**********
Sau khi ngâm mình trong suối nước nóng, Hoa Phi quấn chiếc khăn tắm đi đến chỗ mọi người, làn da màu lúa mạch cùng với cơ bắp săn chắc vô cùng quyến rũ dưới ánh mặt trời.
Lâm Đại Dao nhìn không rời mắt, cực kỳ say mê.
Hai mắt của Lục Sênh Hạ tỏa sáng, không ngớt lời khen ngợi: "Oa, anh Phi, anh đẹp trai quá. Nếu như hiện giờ em mười tám tuổi, em nhất định sẽ theo đuổi anh, làm tình địch với chị họ em."
Hoa Phi ngồi xuống ghế thư giãn, vươn tay xoa xoa đầu của cô bé: "Chẳng lẽ xung quanh em ít anh chàng đẹp trai đến thế sao? Tới nỗi chỉ có duy nhất một mình anh cả của em mới được coi là đẹp trai" "Cho dù anh cả đẹp trai đến đâu đi chăng nữa thì cũng là người của chị dâu, em không thể gả cho anh ấy. Hơn nữa, anh ấy có một khuôn mặt lạnh lùng như khối băng vĩnh viễn không bao giờ tan chảy, lúc nào cũng bày ra thái độ không muốn ở gần người khác. Anh ấy không thuộc kiểu hình mà em yêu thích em thích người ám áp như ảnh năng giống như anh tựa như một ông mặt trời nhỏ ấy."
Lâm Đại Dao bật cười một tiếng: “Thôi rồi, xong tôi rồi, cách mạng còn chưa thành công đã gặp phải tình địch mạnh rồi."
Đôi mắt to tròn đen nhánh của Lục Sênh Hạ lóc lên sự ranh mãnh, nói: "Em rất muốn làm tình địch của chị, thế nhưng em vẫn còn nhỏ, cho nên chỉ có thể lùi lại một bước, để anh ấy làm anh rể của em. Chị phải cố gắng trói chặt anh ấy lại, không thể để cho nước phủ sa nhà mình chảy tới ruộng nhà khác được."
Cô bé vừa nói xong, tất cả mọi người lập tức nở nụ cười. Cô nhóc này cứ như là hạt dẻ cười vậy, chỉ cần có sự xuất hiện của cô bé, bầu không khí vĩnh viễn sẽ không bao giờ bị đông cứng.
Hoa Hiền Phương ôm lấy vai của Lâm Đại Dao: "Người ta nói muốn trói chặt một người đàn ông thì trước tiên phải trói được dạ dày của người đàn ông đó, em đã làm được điều này rồi."
Hoa Phi hơi đổ mồ hôi: "Chị, chị không thể để chúng em tự do yêu đường, không nhúng tay vào sao?" Hoa Hiến Phương cười ha ha, nói: "Anh chàng đẹp trại ngày thơ của nhà chúng ta lại thien thủng rồi, Được, chị không nói nữa, hai em cử tự do yêu đương
Sau khi bố mẹ của Hoa Hiền Phương và Hoa Phi đến, tất cả mọi người đi đến phòng ăn rồi cũng nhau än thit nuong.
Thái độ của Lục Kiến Nghị rất tốt, đối xử với bà xã gần như là muốn gì được này.
Hoa Hiến Phương muốn ăn thịt bỏ, vì vậy anh đã bảo người ta gửi những con bò tưới mới nhất đến đây qua đường hàng không.
Hoa Hiền Phường muốn ăn nấm cục, anh cũng bảo người ta vận chuyển nấm cục từ nước Pháp sang đây. Mời bạn đọc truyện tại Truyện88.net
Chỉ cần cô nói muốn ăn, anh nhất định sẽ nghĩ biện pháp mang tới cho cô ăn. "Bà xã, để anh nướng thịt cho em, em chỉ cần ngồi ăn là tốt rồi."
Anh bỏ miếng thịt bò đã nướng xong vào trong bát của Hoa Hiển Phương, đúng kiều ông chồng cưng chiều vợ đến tận xương tủy. Lục Sênh Hạ che miệng cười trộm: "Người ta hay nói vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Anh cà là bằng, chỉ đâu là lừa anh cả năm điớc chi dầu nên bị hòa tan Về mặt tình cảm, tháng bể là một chàng trai khá chậm chạp, hơn nữa sẽ không chủ động theo đuổi con gái nhà người ta.
Điều này rất giống với cô. Cho dù có thích một người con trai đến thế nào đi chăng nữa, cô cũng sẽ không chủ động theo đuổi.
Trước kia cô ở cùng một chỗ với Thời Thạch cũng là bởi vì Thời Thạch thổ lộ trước.
Sau khi cơm nước xong xuôi, mọi người tự đi chơi của theo sở thích của mình. Hoa Phi dẫn Lâm Đại Dao lên lầu chơi trò chơi VR.
Bồ Hoa và mẹ Hoa dẫn theo Lục Sênh Hạ cùng với Túi Sửa Nhỏ lên đồng cỏ ngắm sao.
Lục Kiến Nghi thì ôm bà xã đi dạo trong rừng trúc. "Tuần sau là sinh nhật của mẹ, em đang suy nghĩ đến việc tổ chức một bữa tiệc sinh nhật, mời bố cùng tới tham gia." “Được, cứ giao phần sắp xếp cho anh." Lục Kiến Nghi gật đầu. Là con trai, anh vẫn hy vọng bố mẹ có thể hòa giải như lúc ban đầu.
Hoa Hiền Phương thở dài. Ở chỗ sâu trong nội tâm, cô rất đồng tình với bà Lục. “Thật ra em cảm thấy mẹ cũng rất đáng thương, ngời chống mà bà ấy luôn yêu lại có người phụ nữ khác, thậm chí mỗi ngày còn cố tình đảm thảm cùng với người phụ nữ kia ở ngay trước mặt mình. Nếu ern là bà ấy, em nhất định sẽ sụp đổ. "Nếu em gặp phải tình huống ấy, không có khả năng em sẽ chịu đựng, ngay lập tức ly hôn chạy luôn Trên mặt Lục Kiến Nghi hiện lên một nụ cười kỳ quái.
Hoa Hiển Phương nhún vai, nói: "Đúng vậy, nếu em gặp phải tình huống ấy, em sẽ không trở thành mẹ cũng sẽ không trở thành mẹ nhỏ. Em sẽ không khiến bản thân phải nhẫn nhịn chịu đựng vì một người đàn ông nào hết." Ảnh mắt của Lục Kiến Nghi xuyên qua hoàng hôn, rơi vào một góc xa xa không biết tên nào đó: "Thật ra từ trước tới nay anh không hề đồng ý với cách sống như vậy của bọn họ, cũng không đồng ý với cách làm của bố"
Hoa Hiền Phương dùng chân lặn lăn viên đá cuội dưới đất: "Anh nói xem, lần này bố có hạ quyết tâm lý hôn với mẹ không?" "Mẹ nhỏ muốn thay mặt mẹ ngồi lên vị trí bà Lục, nhưng chuyện này không dễ dàng đầu." Lục Kiến Nghi vịn cô ngồi xuống chiếc ghế dài ven đường. Bọn họ đã đi dạo hơn mười phút rồi, hẳn là cô đã cảm thấy mệt "Em nghe Sênh Hà nói câu của cô bé đã đề cập về việc này với bộ rất nhiều lần, muốn đưa mẹ nhỏ lên làm vợ cả " Hoa Hiền Phương vuốt về cái bụng nhô cao của mình: "Không có người phụ nữ nào nguyện ý làm vợ nhỏ, để cho con của mình làm con thứ " "Bố đã qua độ tuổi hành động theo cảm tính từ lâu rồi. Đối với ông ấy mà nói, lợi ích của Lục Thị mới là thứ quan trọng nhất. Chỉ cần mẹ thật sự trở nên tốt hơn, ông ấy vẫn sẽ chấp nhận bà ấy một lần nữa." Lục Kiến Nghi trầm ngâm nói. Đọc truyện mới nhất tại Truyện88.net
Hoa Hiền Phương nhìn mặt trăng trên trời, khẽ cười một tiếng: "Không biết chờ đến khi chúng ta già sẽ như thế nào nhiề
Lục Kiến Nghị đặt bàn tay lên cái bụng nhỏ cao của cô: "Chờ bọn nhỏ trưởng thành, anh sẽ về hưu, đưa em đi du lịch vòng quanh thế giới" "Du lịch vòng quanh thế giới xong thì sao?" Cô bưởng bình nhăn nhỏ tạo thành mặt quỷ. "Du lịch trên vũ trụ." Anh vuốt chóp mũi nhỏ nhắn của cô, trong mắt tràn đầy cưng chiều.
Cô cười một tiếng, hai lúm đồng tiền nhỏ lại hiện lên trên gò má hồng hào của cô: "Già rồi không chịu được hành trình dài như thể dâu, chúng ta chỉ nên ngoan ngoãn chạy loanh quanh trên địa cầu thôi, ngắm cảnh mặt trời mọc rồi nhìn cảnh mặt trời lần, xem mây trôi trên bầu trời là tốt rồi "Được, tất cả đều nghe theo em." Anh nhẹ nhàng kéo cô vào trong ngực mình, chỉ cần có cô ở bên cạnh, cuộc sống của anh sẽ trở thành hoàn mỹ.
Sau khi trở về từ rừng trúc, Finn gọi điện thoại tới, Hoa Hiển Phương từng nhờ Lục Kiển Nghi hỗ trợ điều tra lai lịch của Mộ Dung Cầm Lý, bây giờ có tin tức từ Đông Nam Á bên kia.
Lục Kiến Nghi cảm thấy vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy nội dung trong email. "Cô ngốc, em có biết Mộ Dung Cẩm Lý là ai không?" "Là ai?" Hoa Hiền Phương vội vàng hỏi. "Đây là ảnh chụp trước khi phẫu thuật thẩm mỹ của cô ta." Lục Kiến Nghi quay laptop sang hưởng cô
Hai mắt của cô mở to còn hơn cả chuông đồng chỉ trong phút chốc, tựa như vừa gặp được quỷ: "Cô ta... Cô ta... Không phải cô ta là..."
Cô quá hồi hộp, lắp bắp hồi lâu cũng không nói được hết cầu.
Lục Kiến Nghi nói thay cô: "Y Nhược "Không có khả năng, Ý Nhược đã chết rồi, người trước đây giả mạo cô là là em gái của cô ta." Hoa Hiến Phương không thể tin vào hai mát mình. "Cô ta chưa chết, cô ta đã được một thủ lĩnh bằng đảng ở Tam Giác Vàng cứu." Lục Kiến Nghi thấp giọng nói.