Mục lục
Mở mắt thấy thần tài ( bản dịch chậm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 690




Chương 690: Chúng ta có thể nói chuyện



Ngày trước, Trần Hạo lúc đầu còn không chịu nổi một kích, nhất là ở trước mặt cô, giống như một con rối.



Nhưng bây giờ, chỉ trong vài ngày, anh ấy dường như đã trở thành một cao thủ.



Một bậc thầy không tệ hơn cô ấy nhiều.



Thảo nào anh ấy tự tin đến vậy.



Vân Tình suy nghĩ.



Tình hình hiện tại, muốn tự mình đánh bại Trần Hạo không khó, nhưng không thể khuất phục mà bắt được hắn.



Hắn trước mặt mình, đã có thể chạy trốn bằng năng lực, mà lại phi thường nhẹ nhàng.



“Vân Tình, tuy rằng ta hiện tại không giết được cô, nhưng cô muốn khống chế ta, rất khó!”



Trần Hạo lạnh lùng nhìn cô.



“Ngươi đang nói cái gì? Ngươi muốn giết ta?”



Vân Tình hoài nghi nói.



Tôi yêu người đàn ông này hàng vạn năm, thử hỏi trong thiên hạ này, có người phụ nữ khác trên thế giới này có ai có thể si mê như tôi, nhưng người này thực sự nói rằng anh ta sẽ giết tôi.



Vân Tình nghiến răng nghiến lợi.



Cô nhìn chằm chằm Trần Hạo rồi nặng nề gật đầu:



“Đúng, quả thật ngươi nói không sai, ta thật sự không thể dễ dàng khống chế ngươi như trước, nhưng Trần Hạo, ngươi đừng quên, Phương Kiển Niếp hiện tại vẫn ở trong tay ta, ta nghĩ từ cô ấy, ta vẫn có thể vẫn kiểm soát được ngươi! ”



Vân Tình nói.



“Tốt, vậy nói cho ta biết điều kiện của ngươi như thế nào, để ngươi có thể buông tha cô ấy, trong việc này cô ấy không có liên quan!”



Trần Hạo biết Phương Kiển Niếp đang ở trong tay cô ta, nên khi nhận ra Vân Tình đang ở gần đó.



Trần Hạo không có lựa chọn né tránh, mà là trực tiếp đối mặt với cô ấy.



“Điều kiện của ta rất đơn giản. Hai người chúng ta đã hoàn thành hôn ước và kết hôn từ đó. Ngươi phải trở về với ta ngay bây giờ. Mặc dù thực lực của ngươi đang tăng vọt, nhưng Cửu La vương còn mạnh hơn ngươi.” Hãy nghĩ rằng, một khi hắn tự mình làm điều đó, ngươi sẽ mất mạng! ”



Với những lời cuối cùng này, một nỗi lo lắng mạnh mẽ thoáng qua trên khuôn mặt Vân Tình.



Đánh giá từ vẻ ngoài của cô ấy, nó dường như không phải là hù dọa



Trần Hạo thầm nghĩ.



‘Quả thực, hiện tại Cửu La vương còn chưa xuất hiện, cũng chưa từng lãnh giáo qua các kỹ năng của hắn, một người khiến Vân Tình vô cùng lo sợ, có thể tưởng tượng ra được hắn như thế nào!



“Lúc đầu ngươi liên minh với Cửu La Môn và Cổ gia để bắt ta, nhưng sau đó ngươi phát hiện sau khi Cửu La Môn và Cổ gia bắt ta, muốn giết ta, ngươi liền chia tay mỗi người một ngã sao?”



Trần Hạo hỏi về một số manh mối rút ra từ Cổ phong.



Vân Tình gật đầu: “Đúng vậy, ngay từ đầu hắn đã nói ngươi sẽ đến cổ thành, lúc đó ta nghĩ đến muốn tận lực bắt được ngươi, nhưng không ngờ lại là Cửu La vương, hắn là rất mạnh, ta sẽ không phải là đối thủ của hắn ta! ”



“Cửu La vương, là ai vậy? Tại sao ta chưa từng nghe nói qua? Và tại sao bọn họ lại muốn giết ta?”



Trần Hạo đặt câu hỏi trong đầu.



“Nói đến việc này, chuyện này có quan hệ trực tiếp với ngươi. Còn nhớ khi ngươi thả ta ở Hải vương cung, bên trong Hải vương cung vẫn còn một chiếc quan tài lớn?”



Vân Tình giảng lại.



“Đương nhiên ta nhớ rõ quan tài bị xiềng xích trói chặt, hình như có khắc hình. Hải vương cung sụp đổ. Cuối cùng, quan tài cũng mở ra, một đạo hắc quang bắn ra!”



Trần Hạo nhớ lại cảnh tượng lúc đó, không khỏi kinh hãi: “Ý của ngươi là, hắc quang kia chính là Cửu La vương?”



“Đúng vậy, nguyên nhân ở đó, nhất định phải có điều gì đó. Không ngờ ngươi không phát hiện thật mà lại để cho hai chúng ta xuất thủ, đúng không?”



Vân Tình lắc đầu cười: “Về phần tại sao hắn cố ý muốn bắt ngươi giết ngươi, ta nghĩ có quan hệ trực tiếp trở về Vực giới. Hắn biết ngươi là hóa thân của Huyền Thiên chiến thần chuyển thế. Bắt ngươi rồi luyện hóa. Lúc đấy, sức mạnh của hắn sẽ thăng tiến nhảy vọt, rồi hắn có thể trở lại Vực giới! ”



“Ta thấy, các ngươi đều là từ vực giới, còn ngươi thì sao, chẳng lẽ muốn gả cho ta đơn giản như vậy? Ta đối với ngươi không có chút tình cảm ngươi vẫn muốn sao hay là ta còn chút hữu dụng với ngươi?”



Trần Hạo nhẹ giọng hỏi.



Vân Tình trong mắt lóe ra, một màu quyến rũ.



“”Ngươi bây giờ, càng lúc càng giống hắn, hắn tỉnh táo, nhạy bén, thông minh, giờ phút này ở trên người của ngươi nhìn một cái không sót cái gì, ngươi nói không sai, hai người chúng ta trừ thành hôn ra, ta còn có một mục đích nhỏ giữa 2 chúng ta!”



Vân Tình mỉm cười.









“Mục đích gì?”



“Đó là dung hợp của hai chúng ta. Mượn linh khí Thuần Dương của ngươi, ta cũng có thể luyện hóa Thiên Huyền công của ngươi giống như cô ấy. Đến lúc đó, ta cũng có thể ở Địa Cầu đi qua đi lại giữa vực giới. và Tái sinh thật sự.” ! ”



Trần Hạo trầm giọng nói:



“Ta hiện tại đã biết điều này, các ngươi đều muốn đột phá vực giới, trường hợp đó, ta nghĩ chúng ta có thể thương lượng với một điều kiện!”



“Điều kiện gì?”



“Chúng ta có thể hợp thành lập liên minh. Ngươi giúp ta đối phó Cửu La vương. Nếu không, ta sẽ chết trong tay Cửu La vương. đoán chừng hắn sẽ không để cho ngươi thuận theo lòng mình, có phải không?”



Trần Hạo nói.



“Chỉ cần hai người chúng ta ở cùng nhau, ngươi là phu quân của ta. bất kỳ người nào muốn hại phu quân của ta, ta đều sẽ giết, khi đó, tự nhiên thành liên minh!”



Vân Tình khẽ cười.



Sau đó chậm rãi đi về phía Trần Hạo.



“Yêu nghiệt, đừng làm tổn thương đại ca của ta!”



Đúng lúc này, một giọng nói vang lên.



Theo sau Trần Hạo liền thấy Thủy Sinh vội vàng chạy tới, trên tay vẫn cầm hai con dao làm bếp.



“Ngươi gọi ta là gì?”



Vân Tình nghe vậy liền tức giận.



Đang định vung tay để dạy cho đứa trẻ này.



Dù sao bọn họ đều là phụ nữ, đều yêu cái đẹp, đều thích những lời xu nịnh, nhưng hiện tại, thật ra có người mắng người là yêu nghiệt, uy lực của câu này lam tổn thương biết bao nhiêu đối với phái đẹp.



“Hắn là huynh đệ của ta, đừng làm tổn thương cô ấy!”



Ngay khi Vân Tình vung tay lên, Trần Hạo liền nắm lấy cổ tay của cô ấy.



“Đại ca, anh không sao chứ?”



Thủy Sinh nói.



Trần Hạo đã cứu mình và em gái nhiều lần, Thủy Sinh đã coi Trần Hạo như anh trai của mình.



“Ta không sao!”



“Mà này, ta không phải đã nói các ngươi không đi ra ngoài rồi sao? Ngươi tại sao lại chạy ra đây!”



“Em sợ đại ca gặp nguy hiểm, đại ca!”



Thủy Sinh nói.



Trần Hạo cảm động.



“Nếu thật sự gặp nguy hiểm, ngươi đến,còn có thể sống sót trở về sao?”



“Chị kia, chị củng muốn đi hang rắn với chúng tôi sao?”



Thủy Sinh nhìn Vân Tình hỏi Trần Hạo.



“Hang rắn ( Ý nói tới cái hang động mấy tập trước – không nhớ rõ nữa – editor)? Cái gì hang rắn?”



Vân Tình hỏi.



“Đây có thể là về việc khám phá ra một nền văn minh khác ở Địa Cầu. Nhân tiện, ta cũng muốn biết về trên Địa Cầu, chuyện gì đã xảy ra ở trên Địa Cầu, và lĩnh vực mà ngươi đã nói! Tại sao ngươi không theo chúng ta cùng đi nhìn xem sao?”



Trần Hạo giảng.



Bây giờ, anh có hai đối thủ khó nhằn là Cổ gia và Cửu La vương.



Mà Vân Tình, hiện tại không phải kẻ thù chính của anh



Kẻ thù thực sự là Cửu La vương.



Cái gọi là kẻ thù của kẻ thù là bạn.



Trần Hạo làm theo lời khuyên của đại thúc



Còn nữa, Vân Tình này, với tư cách là người đã tồn tại mấy vạn năm, hẳn là biết rất nhiều bí mật, thậm chí có thể biết Thái Dương Minh …

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK