Mục lục
Mở mắt thấy thần tài ( bản dịch chậm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 705




Chương 705: Cao thủ trong cao thủ



Khu vườn Hứa gia trang.



Trong phòng khách.



Một người đàn ông trung niên và một thanh niên đang nghiêm túc thảo luận điều gì đó với bảy người mặc đồng phục màu đen ngồi trên ghế sô pha.



“Vấn đề phế tích sẽ là sự kiện lớn nhất , cho nên lần này chúng ta phải hết sức cẩn thận, bảy vị đều có năng lực. Trong tương lai, bảy vị sư phụ hy vọng sẽ giúp đỡ thêm.”



Người đàn ông trung niên bưng tách trà cười nói.



Người đàn ông trung niên này tên là Hứa Văn Đông, người đứng đầu dòng họ Hứa gia, thuộc một thế lực nổi tiếng, Hứa Văn là một người đàn ông u ám và sùng bái thần học trong suốt cuộc đời của mình. Nhiều năm qua, với sự giúp đỡ của các thế lực đen tối, hắn đã không ngừng bành trướng.



Còn thiếu niên bên người là Hứa Soái, người ta gọi là Hứa Thiếu, hình như thừa hưởng hết đặc điểm của Hứa Văn Đông, ngoài ra hắn còn giỏi hơn cha hắn, tiểu tử này lại có cái danh là bông kim châm hung ác .



Hắn là con trai duy nhất của Hứa Văn Đông.



Và bảy người này là những bậc thầy về dị năng mới được mời từ cha và con trai hắn.



Trong số bảy người, có sáu nam và một nữ.



Sự thù địch trên người hắn ta vô cùng nặng nề.



Hứa gia vốn tưởng rằng di vật tìm được là một cổ mộ lớn, nhưng với thực lực của Hứa gia, muốn mở được lăng mộ cổ này cũng không dễ dàng.



Vì vậy bọn họ đã hợp tác cùng một số gia tộc lớn như Đỗ gia Lôi gia cùng nhau khai phá.



Được bảo vật, thì chia sẻ nó với mọi người.



Đương nhiên, đó là theo tính toán của cha con Hứa gia, nhưng cuối cùng chia nhau không được, nên bọn họ đương nhiên nghĩ cách đối phó với mấy đại gia tộc sắp tới.



Nhưng điều mà Hứa Văn Đông không ngờ rằng đây hoàn toàn không phải là một ngôi mộ cổ, mà là một nơi chứa đầy bảo vật thần kỳ.



Dường như mọi thứ trong đó không thể đo lường được bằng giá trị liên thành.



Vì vậy, những bọn chúng muốn độc chiếm.



Vốn dĩ kế hoạch diễn ra rất tốt đẹp, nhưng không ngờ mấy ngày trước, một vài người lạ từ bên ngoài xông vào.



Càng kỳ lạ hơn, họ lần đầu tiên khám phá ra bí mật của ngôi mộ cổ này, giúp mọi người đi vào vực sâu kỳ tích.



Trong số những người này có nam có nữ, trong đó có mỹ nữ, trung niên mặt đầy sẹo, trung niên kia trầm mặc im lặng đã thu hút sự chú ý của Hứa Văn Đông và con trai của ông.



Mỗi người trong số họ dường như không gây khó chịu.



Nhưng nhìn bọn họ không ai dám trực tiếp gây ra xung đột với họ.



Nên đành phải nhẫn nhịn nhường cho họ khai phá trước, sau khi xong thì hắn nhất cử nhất động giết không chừa một ai.



Vì vậy, có cảnh này trước mắt chúng ta.



“Uy danh của Hứa tổng như tiếng sét đánh ngang tai. Lần này chúng ta bỏ ra cái giá lớn như vậy để mời Thiên Sơn thất quái xuống núi. Chẳng lẽ số người mà Hứa tổng sắp đối phó thật sự đã đến mức kinh người.?”



Người đứng đầu bảy con quái vật, lúc này nhẹ giọng nói.



“Không sai, nếu không, cũng không dám phiền phức bảy vị!!”



Hứa Văn Đông nói.



“Vậy thì Hứa tổng, nói cho tôi biết kế hoạch của ngươi !”



Người đứng đầu Thất quái, một lão giả khẽ nheo mắt cười.



“Bọn họ là một nhóm người. Ta không biết bọn họ làm sao phát hiện ra kỳ tích, nhưng là bọn họ đã đi vào vực sâu của kỳ tích. Nói thì đơn giản. Tôi biết trong tay Thất quái các vị, có một loại chất độc gọi là Thiên Sơn tằm độc, có thể hóa thân phun. Sương mù độc, loại độc này đơn giản không thể ngăn cản, ta nghĩ ở chỗ sâu trong kỳ tích, phóng ra loại độc này, sau đó, để cho an toàn, làm phiền thất quái tự mình đi vào trong đó, một tay giết hết bọn chúng, cũng đem thi thể bọn hắn mang ra, đến lúc đó, ta nguyện ý cùng thất quái cùng hưởng thành quả thắng lợi! “



Hứa Văn Đông cười.



Loại độc này, thất quái tự nhiên là không sợ.



Thất quái nghe xong cũng cảm thấy khả thi nên gật đầu một cái.



Ngay sau đó.



Một người hầu kính cẩn bước vào.



“Lão gia, Lôi tổng mang một vị trẻ tuổi đến đây cầu kiến!”



“Hả? Được rồi, mời vào!”



Hứa Văn Đông cười.



Thất quái trong nháy mắt, biến mất khỏi sô pha, như thể chúng chưa từng ở đó.



Hứa Soái mí mắt không khỏi khẽ co giật.



Trần Hạo cùng Lôi Lão Hổ và Đỗ Nhất Ngưng bước vào.



“Lôi tổng, đây là ai?”



“Đây là Trần Hạo Trần Thiếu gia!”



Lời giới thiệu trân trọng của Lôi Lão Hổ nói.









“Trần Thiếu tới đây tìm mấy vị cao nhân mà Hứa tổng mời mấy ngày trước. Đó là bằng hữu của Trần Thiếu. Đồng thời, Trần Thiếu cũng muốn đi xem kỳ tích!”



Lôi Lão Hổ giờ phút này giống như con của Trần Hạo, ở trước mặt



Trần Hạo khách khí đến thở không ra hơi.



Còn Hứa Văn Đông thì đã phát hiện ra một chút manh mối rồi.



Đặc biệt, hắn nghe nói những người trong hang sắp bị hắn đầu độc thực ra là bạn của người này.



Nó càng khiến hắn kiêng kị dè chừng.



“Ồ, nói chuyện thì dễ, hóa ra là bằng hữu của mấy vị cao thủ!”



Hứa Văn Đông cười muốn bắt tay.



“Đừng nói nhảm nữa, dẫn ta đi gặp bọn họ!”



Còn Trần Hạo sắc bén liếc nhìn trong phòng, lạnh lùng nhìn Hứa



Văn Đông.



Lúc này, anh ta nhẹ nói.



“Làm càn!”



Và thấy Trần Hạo cao ngạo như vậy, Hứa Soái tức giận.



“Soái nhi, đừng thất lễ!”



Nhưng lại bị Hứa Văn Đông ngăn lại: “Được rồi, tiểu huynh đệ ngươi có hứng thú đi thần kỳ,vậy ta sẽ phái người dẫn đường!



Anh ấy có vẻ đồng ý, nhưng thực ra anh ấy đã quan tâm đến điều đó từ lâu.



Hiện tại liền an bài thủ hạ đưa Trần Hạo đi.



Và Trần Hạo đã đi ngay sau đó.



Hứa Soái tức giận đập bàn: “Ba, sao ba lại ngăn cản không cho con đối phó với tên nhóc kiêu ngạo này?”



“Liều mạng, đừng quên, những người đó cũng là những người rất có năng lực, người trẻ tuổi này tuy rằng nhìn không ra cái gì phi thường, nhưng là ngươi không thấy, Đỗ Nhất Ngưng cùng Lôi Lão Hổ trước mặt. , Hầu như đều sợ hắn? Có thể thấy được người này thân phận rất đặc biệt! “



Hứa Văn Đông biết sơ sơ về lẽ đời nên nói với con trai hắn.



Lập tức nói.



“Làm sao bây giờ? Thật sự đưa hắn tới cổ mộ sao?”



Hứa Soái cau mày.



“Đương nhiên là không, để tránh thêm phức tạp, cho nên ta mới nhờ bảy vị cao thủ đánh chặn giữa đường. Vậy thì, chúng ta sẽ giết những người đó trong cổ mộ, lúc đó chúng ta liền có thể đại công cáo thành hả, mà ta nhìn Lôi Lão Hổ và Đỗ gia này. xem ra vô dụng! “



Hứa Văn Đông chế nhạo.



Và trên ghế sô pha, thất quái vừa biến mất, nhưng không biết chúng đã xuất hiện lại từ bao giờ.



Bảy người trong số họ, tất cả đều hơi nheo mắt.



Có vẻ như đang định tâm.



Mà đây là điều bắt buộc đối với mọi cao thủ bọn họ nhắm mắt dưỡng thần, để họ luôn chìm đắm trong một trạng thái tuyệt vời nhất định.



” Vừa rồi người tuổi trẻ kia, cực kì có thiên phú, nếu như không phải Hứa tổng mời ta đến vì đại sự, ta đã coi hắn là đệ tử rồi. Ta sẽ bi dưỡng hắn một chút.nhưng Đáng tiếc, theo đại sự của Hứa tổng, nên hắn sẽ chết ở đây không thôi ta có thể có 1 đệ tử tuyệt hảo ! “



Lão đầu nhắm mắt lại nói.



“Làm phiền các vị!”



Hứa Văn Đông vui mừng khôn xiết, bưng trà sâm nóng lên, chuẩn bị thay rượu uống trà.



Lão già vung tay từ chối: “Không được, chúng ta đi một lát sẽ trở lại, rồi có gì uống sau!”



Ông già cười khổ.



Xoát!



Chỉ nhìn thấy thân ảnh ( bóng ) của họ trực tiếp biến mất.



Lúc này, trên sô pha chỉ còn một thanh niên ngồi xếp bàn, hắn



chính là Thất đệ của Thất quái.



” Ẩn quân tiên sinh, ngài làm sao không đi?”



Hứa Soái tò mò hỏi.



“Bởi vì có sáu người bọn họ, đủ để hoàn thành nhiệm vụ, và ta ở lại, phụ trách đi cùng Hứa tổng , và đi nhận thành quả thắng lợi!”



Người thanh niên tên là Ẩn Quân cười nhẹ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK