Mục lục
Mở mắt thấy thần tài ( bản dịch chậm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chú ý: Bạn đang đọc truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài được Tổng Hợp và Dịch từ các thành viên Yêu Truyện - Ad đã tổng hợp nhằm đưa tới cho các bạn đọc theo dõi bản dịch chất lượng nhất một cách nhất. BẢN DỊCH CHÍNH các bạn có thể vào link này:
Mở Mắt Thấy Thần Tài (Dịch). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ với TruyenVIP.vn. Nếu thấy hay hãy Like và share cho ads.









Nguồn: Vastarel


Group Zalo: https://zalo.me/g/ibpsuj318








Chương 535 : Thiếu Điện chủ


“Thiếu điện chủ đã rời khỏi Long Giang và đến đảo


Một cấp dưới nói.


“Thiếu điện chủ?”


Trần Cận Đông kinh ngạc: “Cha, Thiếu điện chủ là ai”


“Ha ha , khi nào đến sẽ biết!”


Trần Điểm Thương lắc đầu cười.


Sau đó ông ta ngẩng đầu nhìn ra ngoài sảnh: “Đúng lúc ta vừa nhắc đến !”


Mọi người đều ngẩng đầu nhìn ra cửa.


Ngay phía trên quảng trường, một thanh niên mặc vest đen đi tới.


“Thiếu điện chủ!”


Và tất cả mọi người ở cửa cung kính cúi đầu vào lúc này.


“Trần Hạo!!!”


Trần Cận Đông khóe miệng giật giật đứng lên.


“Trần Hạo!!”


Trần Hiểu che miệng càng cảm động.


Trần gia tộc người, đều là hưng phấn nhìn Trần Hạo.


“Ba mẹ, các chị, đã một năm rồi, con về rồi!”


Trần Hạo đi tới bên cạnh phụ thân, trực tiếp quỳ xuống.


“Đã về rồi, đã về rồi, một năm nay, mẹ tưởng con…… tưởng con…”


Dương Ngọc Bình không giấu được nước mắt, trực tiếp khóc.


“Được rồi, con trai ta, trưởng thành và mạnh mẽ!”


Trần Cận Đông cũng khóc.


Trần Hạo lau nước mắt cho bố mẹ và em gái.


Sau đó anh nhìn Trần Điểm Thương và nói: “Ông nội, cuối cùng cháu cũng đã đáp ứng được kỳ vọng của ông …”


“Tốt lắm, Trần Hạo, ta nghĩ khí tức của conso với trước đây mạnh hơn mấy lần. Điều kiện Tiên Thiên của con củng tốt hơn rất nhiều.”


Trần Điểm Thương nhìn về phía trời cao nói xong nhìn Mạc Trường Không:


“Năm ngoái, con chuột nhắt này đã lùa con đến cùng đường mạt lộ. Hôm nay, Trần Hạo, ngươi có ân báo an, có oán báo oán, con quét sạch con chuột nhắt này cho ta!”


Trần Điêm Thương cười nói.


“Đúng vậy, kẻ thù truyền kiếp, hôm nay cũng nên kết thúc tại đây!”


Trần Hạo lau đi nước mắt, đứng dậy nhìn Mạc Trường Không.


“Trần Hạo! Cho nên, con trai thứ ba của ta, Kiếm nhi, bị ngươi bắt đi rồi phải không?” (Mạc kiếm đã tan thành mây khói còn đâu mà băt)


Mạc Trường Không nghiến răng .


“Ừm, ta ném xuống thung lũng, bị muỗi độc ăn sống, không còn xương cốt. Chắc mọi người Mạc trưởng lão đều khó tìm ra dấu vết của hắn!”


Trần Hạo nói.


“Cái gì? Trần Hạo, ta thật sự hối hận vì không sớm loại bỏ ngươi. Hiện tại ngươi đã giết chết hai con trai của ta. Hôm nay bất luận thế nào, ta cũng giết ngươi để báo thù cho hai đứa con trai của ta. Hãy nộp mạng !!! ”


Bùm !


Mạc Trường Không hét lớn .


Mạc Trường Không bay lên.


Sau đó bổ nhào về phía Trần Hạo.


Mạc Trường Không có nội lực mạnh mẽ, rất hợp với tính khí của hắn.


Tuy nhiên, dù có bạo ngược đến đâu thì cũng chỉ là một bậc có nội lực mạnh.


Trần Hạo một năm trước sợ hãi hắn, sợ hãi Mạc gia, nhưng bây giờ, Mạc Trường Không, làm gì bằng ?


Cùng một cú vô lê, Trần Hạo đã tung cú đấm vào Mạc Trường Không.


Ầm!


Sau đó, Mạc Trường Không lăn lốc sang 1 bên .


Anh không dừng lại cho đến khi lưng hắn ép chặt vào cột đá.


Cột đá gãy.


“Nội lực mạnh như vậy, thảo nào! Không hổ là!”


Khuôn mặt già nua của Mạc Trường Không trông lạ thường.


Hắn dốc hết sức lực đánh trả lại Trần Hạo.


“Ba, đây đều là ba dạy sao. Trần Hạo trở nên lợi hại như vậy từ khi nào?”


Trần Cận Đông đầy hào hứng và tự hào.


“Hehe, vậy đó, nhưng cha chỉ dạy một nửa thôi!”


Trần Điểm Thương cười khổ lắc đầu.


Trần Cận Đông vui mừng nhìn Trần Hạo.


Trần Hiểu cả kinh: “Tiểu Hạo cố lên, đánh chết lão tử này, đánh chết hắn đi!!”


Trần Hiểu cũng vui vẻ.


Mạc Vệ Bình lúc này cũng bị trận chiến trước mắt làm cho sửng sốt một chút.


“Lão đại, ta xem hơi thở của ngươi, chẳng lẽ là Mạc gia Tam thúc, Mạc Thương Long của ta, đã là tông sư hàng ngũ rồi sao?”


Vì Trần Hạo còn nhỏ nên đã đấu với Mạc Trường Không.


Mạc Trường Không thực sự gặp bất lợi.


Lúc này đây, hắn cung kính nhìn Trần Điểm Thương.


“Hừ, Ha ha, nghe lời ngươi nói, Mạc Thương Long này không uổng phí thời gian hơn mười năm đã bước vào tông sư”


Trần Điểm Thương hỏi.


“Phải!”


“Ông nội, không phải ông nói Mạc Thương Long, ông nội Mạc đã qua đời rồi sao?”


Còn Mạc Khinh Vũ vẫn chưa hết bàng hoàng.


“Nói bậy, chỉ là tin đồn mà thôi, làm sao có thể tùy ý vạch trần thân phận của ông ra ánh sáng, bọn trẻ, thật không thể biết được!”


Mạc Vệ Bình nói.


“Vậy thì … Trần Hạo kia, đã là chiến binh nội lực rồi sao? Hơn nữa còn vô cùng cực mạnh!”


Mạc Khinh Vũ nói câu này tâm trạng hỗn loạn.


Lần đầu tiên khi Trần Hạo đến Mạc gia của họ để cầu cứu, Mạc Khinh Vũ bị thương thiếu máu, Trần Hạo đã từng hiến máu và tự cứu Mạc Khinh Vũ.


Nhưng bản thân lại luôn coi thường Trần Hạo , cho rằng anh ấy chỉ là người thế gian.


Nhưng hiện tại, hắn mạnh mẽ như vậy, khiến cho Mạc Khinh Vũ suy nghĩ .


“Không sai, đây là cái ông nội nghi ngờ. Ta quan sát Trần Thiếu, hắn xem ra không phải là chiến binh nội lực. Không biết lão gia suy đoán sao?”


Mạc Vệ Bình vẻ mặt đã hưng phấn rồi.


Nhìn Trần Điểm Thương hoài nghi.


“Ha ha, ngươi nha, ngươi có chút tầm mắt!”


Trần Điểm Thương mỉm cười tự hào.


“Trời ạ!!”


Mạc Vệ Bình đột nhiên tái mặt, lui về phía sau mấy bước.


Cũng may anh được Mạc Khinh Vũ đỡ lại .


“Ông nội, làm sao vậy? Trần Hạo thực lực tiến bộ nhanh chóng, cháu gái nhìn xem, quả nhiên là nội lực chiến lực, đã tu luyện đến cực hạn rồi!”


Mạc Khinh Vũ.


“Không !!! Vừa rồi ta không dám đưa ra kết luận, Trần Thiếu … hắn không phải là chiến binh nội lực!!”


“đó là gì?”


“Tông sư…”


Lúc này hơi thở của Mạc Vệ Bình dường như ngưng trệ.


Đôi mắt hắn mở to và toàn thân run lên.


Tông sư, đó chính là loại cảnh giới Võ Cảnh cổ đại bí ẩn nhất,thậm chí ẩn tộc, ngay cả tu vi có người cả đời cũng không đạt được. (khúc này có ng dịch là tu vi nữa nè như Tru Tiên kiểm hiệp )


“Ông nội nói cái gì? Làm sao có khả năng?”


Mạc Khinh Vũ khẽ mở miệng.


“Ông….!! !”


Mạc Vệ Bình lại lắc đầu gật đầu.


“Trần Thiếu … là thiếu gia! Từ người đó đến nay chưa từng có! Chưa từng có!!”


Mạc Vệ Bình lại nói.


“Ba, cái gì là tông sư? Trần Hạo, đã trở thành tông sư?”


Trần Cận Đông tuy rằng không biết là cái gì, nhưng đã thấy thật phi thường.


“haha , đúng thế, Trần Hạo cũng đã bước vào hàng ngũ tông sư rồi, vừa rồi ta rất kinh ngạc nhìn thấy , bởi vì theo suy đoán của ta, cho dù là Trần Hạo độc nhất vô nhị, cũng phải mất từ mười đến hai mươi năm mới đúng. ! ”


“Đúng vậy, sau khi lấy Thiếu điện chủ lấy huyết linh, tu vi của hắn đã tăng vọt, quan sát của thuộc hạ cũng đã tiến vào cảnh giới đại sư, … Thật sự là hiếm thấy! Máu, tác dụng thần kỳ! ”


Ôn bá một bên nói.


“Không, không phải huyết linh!”


Trần Điểm Thương lắc đầu.


“Từ khi Tiểu Hạo tiến vào, ta đã quan sát hắn, huyết linh chỉ có thể giúp hắn ổn định tâm tính, chứ không thể đề cao tu luyện ”


“Đến bây giờ, ta xem như hiểu được một chút!”


Trần Điểm Thương khẽ nhíu mày.


“Là là gì?”


“Xem ra … ai đó đã chôn vùi rất nhiều tiềm năng trong người Tiểu Hạo, hơn nữa thể chất của Tiểu Hạo, hẳn là nửa năm trước, đã không còn là một thân thể người thường …”


(Lão Tần đã cho ra 1 hero )


Nguồn: Vastarel


Group Zalo: https://zalo.me/g/ibpsuj318




Tham gia Group Truyện VIP trên Facebook để liên tục cập nhật Miễn PHÍ thông tin vàchương mới nhất của truyện nhé. Tại địa chỉ: https://www.facebook.com/groups/doctruyenhot

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK