Mục lục
Chồng độc tài cứ cưỡng hôn tôi Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 533: Không rời đi là vì yêu ông ta




Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********



Cập nhật nha*nh nhất trên Truyện88.vip






Chương 533: Không rời đi là vì yêu ông ta



Lục Vinh Hàn chấn động dữ dội, không hiểu sao con gái đột nhiên lại nói như vậy. "Cục cưng, sao con lại nói như vậy? Mẹ con đã hy sinh rất nhiều cho bố, sao bổ có thể để cô






ấy chịu thiệt thòi được chứ."



Lục Sênh Hạ khit mũi một cái: "Nhiều năm trôi qua như vậy rồi, nhà họ Tư Mã đi theo nhà họ Lục đã có được biết bao nhiều lợi ích, bọn họ đều dựa vào mẹ con, mà mẹ thì dựa vào bố Còn bác gái, bác ấy nhận được cái gì chứ? Bác ấy xinh đẹp, cao quý, tao nhã, vừa không cần tiến của nhà họ Lục, cũng không cần địa vị ở nhà họ Lục, điều duy nhất bác ấy cần chỉ có tình cảm của bố Mẹ rời khỏi bổ cái gì cũng không có, nhà họ Tư Mã kết thúc rồi, mà bác gai rời khỏi bộ, trở lại nước An Kỳ văn là thiên kim nhà quyền quy hào quang vận trương như cũ Mỗi lần nhà họ Y đến thuyết phục bà ấy ly hôn với bà trở về nước An Kỳ nhưng bá ấy không muốn Năm tháng thanh xuân rực rỡ nhất của bà ấy đều đã lãng phí trong sự ghét bỏ của bố rồi, chỉ có thật sự yêu một người mới có thể chịu được cô độc như thế, đúng không?"






Lục Vinh Hàn dùng sức đập vào tim một cái, từ sau chuyện của Lục Kiều Sam, ông ấy đều cảm thấy rất áy náy với Hạo Phong.



Trong khoảng thời gian này, ông cũng thường






xuyên nghĩ về vấn đề này, nhưng lại không ngờ lại



nghe được lời này từ chính miệng con gái mình. “Sênh Hạ, con còn nhỏ, không cần suy nghĩ về vấn đề phức tạp như vậy.






Cô bé cụp mắt xuống, một cái bóng đen phủ lên khuôn mặt nhỏ nhần thuần khiết mà khở dại: “Bố, con chỉ muốn, nếu một ngày nào đó con yêu một người, con sẽ buông xuống lòng tự tồn của mình, buông bỏ dáng người, không oán không hối hạn đi theo người đó. Sở dĩ trước đây chị dầu rời bỏ anh cả mà không chút do dự là vì chị ấy đã không còn yêu anh cả nữa, không còn trới buộc và lo lang nữa."



Lục Vinh Hàn muốn nói mình sẽ không để con gái phải chịu túi thân như vậy, nhưng câu nói đến bên miệng lại không nói ra được






Người nhà họ Hạo sao không nghĩ đến việc đó



chứ?






"Con gái ngoan, về sau con chắc chắn sẽ tìm được một người thật lòng yêu thương con yêu chính con người con Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyện88.*vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyệ*n88.vip để ủng hộ bên mình nhé !



Lục Sênh Hạ cuộn người ôm lấy đầu gối: "Bố, hôm nay con không muốn ra ngoài ăn cơm."










"Để bổ bảo người hầu mang cơm vào." Lục Vinh Hàn xoa xoa đầu cô bé.



Ông ấy xuống phòng khách, gọi Hoa Hiền Phương đến: "Hôm nay không biết đứa nhỏ Sênh Hạ này bị làm sao, đột nhiên lại trở nên đa sầu đa cảm, lát nữa cô đi lên xem nó thử đi, cô thân với con bé






“Con gái trong giai đoạn trưởng thành có chút mẫn cảm, bố không cần lo lắng, con sẽ dẫn đường cho con bé thật tốt." Hoa Hiền Phương gật



đầu, bảo người mang cơm đến cho Lục Sênh Hạ. Nhìn thấy Hoa Hiền Phương, vẻ mặt Lục Sênh Hạ càng thêm phức tạp.






Cô bé rất lo lắng rằng một ngày nào đó, chính minh sẽ vi sai lầm của mẹ mà bị người trong nhà ghét bỏ



“Sênh Hạ, hôm nay sao không xuống nhà ăn cơm, bình thường tới giờ ăn em là người tích cực nhất mà.” Hoa Hiền Phương cười khe nói.




Ủn*g hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.vip



"Chị dâu." Lục Sinh Hạ vẫn luôn gần gũi với có nhất, cảm xúc của cô bé hôm nay không kiềm chế được, "oa một tiếng nhập vào lòng có gào khóc.






"Làm sao vậy Sinh Hạ, có người bắt nạt em ha?" Hoa Hiện Phương nhẹ nhàng và lương cô bé dùng giong dieu trêu chọc hỏi “Không có, chỉ là em nghĩ đến tính tình của mẹ ngày càng tệ, nếu ngày nào đó bà ấy cãi nhau với chị và anh cả, mọi người cũng có thể không xem em như em gái, còn có thể không yêu em nữa không?” Lục Sênh Hạ khóc nức nở, giọng nói không rõ.



“Đứa nhỏ ngốc." Hoa Hiền Phương cầm một chiếc khăn bông mềm mại lau đi nước mắt trên má cô bé: “Mẹ nhỏ là mẹ nhỏ, em là em. Dù mẹ nhỏ có phát sinh tranh chấp gì đi chăng nữa cũng sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm của tụi chị đối với em, em vĩnh viễn là đứa em gái mà tụi chị thương yêu nhất.”






"Thật không? Ngoéo tay!" Cô bé duỗi ngón út ra.



"Được, ngoéo tay." Hoa Hiến Phương cũng đưa ngón út ra.






Lục Sênh Hạ nghẹn ngào một lúc, ngắt quãng nói. "Me nhỏ luôn tranh giành với bác gái, trong lòng bà ấy, chị và anh đứng về phía bắc gai. Mâu thuẫn của mấy chị và bà ấy chắc chắn sẽ tăng thêm, chị phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.



Hoa Hiện Phương chân dòng “Em không cần lo lắng, chi sẽ cố gang hết sức để giữ gìn sự hòa thuận trong gia đình, sẽ không để xảy ra xung đột gay gắt với me nhỏ đầu. Mẹ nhỏ chính là tới thời kỳ mãn kinh, suy nghĩ có hơi nhạy cảm, điều trị một thời gian sẽ trở lại như trước đây thôi






Tru*yện88.vip trang web cập nhật nhanh nhất
971055763.jpg



130030140.jpg



1967786424.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK