Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Ủng* hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.vip
Chương 534: Bị xúi giục nhảy lầu
Chờ cô bé ăn cơm xong, Hoa Hiền Phương mưởi ra ngoài. Lục Vinh Hàn đi đến hỏi: "Con bé ăn cơm
xong rồi?"
“Ừm.” Hoa Hiền Phương gật đầu.
"Ba biết nó rất nghe lời con, còn có người trẻ tuổi với nhau để nói chuyện hơn." Lục Vinh Hàn cười cười. "Con bẻ giận dỗi mẹ nhỏ sao?"
Hoa Hiền Phương mim môi. “Cảm xúc của mẹ nhỏ mấy ngày nay có hơi khác thường, có thể ảnh hưởng ít nhiều đến Sinh Hạ Con không biết mẹ nhỏ bị sao, nếu rảnh thì ba nói chuyện với cô ấy một chút
Cô đang nói thi Tư Mã Ngọc Như đi đến "Sao nào? Tổ cáo tôi sao? Cô bắt trận với tôi thì nói thẳng ra đi, sao phải nói nhỏ sau lưng chủ. Lúc trước cô cũng nói về tôi như vậy trước mạt Sinh Hạ và Ngọc Thành đúng không khiến bạn chúng có thành kiến với tôi, tôi nói cái gì cũng không chịu nghe.
Hoa Hiền Phương nhíu mày: “Mẹ nhỏ, mẹ càng ngày càng thích suy đoán, tôi chỉ nói ra cái nhìn của tôi với bố mà thôi, cho dù mẹ có ở đây tôi cũng sẽ nói thôi.”
Tư Mã Ngọc Như hừ nhẹ một tiếng: “Nếu tôi không qua đây có lẽ cô sẽ không chỉ nói một câu này nhỉ?"
Sắc mặt Lục Vinh Hàn đen lại: "Hiền Phương không chỉ là vợ của con tôi mà còn là chủ gia đình, bất cứ chuyện gì nó cũng có quyền bảo với tôi, nếu cô làm sai nó cũng có thể kể rõ sự tình với tôi, không nên dấu diểm điều gì, đây là quy củ của nhà họ Lục."
Khóe miệng Tư Mã Ngọc Như giật giật. Tôi làm sai cái gì?"
"Làm me không hiền lương" Lục Vinh Hàn lạnh lùng thốt ra năm chữ Tư Mã Ngọc Như như bị sét đánh, ngũ quan
văn vẹo. "Sao ông có thể nói tôi như vậy? Tôi làm tất cả những việc đó đều là vì tột cho bạn nhỏ Lục Vinh Hàn hơi trách có nói: "Đây chỉ là suy
nghĩ của cô, cô không thể áp đặt bạn nhỏ theo suy nghĩ của mình được. Còn nữa, có phải nhớ cho kỳ con của cô không chỉ có Sinh Hạ mà còn có kiến Nghĩ và Hiền Phương
Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truy*ện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại *Truyện88.vip để ủng hộ bên mình nhé !
Tư Mã Ngọc Như thở hơn là hòn hạn tới than thất vọng với thái độ của ông đối với mình càng ngày càng kém, trước kia không phải như thế.
Hoa Hiền Phương đứng bên cạnh có chút lo lắng, lúc này nên rời đi thì tốt hơn.
"Bố, con xuống dưới trước.
Cô đi rồi Lục Vinh Hàn cũng không muốn nhiều lời với Tư Mã Ngọc Như, một mình vào phòng làm việc.
Hoa Hiền Phương vừa đến đầu cầu thang liền đụng phải Lục Kiến Nghĩ.
Anh nghe trên lầu có tiếng cãi nhau nên vội vàng chạy lên.
"Mẹ nhỏ lại tìm em sao?"
"Không có gì, bố mẹ ở trên đó. Cô lắc đầu.
Lục Kiến Nghi nghe nói như thế cũng không hỏi nhiều, bố anh là người sáng suốt, sẽ không để vợ mình bắt nạt vợ anh.
“Bẻ con có khỏe không rồi loạn cảm xúc sao?"
"Còn không phải do chuyện lúc chiều sao, bây giờ đã tốt lên rồi, cảm xúc của con nít tại cũng nhanh mà đi cũng nhanh.” Hoa Hiện Phương bằng quơ nói, nam tay anh: "Chúng ta ra vườn một chút
di."
Hai người đi ngoài, đi vào ing trúc yên tình thả bước chân thật chấm trên con đường rải
Hoạ Hien Phương nhìn vào cho sau trong rừng trúc, trầm giọng nói: "Lời vừa rồi Sênh Hạ nói với em có chút kỳ quái, nói mẹ nhỏ không hiền lành như trong suy nghĩ của em, còn bảo em phải phòng bị cô ấy. Anh nói có phải mẹ nhỏ nói cái gì đó với con bé nên hôm nay con bé mới như vậy không?"
Một tia hung ác nham hiểm xẹt qua đáy mắt Lục Kiến Nghi: "Không ngờ cô ấy cũng thích gây sóng gió như vậy.
“Cô ấy có thể đối đầu với em, nhưng em không hy vọng cô ấy sẽ kéo Sênh Hạ vào chuyện này, Sênh Hạ chỉ là một đứa bé, không nên tham dự vào mâu thuẫn của người lớn." Hoa Hiền Phương lo lắng nói.
Cập nhật chương* mới nhất tại Truyện88.vip
Lục Kiển Nghi cười giễu cợt: "Không phải cô ta tranh giành gì với em, mà là tranh với mẹ anh. Trong lòng cô ta vẫn phân biệt rất rõ ràng, cô ta là cô ta, chúng ta là chúng ta chỉ là trước kia có là không để lộ ra mà thôi”
Hoa Hiền Phương đá đá hòn đá vụn dưới chân, nói ra suy nghĩ của mình. "Hôm qua mẽ cho tụi em xem ngọc cổ Hóa Điện khi xưa bố tặng, lúc đó sắc mặt me nhỏ rất khó coi. Cô ấy bởi vì quan hệ giữa bố mẹ dịu đi niên trong lòng cảm thấy không công bằng sao?
Lục Kiến Nghỉ nhún vai. "Không chỉ là nguyên nhân này chuyện của tạp đoàn Mã thị có ta đã nhiều lần yêu cầu bố ra tay nhưng đều bị bổ tử chối, trong lòng cô ta oán giận, lại không dám nổi giận với bố nên mới giận chó đánh mèo với chúng ta."
Trong lòng anh rất rõ ràng, mắt sáng như đuốc, hiểu hết mọi chuyện nhưng không nói ra mà thôi.
Đột nhiên Hoa Hiền Phương rất muốn cười. Làm sao bố có thể giúp cô?
Việc này là do con trai ông ấy làm, trong lòng ông ấy không những biết rõ mà còn ngầm đồng ý.
Nếu mẹ nhỏ đã biết sự thật, cô ta sẽ sợ tới mức đau tim mà ngất xỉu mất. Bố cưng chiều mẹ nhỏ nhưng cũng chỉ có
mức độ mà thôi.
Tư Mã Minh Thịnh trộm đối con gái của ông ta, hai cô không rõ cha mẹ, mà rõ ràng mẹ nhỏ biết chuyện này lại lựa chọn giấu diễm, trợ mat nhìn ông ta lừa gạt nhiều năm như vậy, nuôi nấng đưa con của người khác.
Việc này so với việc xem anh như một con khỉ làm xiếc có gì khác nhau?
Về chuyện này của tạp đoàn Mã thị là gay ong đập lưng ông
Anh chém tôi một đạo, toi chém anh một đạo
Nhưng mà việc này cũng không có nghĩa là mọi người huệ nhau.
Tình cảm giữa bọn họ đã muon ran nut có thể
Ủng hộ *team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.vip