Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Cập nhật nhanh nhấ*t trên Truyện88.vip
Chương 525: Hồn lìa ở lưng chừng núi
Dây thần kinh ở trên mặt Tư Mã Ngọc Như có rúm. “Tôi làm như vậy cũng là vì muốn tốt cho con bé, trước kia tôi quá phóng túng con bé làm cho con bé dưỡng thành tính thích làm theo ý mình, bây giờ tôi chắc chắn phải quản giáo con bé cho tốt mới được, để con bé trở thành một đứa trẻ biết nghe lời
"Con gái của tôi nên như thế này, quyền quản giáo con bé ở trong tay tôi nên cô đừng lo lắng vớ văn." Lục Vinh Hàn nổi rồi phất tay với con gái "Đi đi, hãy đi chơi vui vẻ với chị dâu
Tư Mã Ngọc Thanh thấy chỉ có thể đi chơi thì vội vàng lau nước mat nói: “Dương, châu cũng muon di."
"Đi đi, mấy đứa đi đi.” Lục Vinh Hàn gật đầu.
Tư Mã Ngọc Thanh nia khóc rồi nở nụ cười, hào hứng chạy về phía Hóa Hiện Phương, não đoán được Tư Mã Ngọc Như xông lên trước bắt câu ấy lại "Ngọc Thanh không thể đi tháng bé còn phải đi học, thật vất vả thắng bé mới có thể thích ứng với gia giáo, nếu như đi ra ngoài chơi một ngày thì trái tim lại trở nên hoang dã.
Tư Mã Ngọc Thanh dùng sức đẩy bà ta ra “Cô, người đi làm cũng có hai ngày để nghỉ ngơi, tại sao ngày nào cháu cũng phải đi học mà không được nghỉ một ngày, nếu như cháu bị mệt chết thì
phải làm sao bây giờ?”
"Hôm nay cháu phải đi học cho đàng hoàng, ngày mai cô dẫn cháu đi vườn bách thủ chơi." Tư Mã Ngọc Như lừa gạt nói.
Tư Mã Ngọc Thanh phồng hai má "Cháu không thích chơi với cô, cháu chỉ muốn chơi với chị gái xinh đẹp.
Tư Mã Ngọc Như nổi giận, trên mặt hiện lên ba vạch đen lập tức đi lên trên lâu.
Tư Mã Ngọc Thanh gào khóc: "Cô, cô là Hitler,
kẻ độc tài, không nói đạo lý chút nào."
"Cô làm như vậy là vì muốn tốt cho cháu, đợi đến khi cháu trưởng thành thì sẽ cảm kích có. Tu Mã Ngọc Như tức giận nói.
Lục Vinh Hàn lạc đầu: "Đứa trẻ này sớm hay muộn gì cũng sẽ bị có hủy hoại
Hoa Hiền Phương đồng cảm nhìn Tư Mã Ngọc Thanh nhưng không thể làm gì, nếu như có nói thêm hai câu thì sẽ xảy ra tranh chấp với Tư Mã Ngọc Như
Tư Mã Ngọc Thanh khác với Luc Senh Hạ Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truy*ện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại T*ruyện88.vip để ủng hộ bên mình nhé !
Lục Sênh Hạ là người của nhà họ Lục, là em chồng của cô, cô là chủ mẫu nên có quyền hỏi chuyện của cô bé.
Mà Tư Mã Ngọc Thanh lại không có chút quan hệ nào với cô nên cô không có quyền can thiệp vào.
Cô dẫn theo hai đứa trẻ rời đi, Tư Mã Ngọc Thanh càng khóc lớn hơn.
Cậu ấy muốn về nhà chứ không muốn tiếp tục đợi ở bên người cô đáng sợ này.
Đi vào trong xe Lục Sênh Hạ cúi thấp đầu, trong biểu cảm còn kèm theo vẻ đau buồn: "Chị dâu, chị đừng trách mẹ em, mẹ em có hội chứng của thời mãn kinh rất nghiêm trọng nên cần phải đi khám.
"Chị nghĩ mẹ em sẽ không sao đâu.” Hoa Hiền Phương xoa đầu của cô bé khẽ an ủi.
Ở dưới chân núi Hoa Phi và Lâm Đại Dao đã đón Độ Chân Diệp tới đây. Khoảnh khác nhìn thấy Đô Chấn Diệp hai mắt
Lục Senh Hạ trưng lớn.
Câu ta dừng ở dưới một gốc hoa anh đào nở rõ, cơ thể cao to tao nhã vô cùng ưu tú.
Làn da min giống như sử đẹp đã dưới ảnh mat trời hiện ra vẻ quyền rũ Các đường nét trên khuôn mặt sâu sắc và đẹp để giống như là nữ thân Venus được chế tác cần thận bởi một con dao. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.vip để ủn*g hộ team nha !!!
Lông mày rậm của cậu ta gợn sóng nhẹ nhàng, một đôi ánh mắt sáng chói giống như đá quý màu đen, nụ cười như trăng khuyết, lúc nghiêm nghị lại giống như những vì sao lạnh giá. Dưới cánh mũi anh tuấn là đôi môi mỏng hình vòng cung đẹp đẽ, màu môi nhạt như nước lại hồng như hoa anh đào nở rộ trên đỉnh đầu.
Lục Sênh Hạ cảm thấy trái tim nhỏ của mình như chậm mất nửa nhịp: “Chị dâu, anh trai vô cùng đẹp kia đi cùng với mọi người sao?"
"Cậu ta tên Đỗ Chấn Diệp là em họ của chị. Hoa Hiền Phương cười gọi Đỗ Chấn Diệp tới rồi giới thiệu họ với nhau.
“Xin chào cô bé. Đỗ Chấn Diệp mim cười, Lục Sênh Hạ cảm thấy ảnh năng đột phá tầng mây chiều xuống tản ra trong lòng cô bé xua tan tất cả sương mù dày đặc và vẻ lo lắng.
"Xin. Xin chào anh Chấn Diệp. Em Em không còn nhỏ nữa, em đã mười ba tuổi rồi, anh bảo nhiêu tuổi?” Đầu lưỡi của Lục Sênh Hạ như thật lại, nói chuyện cũng không lưu loát,
"Anh mười bảy tuổi rồi." Độ Chân Diệp cưới.
"Vậy anh chỉ lớn hơn en bón tuổi mà thôi, Không Không lớn chút nào. Đôi mắt to xinh đẹp của Lục Sênh Hạ chớp chớp hai cái giống như muốn cổ gang sửa chữa gì đó nhưng lại không biết nên nơi như thế nào.
Ôi chao 10 hai trăm của cô be chạy đi đầu
C*ập nhật nhanh nhất trên Truyện88.vip