người đứng phía sau là ai, nhưng mà sớm hay muộn thì con cũng có thể cạy miệng anh ta ra được thôi."
Sắc mặt Thẩm Thị Đông thay đổi đáng kể khi bà ấy nghe được anh kể những điều này.
Trên đường đi đến đây, bà ấy luôn hy vọng người mặc quần áo màu đen lấy được Sâm Huyết Rồng rồi bỏ chạy. Vì đối với bà ấy mà nói, đó mới chính là kết quả tốt nhất.
Vậy mà không ngờ, người mặc quần áo màu đen lại bị båt.
Chẳng phải nghi ngờ bà ấy cũng biết người đó chính là bị Tiêu Thanh bắt đi, bà ấy còn tưởng rằng chính Tiêu Thanh đã dẫn đội bảo vệ chiến thần đi bắt anh ta, bởi vì tối hôm qua khi bà ấy đến bệnh viện, bà ấy đã được đội bảo về chiến thần hộ tống. Lúc đó bà ấy vẫn còn nghĩ rằng, Hộ quốc chiến soái suy nghĩ thật chu đáo, Sơn Nam Bắc Thanh hai tầng bảo vệ Sâm Huyết Rồng. "Bắt được rồi thì tốt"
Thẩm Thị Đông mỉm cười, sau đó bà ấy cùng họ trò chuyện thêm vài câu, rồi mới rời khỏi bệnh viện và gọi điện cho Thẩm Văn Đại. "Tình hình thế nào rồi? Là người của ông chủ Long bị giết, hay là anh ta lấy được sâm huyết long rồi bỏ trốn?" "Anh ta lấy được Sâm Huyết Rồng và trốn đi rồi ạ."
Thẩm Thị Đông đã nói một lời nói dối thiện ý.
Bà ấy không nói dối thì không thể mà, nếu nói thật thì ông chủ Long sẽ biết người của mình đã bị Tiêu Thanh bầy được, Sâm Huyết Rồng vẫn nằm trong tay của Tiêu Thanh, thế thì ông ta nhất định sẽ gửi thêm nhiều người càng lợi hại hơn đến, hoặc là trực tiếp đến đối phó với Tiêu Thanh.
Mà khi bà ấy trả lời như vậy, ông chủ Long sẽ chuyển sự chú ý của mình và tìm kiếm người mặc quần áo màu đen, đến lúc đó nếu ông ta không thể tìm thấy người mặc quần áo màu đen, thì đó cũng là việc riêng của ông ta, vì vậy ông ta sẽ không thể làm phiền đến Tiêu Thanh được. Thời gian trôi qua càng lâu, thì cũng sẽ không xảy ra chuyện gì nữa. "Được rồi, bố hiểu rồi."
Thẩm Văn Đại cúp điện thoại.
Sau đó, ông ta gọi điện cho ông chủ Long. "Ông chủ Long à, kết quả điều tra được rồi, Tiêu Thanh đưa Sâm Huyết Rồng cho người của ông rồi." "Ông chắc chứ?" “Tôi xác định, chắc chắn như vậy!” Thẩm Văn Đại nói: “Người của ông thể lực xuất sắc, Tiêu Thanh cũng chỉ là một thanh niên chưa đến ba mươi tuổi, nếu mà không đưa cho anh ta Sâm Huyết Rồng, nó có thể an toàn đưa vợ rời khỏi không chứ?"
Ông chủ Long im lặng vài giây: "Xem ra người của tôi đã đã đem Sâm Huyết Rồng trốn mất rồi."
Thẩm Văn Đại mỉm cười, và nói: "Với mạng lưới quan hệ của ông chủ Long, thì cho dù anh ta có ẩn náu ở nơi chân trời góc bể, ông chủ Long vẫn có thể tóm được anh ta ra mà "
Ông chủ Long ừ một tiếng.
Thẩm Văn Đại yếu ớt nói: "Ông chủ Long, chuyện tối hôm qua lấy Sâm Huyết Rồng, nhà họ Thẩm của tôi đã đắc tội với nhà nhà họ Vương. Hôm nay, nhà họ Vương đã sử dụng mối quan hệ của họ, bắt đầu chèn ép nhà họ Thẩm của chúng tôi. Ông có thể nói với nhà họ Vương đừng chèn ép nhà họ Thẩm chúng tôi nữa được không?" "Con gái ông là Thẩm Thị Thu thì bẫy con trai tôi. Cháu trai của ông còn làm ảnh hưởng đến việc tôi không lấy được Sâm Huyết Rồng. Tôi không tìm ông, nhà họ Thẩm của ông để tính toán nợ nần đã là tốt cho các người lầm rồi, lại còn nghĩ đến muốn tôi giúp nhà họ Thẩm nhà ông sao, sao ông không đi chết luôn đi?"
Tit tit...
Ông chủ Long trực tiếp cúp điện thoại.
Vẻ mặt Thẩm Văn Đại sa sầm “Ông chủ Long sẽ không giúp sao a?” Thẩm Văn Hạ ở một bên hỏi.
Thẩm Văn Đại gật đầu: "Chúng ta mau xử lý việc kết hôn của Thu Mai và cậu Đỗ càng sớm càng tốt, không thể để cho nhà họ Đỗ biết rằng nhà họ Thẩm chúng ta bị chèn ép và suy yếu được. Đến khi đó mà họ biết, nhà họ Đỗ họ hủy hôn, thì ảnh hưởng của sự việc đó đến nhà họ Thẩm của chúng ta sẽ còn lớn hơn." "Vâng, thưa bố."
Lại nói tới Mục Hải Long. Vào lúc này, anh ta được mời vào phòng làm việc của hội trưởng Thương hội Nhật Bản. “Anh có tin tức về Sâm Huyết Rồng hả?"
Hội trưởng của Thương hội Nhật Bản chi nhánh Bắc Thanh, Okamura Kobashi hỏi. “Đúng vậy, thái quân.” Mục Hải Long kh lưng gật đầu, rồi mỉm cười nói: “Nếu tôi nói với thái quân, không biết thái quân có thể cho tôi lợi ích gì?”
Okamura Kobashi bật cười ha ha: "Nếu tôi lấy được Sâm Huyết Rồng qua tin tức của anh, tôi sẽ thưởng cho ba trăm tỷ, và có thể giúp anh hô mưa gọi gió tại Bắc Thanh này!"