Mục lục
Mở mắt thấy thần tài ( bản dịch chậm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chú ý: Bạn đang đọc truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài được Tổng Hợp và Dịch từ các thành viên Yêu Truyện - Ad đã tổng hợp nhằm đưa tới cho các bạn đọc theo dõi bản dịch chất lượng nhất một cách nhất. BẢN DỊCH CHÍNH các bạn có thể vào link này:
Mở Mắt Thấy Thần Tài (Dịch). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ với TruyenVIP.vn. Nếu thấy hay hãy Like và share cho ads.









“Ba!”


Trần Hạo liền mở video và lễ phép chào.


Tuy rằng đây không phải là lần đầu tiên ba gọi cho anh sau khi cho anh biết thân phận thật của mình, nhưng đây là lần đầu tiên ông gọi cho anh bằng video, thái độ Trần Hạo lại càng cung kính hơn.


Rốt cuộc hiện tại ba của anh so trước kia có vẻ uy nghiêm hơn nhiều.


“Tiểu Hạo, con đang làm gì vậy?”


Ba nhìn Trần Hạo hiền hoà cười.


“Con chuẩn bị nghỉ ngơi, ba gọi con trễ vậy, có việc gì không ạ?”


“À, ta có chuyện này muốn nói với con, theo như chị con nói thì mỗi ngày con dành phần lớn thời gian của mình để lo chuyện bài vở, nhưng bây giờ chị của con đã đi Bắc Phi để lo sản nghiệp của gia đình chúng ta bên đó, nên có một chuyện bị trì hoãn, con có nghe chị của con kể không?”


“Là muốn con giúp ba tìm một người phụ nữ?”


Trần Hạo nhớ trước đây chị của anh có nói muốn anh hỗ trợ tìm một người phụ nữ.


“Đúng vậy, chút nữa ba sẽ gửi ảnh chụp bà ta cho con, con hãy giúp ta tìm ra người


đó, nếu không, ba sẽ tự trách mình cả đời!”


“Hơn nữa, con phải nhớ, ngàn vạn lần không được cho mẹ của con biết!”


Ba của Trần Hạo bùi ngùi thở dài.


Làm anh nghe có vẻ khó xử.


Thậm chí sắc mặt rất khó coi.


Chẳng lẽ đây là người tình mà ba anh đã yêu lúc trước?


Chết tiệt, bây giờ lại gửi cho chị em mình chụp ảnh lén lút, điều đầu tiên Trần Hạo nghĩ đến chính là mẹ của mình, cảm thấy thế này chẳng phải có lỗi với mẹ của mình lắm sao?


"Bà ta liên quan gì đến ba? Năng lực của ba lớn hơn chúng con, muốn tìm thì nhất định sẽ tìm được mà?"


Trần Hạo nói.


"Ồ, nhóc con, nếu để ba dễ dàng tìm được, có cần nhờ chị gái và con tìm không?


Có quan hệ gì à? Con và chị gái cũng có liên quan. Dù sao, nên để mẹ của con nói cho con biết, đó không phải là quan hệ mà con tưởng tượng. Bà ấy có liên quan đến một việc lớn xảy ra trong gia đình chúng ta năm đó. Sau nhiều năm như vậy, Trần gia rất có lỗi với bà ấy. Về phần chuyện đã xảy ra, đừng hỏi, sau này ba sẽ nói cho con biết! "


"Dạ, vậy chuyện này con sẽ làm!"


Nói xong ba của anh cúp máy.


Không bao lâu, di động của Trần Hạo nhận được tin nhắn fax.


Đó là một bức ảnh đen trắng của kiểu thời kỳ trước.


Trong ảnh là một phụ nữ.


Khi thấy người phụ nữ này, tay Trần Hạo bất ngờ rung lên suýt đánh rơi điện thoại xuống đất.


Nhìn ảnh chụp hồi lâu, Trần Hạo hít một hơi.


"Đây ... đây không phải là Tô Tử Nguyệt sao?"


Đúng, người phụ nữ trong bức ảnh quả thực rất đẹp, bà ấy thuộc loại đáng yêu.


Trông gần giống hệt Tô Tử Nguyệt.


Nếu bức ảnh không phải là trắng đen, Trần Hạo nhất định sẽ nghĩ người đó là Tô Tử Nguyệt.


Bà ấy thế nào?


Trần Hạo cho rằng người phụ nữ này phải là những người cùng tuổi với cha mình.


Nói cách khác, bà ấy có khả năng là mẹ của Tô Tử Nguyệt.


Trần Hạo biết Tô Tử Nguyệt lớn lên trong cô nhi viện.


Cha mẹ cô đã bỏ rơi cô mà không có lý do rõ ràng.


Bây giờ, nếu không có chuyện gì khác, người phụ nữ mà ba nhờ anh tìm có thể chính là mẹ của Tô Tử Nguyệt.


Bây giờ trong đầu Trần Hạo có rất nhiều suy nghĩ.


Anh nhớ lần đầu tiên nhìn thấy Tô Tử Nguyệt, trong lòng chợt nhói lên.


Đó là loại mà anh cảm thấy rất mến Tô Tử Nguyệt khi lần đầu gặp, tự nhiên muốn giúp đỡ, muốn bảo vệ cô ấy! Không cần lý do gì.


Bây giờ nghĩ lại, Tô Tử Nguyệt có phải là em gái của anh ấy không?


Tuy rằng ba liên tục giải thích, nhưng mà nói hai người không có liên quan gì với nhau, Trần Hạo có chết cũng không tin!


Trần Hạo đêm nay đột nhiên căng thẳng, trằn trọc không ngủ được nằm trên giường trằn trọc.


Sáng sớm ngày hôm sau, Trần Hạo gọi điện cho Tô Tử Nguyệt, anh nhất định phải gặp cô, cùng cô nói chuyện.


Trong thời gian này, cả hai đã thỉnh vẫn thoảng trò chuyện trên Wechat.


Tô Tử Nguyệt hiện tại đã đi làm ở nhà trẻ mới.


Ở đó khá tốt.


Trần Hạo đã yêu cầu Đại Hổ Nhị Hổ cho Tô Tử Nguyệt một căn nhà để ở.


"Cô giáo Tô, cô có thể làm giúp tôi một việc được không? Tôi không thể kiểm tra lại bài tập của những đứa trẻ trong lớp tôi. Bạn trai tôi tới đón. Ta muốn đi mua sắm. Cô kiểm tra giúp tôi được không?"


Một nữ giáo viên tóc dài ngang lưng nhẹ giọng nói với Tô Tử Nguyệt khi đang sửa bài cho học sinh.


"Nhưng cô giáo Lưu, tôi còn có một phần bài tập đang cần kiểm tra!"


Tô Tử Nguyệt xấu hổ nói.


"Hừm, không muốn giúp thì thôi, tìm lý do làm gì, đừng tưởng rằng Đường tổng giới thiệu làm cô giáo thì tưởng mình giỏi. Hừ, cứ nghĩ xem, Tô Tử Nguyệt cô là ai, mới một tháng trước, tôi được đánh giá là cô giáo xinh đẹp nhất cơ sở giáo dục mầm non Kim Lăng. Cô tài giỏi đến mức nào. Bây giờ không thể nhờ cô kiểm tra bài tập của mình nữa? "


Cô giáo tên Lưu Kê lạnh lùng nói.


Cô vào trường mẫu giáo tốt nhất ở Kim Lăng sớm hơn Tô Tử Nguyệt hai tháng, khi Tô Tử Nguyệt mới đến, Lưu thường bắt nạt cô và buộc cô phải kiểm tra bài tập của lớp.


Hơn nữa, Lưu có thể tìm được một người bạn trai cũng là một người có thế lực và quyền lực, cộng thêm vẻ ngoài ưa nhìn.


Ban đầu, hội phụ huynh cho rằng nữ giáo viên Lưu là cô giáo 'xinh đẹp nhất', cô ấy cảm thấy cô ấy chắc chắn sẽ là người đứng đầu.


Kết quả, phụ huynh của các học sinh khác bình chọn nhiều nhất là Tô Tử


Nguyệt.


Hiện giờ cô Lưu rất vội.


Thật sự thì việc này đối với Tô Tử Nguyệt không phải là vấn đề.


"Thôi, để tôi giúp cô kiểm tra lại cho! cô giáo Lưu!"


Tô Tử Nguyệt cắn môi, chuyển một chồng lớn bài tập trên bàn Lưu Kê sang bàn của mình.


"Hừ, cũng gần như vậy, thật không nghĩ tới cô sẽ khi đoạt giải người đẹp nhất, tôi nói cho cô biết, tôi, Lưu gia không chịu thua cô đâu!"


Lưu mắng Tô Tử Nguyệt.


Cô đắc thắng quay lại và muốn bỏ đi.


"Tại sao phải duyệt bài tập giúp cô ấy, và cô không nợ tiền cô ấy, cô làm để làm


gì?"


Lúc này, một giọng nói từ xa vang lên.


Một chàng trai bước đến gần Tô Tử Nguyệt, đưa lại cho Lưu đống bài tập.


"Quái, ngươi là ai mà dám như vậy?"


Lưu choáng váng.


Trần Hạo cũng không thèm nhìn cô, trực tiếp nâng cánh tay Tô Tử Nguyệt lên nói: "Không phải xin nghỉ làm sao? Làm sao có thể xem lại bài tập cho cô ấy? Đi,


chúng ta đi ăn cơm trước, nói chuyện với cô một chút!"


"Ừ, tôi đang trong giờ nghỉ!"


Tô Tử Nguyệt gật đầu.


Sau khi nhìn thấy Trần Hạo, Tô Tử Nguyệt dường như có cảm giác an toàn.


Bởi vì thông thường, cô quả thực có chút sợ cô Lưu.


Thấy cả hai mặc kệ mình đi ra ngoài, nữ giáo viên cúi đầu cười trừ.


Nhưng Lưu đỏ mặt.


"Ôi, Lưu cô giáo, bạn trai cô lại tới đón cô! Thật là ghen tị!"


Trong trường mẫu giáo, một vài nữ giáo viên trẻ đang đi mua sắm đang trò chuyện với bạn trai của Lưu Kê ở cửa.


Nhìn thấy Lưu lúc này, mọi người đều ghen tị.


Nhưng sau đó liền nhìn thấy Tô Tử Nguyệt cùng Trần Hạo đi ra.


Mấy cô gái thi nhau nói: "Ồ, nhìn kìa? Người này là bạn trai của Tô Tử Nguyệt


à?"


"Phải không vậy? Tên này trông thật kém!"


"Haha, vậy hai người bọn họ mới xứng đôi vừa lứa chứ!"


Trần Hạo cũng vừa đi ra, một giọng nói giễu cợt vang đến ...







Nguồn: Group Zalo:
MỞ Mắt Thấy Thần Tài- Free Cập Nhật Nhanh Nhất








Tham gia
Group Truyện VIP trên Facebook để liên tục cập nhật Miễn PHÍ thông tin vàchương mới nhất của truyện nhé. Tại địa chỉ: https://www.facebook.com/groups/doctruyenhot

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK