Mục lục
Chiến soái: bắt nạt vợ tôi? nằm mơ đi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

**********



"Lần này toi đời, xảy ra xung đột lợi ích là bị Lưu Nhất Trung giết luôn!” "Nghe nói đội vệ binh xông thẳng vào nhà họ Trần, Lưu Nhất Trung trước khi chết đã khai hết tất cả mọi chuyện xấu xa của nhà họ Trần, hiện tại người nhà họ Trần đều bị bắt đi, tập đoàn nhà họ Trần cũng bị điều tra khẩn cấp luôn!” “Nhà họ Trần to lớn như thế, nói sụp đổ là sụp đổ ngay! Thật đúng là chuyện đời vô thường!” “Tốt mà, nhà họ Trần sụp đổ là tốt. Đây đúng là món quả lớn nhất vào đầu năm mới này, sau này làm ăn không cần chịu sự chèn ép của nhà họ Trần nữa.”



Nhất thời, chuyện nhà họ Trần trở thành đề tài bàn tán cho rất nhiều người trong thương giới.



Lúc này, nhà họ Tiêu.



Mục Thiên Lam và Tiêu Vĩnh Nhã, sốt ruột như kiến trên chảo dầu nóng, không ngừng đi qua đi lại trong đại sảnh.



Không cho họ gọi điện thoại, cũng không cho họ ra ngoài, hai người họ thật sự cảm thấy lo lắng cho Tiêu Thanh. "Hu hu hu..."



Thậm chí Mục Thiên Lam còn lo lắng đến khóc ra tiếng.



Ngô Tuệ Lan bực bội mắng lớn: “Mấy người... dám giam lỏng chúng tôi, chờ Tiêu Thanh về đến, tôi nhất định sẽ méc Tiêu Thanh, sau đó xử đẹp mấy người.”



Vợ bác cả cười nhạo: “Tiêu Thanh uống nhiều rượu như thế, lại là người hay kích động, cậu ta chắc chắn sẽ không gọi người giúp đỡ đi cùng, một mình xông vào nhà họ Trần. Vả lại nghe nói người nhà họ Trần cao thủ đầy rẫy, đặc biệt là quản gia nhà họ Trần cực kỳ lợi hại, vì thế các người cũng đừng mong là Tiêu Thanh có thể sống sót quay về, chờ mà hốt xác đi thì đúng hơn!”



Nghe bà ta nói thế, Mục Thiên Lam khóc càng lớn tiếng hơn.



Chính vào lúc này, Tiêu Hằng đột nhiên hét lớn: “Tin động trời! Tin cực kỳ động trời! Nghĩa Cảnh sắp đổi trời rồi!”



Lời này vừa dứt.



Tất cả ánh mắt đều tập trung lên người Tiêu Hằng, đồng thanh hỏi: “Tin tức động trời gì?”
















Tiêu Hằng vui mừng khôn xiết nói: “Hai bố con Trần Nguyên Bình, Trần Văn Sinh đã chết! Tất cả người nhà họ Trần đều bị bắt Tập đoàn nhà họ Trần cũng bị điều tra khẩn cấp! Đế quốc thương nghiệp của nhà họ Trần sụp đổ tan tành, ha ha ha... “Thật sao?”



Tất cả người nhà họ Tiêu đều thấy tinh thần phấn chấn hẳn lên, đối với họ mà nói, dường như là tin tốt động trời, vì việc kinh doanh mà họ đang làm có xung đột với nhà họ Trần, luôn bị nhà họ Trần chèn ép, nếu nhà họ Trần sụp đổ rồi thì chính là lúc họ nổi vùng lên. "Um um!"



Tiêu Hằng gật đầu như điều đổ: "Thật một trăm phần trăm. Trên mạng xã hội lan truyền quả trời, không tin mọi người có thể tự lên mạng mà xem!”



Dứt lời, mọi người đều cầm di động lên, vào trang mạng xã hội xem xem thực hư ra sao! "Ha ha!"



Tiêu Vĩnh Trình sau khi xem xong kích động cười phá lên: “Nhà họ Trần thật sự sụp đổ rồi! Thật sự sụp đổ rồi! Ha ha ha.



Tiếp theo đó, tất cả người nhà họ Tiêu đều xôn xao hẳn lên. “Ông trời có mắt, thật sự là ông trời có mắt mà!" “Bao năm nay nhà họ Trần ức hiếp nhà họ Tiêu chúng ta thê thảm cỡ nào. Cuối cùng cũng gặp báo ứng rồi!” “Sụp đổ hay á! Nhà họ Trần mà sụp đổ thì nhà họ Tiêu chúng ta có thể vùng lên rồi, ha ha ha...



Tất cả mọi người đều vui mừng ra mặt.



Ngô Tuệ Lan cũng kích động theo, tinh thần phấn chấn nói: “Nhất định là do con rể tôi xử đẹp chúng rồi, nhất định là vậy! Con rể tôi đúng là lợi hại, nhà họ Trần to lớn như thế mà cũng có thể làm cho sụp đổ, có con rể lợi hại như thế, nhà tôi sắp bay lên trời luôn rồi, ha ha ha..



Bà ta vui mừng không xiết, kéo tay Mục Thiên Lam, lời nói thành khẩn: “Thiên Lam à, Tiêu Thanh không phải là phế nhân, cậu ta là một con rồng thật sự, nhất định con phải để cậu ta làm cho con có thai trong năm nay, phải nắm giữ thật chắc tim cậu ta. Tuyệt đối đừng để người phụ nữ khác cuỗm cậu ta đi mất, nếu không thì chúng ta sẽ bị tổn thất nặng nề đó!”



Mục Thiên Lam nghe xong, khuôn mặt ửng đỏ như quả cà chua.



Tiêu Vĩnh Nhã cười hạ hạ nói: “Bà thông gia, bà nói quá lời rồi, Tiêu Thanh và Thiên Lam cũng đã kết hôn ba năm, cũng nên có cho nhau một đứa con rồi.” “Một đứa sao đủ, chắc chắn phải sinh thêm vài đứa, như vậy thì Tiêu Thanh không chạy đi đâu được nữa." Ngô Tuệ Lan cười tươi như hoa nói. "Ha ha!"



Tiêu Vĩnh Nhã cười không ngậm được miệng.



Lúc này, vợ bác cả kỳ thị nói: “Tôi nói mấy người, có thể nào đừng dát vàng lên mặt Tiêu Thanh nữa được không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK