Mục lục
Mở mắt thấy thần tài ( bản dịch chậm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chú ý: Bạn đang đọc truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài được Tổng Hợp và Dịch từ các thành viên Yêu Truyện - Ad đã tổng hợp nhằm đưa tới cho các bạn đọc theo dõi bản dịch chất lượng nhất một cách nhất. BẢN DỊCH CHÍNH các bạn có thể vào link này:
Mở Mắt Thấy Thần Tài (Dịch). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ với TruyenVIP.vn. Nếu thấy hay hãy Like và share cho ads.









nhóm dịch: Kotaru - Zozo .


nhóm zalo: https://zalo.me/g/kggpny138





Chương 293 : Xe của Trần Hạo


“ Sao cơ ? Hôm nay là cũng là ngày sinh nhật một bạn học của chúng ta sao ? "


Lông mày Trần Siêu khẽ nhếch lên , miệng nở một nụ cười hỏi lại .


Rất nhanh , bạn học nữ kia đã đáp lại lời anh ta : " Đúng vậy , hôm nay là sinh nhật của Lý Khải đó . Ha ha , tôi cũng gọi điện thoại cho Lý Tiếu nói với anh ta một câu rồi , nhưng tiếc là anh ta không có thời gian tới , hơn nữa khách phải là Trần Siêu mời mới đúng chứ . "


Thật ra Lý Khải là bạn học thời cấp hai của họ . Cậu ta vốn là một người chân chất , tính tình thật thà , tuy nhiên thành tích học tập lại rất tệ , thời đi học thành tích của cậu ta lúc nào cũng ở vị trí thứ nhất từ dưới lên .


Nhà cậu ta mở cái xưởng xi - măng , vì biết rõ con đường học tập của mình không đi đến đâu nên sau khi tốt nghiệp trung học đã về làm việc cho gia đình , không tiếp tục con đường tri thức như các bạn nữa .


Giờ phút này , ánh mắt của mọi người đồng loạt chuyển hướng , chăm chăm nhìn về phía Lý Khải .


“ Mẹ nó , cậu là đồ ngốc à ? Sao nãy giờ cậu không nói mọi người biết nay là sinh nhật cậu hà , hay là xấu hổ nên không dám nói ? " Trần Siêu nói .


" Đúng đó Lý Khải , hóa ra hôm nay là sinh nhật cậu . Thảo nào Wechat gửi nhãn dán chúc mừng sinh nhật cậu , bọn mình gửi lì xì qua đó luôn nha . Thật đúng là , sinh nhật mà không chịu nói tiếng nào . " .


Những nam sinh nữ sinh khác cũng thi nhau phụ họa nói theo , không khí trong căn phòng chẳng mấy chốc mà sôi nổi hơn hẳn . 11


Thầy Vương khẽ cười , nói với theo câu chuyện của các cô cậu học trò : " Thời bây giờ ăn sinh nhật đúng là tiện nha , không cần chuẩn bị quà cáp rườm rà như trước nữa . Nhớ lại thời của thầy , mỗi lần đi dự sinh nhật bạn hay người thân là phải tự tay chuẩn bị quà rồi cẩm đến trao tận tay người ta . Nhưng giờ các em đã có Wechat , tiện lợi gửi tặng quà tùy ý , đúng là hay ha .


“ Đương nhiên rồi thầy , giờ ăn sinh nhật , kết hôn , nói chung là dịp gì cũng thế thôi , chỉ cần gửi một bao lì xì là giải quyết xong hết . "


Các nữ sinh sôi nổi cười nói .


“ Lý Khải , tôi gửi lì xì qua Wechat cho cậu rồi đó nha , lúc về tha hồ mà mở lì xì nhá . "


“ Được được , cảm ơn các bạn học của tôi nhiều nha . Sinh nhật tôi tính theo ngày âm , thật không ngờ lần này lại trùng ngày với Trần Siêu . "


Thấy các bạn học quan tâm để ý tới mình như vậy Lý Khải thấy rất hài lòng , cậu ta không ngừng nói lời cảm ơn với những người bạn .


“ Ngày hôm nay đúng là có rất nhiều sự trùng hợp nha , sinh nhật theo ngày âm của Lý Khải vô tình trùng với sinh nhật của Trần Siêu , nhưng mọi người cũng đừng quên , thời còn học trung học vẫn có một nhân vật nữa cũng trùng ngày sinh với Trần Siêu đó ? "


Lý Tiểu Linh thấy mọi người đua nhau gửi lì xì cho Lý Khải thì vội vàng nói với theo .


“ Ai vậy ? Thật sự là tôi không nhớ nổi luôn đấy . "


Các bạn học nghi hoặc hỏi lại .


“ Hừ , đó chính là Trần Hạo chứ còn ai nữa . Hôm nay cũng là ngày sinh nhật của Trần Hạo , cậu ấy và Trần Siêu sinh cùng một ngày , giờ lại thêm cả Lý Khải , vậy tính ra hôm nay chúng ta phải dự sinh nhật của ba người lận đấy . "


Lý Tiểu Linh từ tốn nói .


“ Ồ ra vậy , hóa ra hôm nay cũng là sinh nhật của Trần Hạo . "


Các bạn học khác liên tục gật đầu ra vẻ họ đã biết .


Nhưng sau đó thì sao , không một ai chịu đề cập đến nữa , cách hành xử của họ khác hẳn về hưng phấn như vừa nãy .


“ Đúng rồi Trần Siêu , nghe nói chiều nay bên thân có tổ chức một hoạt động gì đó thì phải , chúng ta cùng đi qua đó chơi đi . Ba tôi nói các hoạt động ở đó vui lắm . "


Một nữ sinh mở miệng nói liến thoắng một hồi , như muốn đánh vỡ sự yên lặng đang bao trùm khắp căn phòng .


“ Đúng vậy , thôn đó là một nơi náo nhiệt , chúng ta cùng tới đó chơi đi . "


Những người còn lại cũng thi nhau phụ họa theo .


“ Bên phía tôi thì chắc chắn không có vấn đề gì . Hay là thế này đi , mọi người thử tổng hợp xem chúng ta có bao nhiêu cái xe , kiểm kê nhân số , đợi chiều nay thầy Thông tới chúng ta sẽ đi cùng thầy ấy . Thử tính toán xem có đủ xe chở mọi người đi không , nếu không đủ thì thuê thêm xe vậy . "


Trần Siêu đề nghị .


Sau đó , mọi người lập tức bắt tay vào việc kiểm kê nhân số .


Tính ra số xe họ có không phải là ít , nhưng đếm tới đếm lui lại thiếu một chỗ cho một người , khiến mọi người trong phòng trở nên đau đầu .


“ Đúng là một thật , chỉ thiếu một chỗ nữa là đủ rồi . Chỉ vì một người mà chúng ta phải bỏ tiền ra thuê hẳn một chiếc xe nữa thì cũng không đáng . "


Một nữ sinh lên tiếng .


“ Khụ khụ , nếu vậy thì Trần Hạo đừng đi thì hơn , dù sao cậu ấy cũng đang buôn bán , giờ chúng ta kéo cậu ấy đi khéo lại làm chậm trễ công việc của người ta . " Một nam sinh mở miệng cười nói .


“ Đúng đấy , nếu vậy thì Trần Hạo không cần đi cũng được , ha ha . " “ Tôi không đi , các cậu đi là được rồi . Thầy Vương , hôm nay em tới đây là muốn gặp thầy một chút , em muốn mời thầy đến dự tiệc sinh nhật của em , nhưng xem ra không tiện rồi . Đợi hai ngày nữa em sẽ tới thăm thấy , giờ em có việc rồi , em xin phép đi trước . "


nhóm dịch : Kotaru - Zozo : link nhóm : https://zalo.me/g/kggpny138


Trần Hạo đi tới trước mặt thầy Vương , nói xong quay đầu định đi .


“ Không sao đâu Trần Hạo , em có việc gấp thì cứ đi trước đi . " Thầy Vương biết đám học trò của mình nãy giờ vòng vo tam quốc chủ yếu là để châm chọc Trần Hạo , ông biết cậu không ngồi nổi nữa , nên muốn tìm cho cậu một đường thoát .


Dứt lời , ông liếc mắt nhìn về phía Lý Tiểu Linh .


Lý Tiểu Linh hiểu ý , cô ấy khẽ gật đầu , chạy tới nói mấy câu với thầy Vương rồi chuẩn bị rời đi .


“ Tôi khinh , mới nói trêu mấy câu mà đã đòi về rồi à ? Cái gì mà hôm nay đến là vì muốn gặp thầy Vương chứ ? Chẳng lẽ chúng tôi không phải là bạn học của cậu hay sao ? "


Một nữ sinh bất mãn lên tiếng .


“ Đúng vậy , hay là vì chúng tôi chưa kịp chuyển lì xì mừng sinh nhật cậu , nên cậu nhỏ nhen tức tối chúng tôi ? "


“ Trần Hạo , nếu cậu nghĩ vậy thì tôi xin phép giải thích với cậu một câu . Không phải tôi không muốn tặng lì xì cho cậu , mà là tôi không muốn kết bạn Wechat với cậu , nến không thể chuyển lì xì được , ha ha ha ! "


“ Con mẹ , cậu nói thâm quá đấy . "


Mọi người trong căn phòng bắt đầu cười vang lên , hầu như bọn họ đều nghĩ rằng đây là một chuyện vui .


Bởi trong suy nghĩ họ , việc khiêu khích Trần Hạo chính là thú vui lớn nhất của mỗi người .


Trần Hạo không nói gì , đối với câu chuyện đánh lên mặt bọn họ theo cách trực tiếp hay gián tiếp cũng quá dễ dàng , chủ yếu là cậu không muốn dây dưa với đám người vô ý thức này , cậu khinh thường việc phải chống đối lại họ .


Cho nên cậu ưỡn thẳng lưng xoay người , kéo Lý Tiểu Linh cùng rời khỏi căn phòng .


Còn về phía Vương Tuyết , cô ta chỉ đứng im nhìn bóng dáng Trần Hạo khuất dần , lắc lắc đầu .


Nói thật từ đầu đến giờ Vương Tuyết chưa từng mở miệng , cô ta chưa hề nói một lời nào . Nhưng cuối cùng thì sao , cô ta không mù , suốt cả quá trình cô ta chỉ yên lặng quan sát biểu cảm của Trần Hạo .


Cô ta cảm thấy biểu hiện của Trần Hạo trên bàn rượu thật sự kém Trần Siêu rất nhiều .


Lúc trước cô ta đã không chọn cậu , thật sự là không sai .


“ Thật là tức chết được mà , Trần Hạo , cậu xem xem mấy lời bọn họ nói khó nghe đến mức nào đi , thêm cả cô giáo đó nữa . Trước giờ bọn họ vẫn luôn coi thường cậu , tôi đúng là ngu mà , nếu không phải tại quan hệ không tồi thì tôi đã thay cậu chửi mấy loại lắm lời nhiều chuyện ấy rồi . "


Lý Tiểu Linh tức tối hét lên .


“ Để ý tới đám bọn họ làm gì , cậu không cần phải tức giận vì mấy chuyện vô lý ấy đâu . " Trần Hạo đưa Lý Tiểu Linh về , cậu ngồi bên cạnh cô ấy khẽ nói .


Khoảng hai mươi phút sau thì hai người về tới thôn .


“ Trần Hạo , cậu định ăn sinh nhật ở nhà sao ? Có cần tôi nấu cơm giúp không ? Giờ tôi sẽ nấu mì sợi cho cậu , coi như đó là quà mừng sinh nhật cậu đi . "


Lý Tiểu Linh đùa vui nói .


Dường như cô ấy đang sợ sau khi nghe thấy mấy lời khó nghe của đám người kia thì lòng tự trọng của Trần Hạo sẽ bị tổn thương , vì dù sao người kéo Trần Hạo đi tới đó cũng chính là cô ấy mà .


Vậy nên Lý Tiểu Linh lại nói thêm : " Mấy lời bọn họ nói cậu đừng để trong lòng làm gì , quên càng sớm càng tốt thì hơn . Giờ Lý Tiếu đang chuẩn bị xông pha rối , cùng lắm thì cậu đi theo Lý Tiếu làm việc , tôi cũng sẽ làm bên Lý Tiếu , như vậy chúng ta sẽ lại được ở bên nhau , giống như thời xưa vậy . "


“ Đúng đấy , ba người chúng ta sẽ sống cùng nhau như lúc trước . "


Trần Hạo cười cười vỗ vai Lý Tiểu Linh , mở miệng nói : " Nhưng năm nay tôi không muốn tổ chức sinh nhật ở nhà , chúng ta đến thôn Liêu Xá chơi đi , tôi đã đặt chỗ ở khu thắng cảnh suối nước nóng rồi . "


“ Sao cơ ? Khu thắng cảnh bên trong suối nước nóng á ? Trần Hạo , cậu không lừa tôi đấy chứ ? Chẳng lẽ cậu không biết chuyện khu thắng cảnh đó đã bị người khác chiếm hết chỗ rồi sao ? Hơn nữa mấy tiệm cơm trong đó cũng chẳng còn chỗ cho chúng ta ngồi đâu . "


nhóm dịch : Kotaru - Zozo : link nhóm : https://zalo.me/g/kggpny138


Lý Tiểu Linh lại nói : " Cậu làm sao đặt được chỗ ở đó vậy ? "


Nói thật thì Trần Hạo cũng không biết Lý Chấn Quốc lý hợp đồng với tất cả các tiệm cơm trong đó để làm gì .


Nhưng theo dự đoán của cậu thì lần này chắc : Như dù sao thì tên đó cũng có tính toán riêng của mình , nên Trần Hạo cũng không muốn hỏi nhiều lắm


Vậy nên cậu chỉ nhìn nhìn Lý Tiểu Linh rồi cười nói : " Đợi lát nữa cậu sẽ biết , đi thôi , giờ đã hơn tám giờ rồi , chúng ta phải tới đó sớm sớm một chút mới được , với lại tội còn phải tiếp mấy vị khách nữa .


“ Rốt cuộc cậu đang nói thật hay đùa vậy ? Giờ chúng ta đến thôn Liêu Xá đó kiểu gì được , phải đi một đoạn dài nữa mới đến được đó đấy ? "


Lý Tiểu Linh hỏi lại , cô ấy đang cảm thấy Trần Hạo có gì đó lạ lạ .


“ Đương nhiên là đi xe qua đấy rồi , xe tôi để trong ngõ , cậu đợi tôi đánh xe ra đã . Tôi sẽ chờ cậu , chú Ngô và dì Ngô cùng đi luôn ! "


Trần Hạo giờ chìa khóa xe trong tay lên .


Sau đó cậu dẫn Lý Tiểu Linh đi vào một con ngõ nhỏ .


nhóm dịch : Kotaru - Zozo : link nhóm : https://zalo.me/g/kggpny138


Vừa nhìn thấy mặt mũi chiếc xe , hai mắt Lý Tiểu Linh bỗng trợn trắng lên . “ Con mẹ nó , thật hay mơ vậy ? Audi A6 , Trần Hạo , có chắc đây là xe cậu không đấy ? "


Lý Tiểu Linh sợ đến ngây người , cô ấy kinh ngạc hỏi lại .


“ Không phải của tôi , là của công ty , còn xe của tôi , phải đợi lát nữa mới tới . Trần Hạo cười . Cậu nhìn Lý Tiểu Linh ngạc nhiên đến ngây người , đứng ngốc một chỗ thì cười nói : " Cậu lên xe trước đi , tôi đi gọi chú Ngô ... "





Nguồn:


nhóm dịch: Kotaru - Zozo .


nhóm zalo: https://zalo.me/g/kggpny138











Tham gia Group Truyện VIP trên Facebook để liên tục cập nhật Miễn PHÍ thông tin vàchương mới nhất của truyện nhé. Tại địa chỉ: https://www.facebook.com/groups/doctruyenhot

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK