Mục lục
Chồng độc tài cứ cưỡng hôn tôi Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 542: Mông bị tiêm sưng tấy cả lên




*Chương có nội dung hình ảnh


**********



Nhớ đọc truyện trên Truyện88*.vip để ủng hộ team nha !!!






Chương 542: Mông bị tiêm sưng tấy cả lên



“Bởi vì ông nội của Hiền Phương đã dùng tính mạng của chính mình để đổi lấy tính mạng của ông cụ, đây là những gì con bé xứng đáng có được. Hơn nữa đến đời của Kiến Nghi, nhà họ Lục đã có trong tay mọi thứ trên đời này rồi, không cần phải tiếp tục kết thân với ai nữa. Thằng bé chỉ cần một cô vợ hiền tài đức vẹn toàn là đủ rồi Sư thật đã chứng minh, con mắt nhìn người của ông cụ không hề sai Hiền Phương không chỉ chăm chông dạy con, mà còn có tài năng kinh doanh xuất sắc. Có thể trở thành trợ thủ đắc lực của Kiến Nghi." Lục Vinh Hàn nói.






Năm xưa mục đích ông đưa Kiến Nghị qua Mỹ không chỉ là để trừng phạt Hạo Phong, mà còn để củng cố tình thân giữa anh với nhà họ V



Quá nửa khoảng thời gian kiến Nghi ở Mỹ đều là sống cùng với ông bà ngoại và anh






Khi còn bé anh đã thể hiện tài năng xuất sắc. Mới mười ba tuổi, anh đã giúp câu cả nhà ho



Y bày mưu tính kế, giúp ông ấy thành công thu mua được tập đoàn năng lượng lớn nhất Châu Âu, còn giúp cậu hai đánh bại đối thủ cạnh tranh trong giới chính trị, thành công ngồi vào vị trí thống đốc.






Bây giờ hễ có dự án thu mua quy mô lớn, cậu cả nhà họ Y đều sẽ cùng anh thảo luận phương án. Tư Mã Ngọc Như dường như sắp sụp đổ rồi,



cô ta gào thét, hò hét trong lòng, đầy căm phần,






nhưng không dám nói ra lấy một chữ



Lục Vinh Hàn đã thay đổi, không còn là người đàn ông dịu dàng ấm áp, yêu thương cô ta vô bờ bến như trước kia nữa rồi.






Cô ta không thể ngôi không được nữa, nếu không sẽ bị Hạo Phong lấy hết đi không còn lại bất cứ thứ gì.



Cho dù con trai của cô ta không thể trở thành người kế thừa thì cũng phải nhận được một nửa số cổ phần, trở thành cổ đông lớn thứ hai chỉ đứng sau Lục Kiến Nghĩ.






Nếu như con trai của Hoa Hiện Phương vừa ra đời đã có được mười phần trăm có phán.



Thì Ngọc Thanh chỉ yêu cầu được chia ba mươi phần trăm thôi cũng không quá đáng đầu.






"Vinh Hàn, bay giờ em chỉ muốn hỏi anh anh có còn yêu em không? Anh đã từng hứa sẽ yêu ern cả cuộc đời này, anh còn có thể làm đượ không?" Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyện88.v*ip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Tr*uyện88.vip để ủng hộ bên mình nhé !




ghep_anh.jpg




Lục Vinh Hàn lặng lẽ nhìn cô ta: “Tình cảm mà tôi dành cho cô chưa từng thay đổi. Mà tình cảm của cô dành cho tôi đã không còn thuần khiết như trước kia nữa.






Tư Mã Ngọc Như nghẹn ngào: “Tại sao em lại thấy anh thay đổi rồi chứ? Em cầu xin anh giúp Minh Thịnh giành lại Mã Thị, anh không chịu. Nhà họ Lục mạnh đến thế, chỉ cần anh ra tay, tập đoàn OCM chắc chắn không phải là đối thủ, tại sao anh



lại không giúp nó chứ?"






Ánh mặt của Lục Vinh Hàn lạnh lùng sững lại: "Mã Ngọc Linh tại sao lại xảy ra tai nạn giao thông? Ông cụ Mã chết như thế nào? Cô cho rằng tôi không biết gì hết sao? Ông trời có mặt ác giả tất gặp ác báo. Cậu ta là em trai của cô, nhưng không còn bất cứ quan hệ gì tới tôi và nhà họ Lục nữa. Tôi tuyệt đối sẽ không bởi vì cậu ta mà làm tổn hại đến vinh dự nhà họ Lục.



Tư Mã Ngọc Như lắc đầu “Anh hiểu lầm rồi, đây chỉ là một sự cô mà thôi, không hề có liên quan gì tới Minh Thịnh ca"




Truyện88.vip t*rang web cập nhật nhanh nhất



Lục Vinh Hàn hừ nhẹ một tiếng "Không có chuyện gì có thể qua mat tôi được hết, tốt hơn có nên cầu nguyen rằng mọi am mưu của cậu ta sẽ không bị bại lò đi, nếu không đến lúc đó đến có cũng sẽ bị liên luỵ đây






Một cơn co giật kinh hoàng lướt qua gương mát của Tư Mã Như Ngọc, khiến màu màu trên gương mặt của cô ta dần dần rút hết đi: “Bất luận Minh Thịnh có thế nào đi chăng nữa thì Ngọc Thanh cũng là đứa trẻ vô tội, bản chất thắng bé hiền lành, không hề giống với Minh Thịnh và Mã Trúc Mai, anh dìu dắt thắng bé với tư cách là một người chủ, không có gì quá đáng chứ.



“Thằng bé còn nhỏ, nếu như sau này nó có chỉ cầu tiến, không giống như bố của nó làm những chuyện xấu xa, tôi sẽ dìu dắt nâng đỡ cho thằng bé." Lục Vinh Hàn trầm giọng nói.






“Em không thể ở đây thêm nữa, Ngọc Thanh và Sênh Hạ đều cần đến em, anh mau thả em ra đi. Trong lòng Tư Mã Ngọc Như thấp thỏm lo làng, cô ta không có ở đó, Hoa Hiền Phương không biết sẽ cho hai đứa nhỏ ăn bùa mê thuốc lũ gì nữa, con cái của cô ta bắt buộc phải đứng về phía cô ta, đồng tâm hiệp lực đối phó bên ngoài.



"Cô yên tâm, hai đứa nhỏ đều rất ổn, sau này buổi sáng có có thể ra ngoài, sau giờ cơm trưa tiếp tục tới đây tự kiểm điểm bản thân." Lục Vinh Hàn nói xong liền đi ra bên ngoài.






Ngày hôm sau, khi Tư Mã Ngọc Như đi ra ngoài, bọn trẻ đều đang học lớp viết chữ thư pháp chúng dùng bút lông viết bản chủ "chăm chỉ học tap".



Tư Mã Ngọc Như không bởi vì việc bạn trẻ nghiêm túc học tập mà cảm thấy vui mừng, ngược lại vô cùng tức giân Hoa Hiến Phương lại






Cập n*hật nhanh nhất trên Truyện88.vip
910626132.jpg



675221494.jpg



1260979904.jpg



1664186937.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK