Mục lục
Nhật Kí Phản Công Cuả Nữ Phụ Pháo Hôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhật Kí Phản Công Cuả Nữ Phụ Pháo Hôi - Chương 722: Người đàn ông thật thà (28)




Mấy ngày cực khổ trôi qua, Thái An Kỳ cảm thấy mình mệt sắp chết rồi. Sáng sớm vừa thức dậy là phải đi chợ với bà già kia, sau đó phải chuẩn bị cơm trưa, ăn xong lại phải bắt đầu dọn dẹp trong phòng.





Thái An Kỳ cảm thấy khuôn mặt đen đi, da dẻ thô sạm, tay cũng thô ráp hơn. Nhìn mình trong gương mà cô ta thấy bản thân đã già đi rất nhiều.





Điều khiến Thái An Kỳ không chịu nổi là Vương Bác hờ hững với mình, chẳng khác nào người xa lạ, quá lạnh nhạt.





Thái An Kỳ tình nguyện để Vương Bác nổi giận với mình, nổi đóa lên mắng vài câu, còn hơn là thờ ơ như dáng vẻ hiện tại.





Thái An Kỳ soi mình trong gương, cảm thấy bản thân bị bà già kia hành hạ quá thảm rồi.





Không thể tiếp tục thế này nữa.





Cô ta không li hôn là bởi vì cảm thấy Vương Bác thích mình, không nỡ rời xa mình, cãi xong rồi thì sẽ thôi, hết giận rồi thì sẽ ổn thôi.





Nhưng tình hình hiện tại cô ta không còn chắc chắn điều đó nữa.





Chẳng lẽ cô ta phải ở nơi đây bị bà già kia nắm thóp mà hành hạ sao?





Thái An Kỳ không ngừng suy nghĩ.





Đặc biệt là bà già kia lại làm hỏng một đôi giày của cô ta, chỉ vì cô ta không chịu làm việc, dùng dằng một chút mà một đôi giày hỏng liền xuất hiện trước mặt.





Là giày của cô ta đó! Thái An Kỳ cảm thấy nghẹt thở, lòng đau như cắt.





Cái bà này tại sao lại chưa chết chứ.





Cuộc hôn nhân này là để về sau dưỡng già, nhưng bây giờ xem ra không thể dưỡng già được nữa rồi, làm cái quái gì cũng bị bà già đó bức chết.





Thái An Kỳ lăn qua lộn lại cả đêm, quyết định li hôn.





Sáng sớm hôm sau, ở trên bàn ăn, Thái An Kỳ nói: “Tôi đồng ý li hôn.”





Vương Bác quay đầu nhìn Thái An Kỳ, có chút nghi hoặc hỏi: “Cô thật sự đồng ý?”





“Tôi đồng ý li hôn.” Thái An Kỳ nhìn Ninh Thư: “Yêu cầu của tôi là đem tất cả đồ trả lại cho tôi, ngoài ra đưa cho tôi hai trăm ngàn nhân dân tệ, coi như là tiền bồi thường của tôi.”





Ninh Thư không nói gì cả, tiếp tục ăn bánh bao.





Vương Bác nghe Thái An Kỳ nói vậy, cũng không nói gì, cầm chén cháo húp hết để còn đi làm.





Thái An Kỳ có chút không kiên nhẫn nói: “Mấy người rốt cuộc là có ý gì, nói li hôn cũng là mấy người, bây giờ tôi đồng ý rồi thì mấy người lại không ai lên tiếng.”





Ninh Thư lạnh nhạt nói: “Tại sao phải đưa cô phí bồi dưỡng, cô sinh con chưa hả, con đã lớn lên với cô sao, còn muốn phí bồi dưỡng à?”





Thái An Kỳ thẹn quá hóa giận nói: “Tôi sau này cũng phải sống chứ.”





*Lại là chuyên mục câu like đây: Đọc xong các bạn nhớ nhấn nút LIKE ở góc trái bên dưới và bấm theo dõi truyện để được thông báo chap mới nha, tiện tay thì các bạn bỏ cái phiếu để hoàn thành nhiệm vụ nhaa. Và cũng đừng quên ủng hộ "Dục Huyết Thương Hậu" của mình nhé =)))). Nhân tiện, mã mời của mình là 29197 nhaa. Các bạn cũng có thể follow mình tại instagram @imcelinadang để được spoil lịch đăng truyện!!





*Một điều mà mình muốn lưu ý nữa là mình sắp thi THPT quốc gia rồi, cho nên mình không thể đăng truyện đều đặn và thường xuyên được. Nhưng thay vào đấy thì mình sẽ bạo chương thường xuyên nhé! Cảm ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ bộ truyện!





*Hiu hiu... Mình mệt quá nên 1 chương thôi nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK