Tính tình Kỷ Bắc Dã không người bình thường nào có thể chịu đựng được, bản thân tới chụp ảnh lại bị chụp trộm với ghi âm, Kỷ Bắc Dã cảm thấy đây rõ ràng là sai lầm của đoàn chụp và xưởng làm phim.
Nếu không phải do hắn lơ là trong việc canh cửa, thì làm sao người khác có thể trà trộn vào được.
Kỷ Bắc Dã mắng chửi thậm tệ, chửi bới nhân viên trong xưởng tới hoa mặt váng mày, vì hắn là người làm ra tiền nên có quyền nha.
Không phải nói có tiền là đại gia sao.
Tuy nhiên điều bọn họ muốn là lợi dụng hiệu ứng minh tinh để gia tăng lượng sản phẩm tiêu thụ mà thôi, vậy mà Kỷ Bắc Dã lại thật sự nghĩ mình là đại gia.
Một mình hắn sử dụng phòng hóa trang riêng biệt, lúc thế này lúc thế kia, cũng chỉ là do hắn may mắn hơn người khác mà thôi.
Minh tinh nếu đặt ở trong thế giới cổ đại thì cũng chỉ là con hát, là thứ người hạ lưu, vậy mà còn muốn trời cao.
Bọn họ quay ra thành phẩm, không có minh tinh Kỷ Bắc Dã, thì vẫn còn có những minh tinh khác, không mợ thì chợ vẫn đông.
Huống chi hiện tại Kỷ Bắc Dã hãm sâu vào scandal quan hệ yêu đương linh tinh, lỡ như Kỷ Bắc Dã bị tẩy chay, chẳng phải sản phẩm của bọn họ cũng gặp xui xẻo sao.
Kỷ Bắc Dã ở trong điện thoại hô to không chụp quảng cáo nữa.
Xưởng lập tức nói thẳng: “Không chụp cũng được, nhưng do cậu vi phạm hợp đồng, nên phải đền gấp ba tiền vi phạm hợp đồng.”
Kỷ Bắc Dã càng nghe càng tức giận, “Không phải chỉ là gấp ba tiền vi phạm hợp đồng thôi sao, ông đây không thèm chụp nữa.”
Kỷ Bắc Dã đập điện thoại, bực bội vò tóc, hướng Tư Nam và Tô Kỳ hỏi: “Hiện tại nên làm cái gì bây giờ, đứa con gái chết tiệt Đỗ Băng kia cũng chạy trốn không thấy đâu cả.”
Tư Nam vuốt cằm, nhìn Kỷ Bắc Dã tràn ngập khinh miệt, “Thật không biết người như cậu lấy đâu ra chỉ số IQ và EQ để có thể trở thành minh tinh được.”
“Ông đây lớn lên đẹp.” Kỷ Bắc Dã không kiên nhẫn mà nói, “Hiện tại không phải lúc châm chọc tôi.”
“Không có Đỗ Băng thì tìm những kẻ khác, cậu có thấy nữ minh tinh nào thích hợp không?” Tư Nam nhìn Kỷ Bắc Dã nói, “Dùng nữ minh tinh nào đó muốn trèo cao nhưng lại không thành, phải dùng bụi bẩn công kích cậu đi.”
“Nữ minh tinh à.” Kỷ Bắc Dã gõ gõ cằm, “Thật ra có một người khiến tôi cực kỳ chán ghét, chính là Tư Thơ Song, người này khiến tôi thật sự ghê tởm.”
Tư Thơ Song này chỉ là minh tinh hạng ba, trên tay cũng chẳng có tác
phẩm gì nổi trội, nhiều lần muốn leo lên giường Kỷ Bắc Dã, muốn tạo ra tai tiếng gì đó để kiếm chút danh tiếng.
Kỷ Bắc Dã là người kiêu ngạo cỡ nào, làm sao có thể coi trọng loại người này, người phụ nữ này còn cố tình ở trước mặt công chúng nói bóng nói gió, giống như hắn và cô ta có quan hệ gì đó với nhau vậy.
Khiến Kỷ Bắc Dã cực kỳ ghê tởm, Tư Nam vừa nói, trong đầu lập tức nhảy ra hình ảnh người phụ nữ này.
Tư Nam nheo nheo mắt, nhìn Kỷ Bắc Dã, “Cậu nên biết phải làm như thế nào đi, nếu cậu lại làm ra chuyện gì không tốt nữa, đến thần tiên cũng không cứu được cậu đâu, tới lúc đó cậu lập tức ngoan ngoãn rời khỏi Cát Thu.”
“Việc này đều bởi vì cậu mà loạn thành như vậy, nếu cậu không giải quyết được, thì cậu cũng không có tư cách gì ở bên cạnh Cát Thu cả.” Tô Kỳ cũng nói.
Đối với việc này Tô Kỳ và Tư Nam không hẹn mà có chung một ý nghĩ, có thể diệt trừ một người cạnh tranh thì bớt đi một đối thủ nha.
Sắc mặt Kỷ Bắc Dã khó coi, đương nhiên là hắn biết hai tên này trong lòng đang nghĩ cái gì, nếu chuyện này không thể giải quyết hoàn mĩ, hắn tự khắc sẽ bị đào thải.
Kỷ Bắc Dã nhìn Cát Thu, hắn tuyệt đối sẽ không rời xa Cát Thu đâu.
Rõ ràng người có được Cát Thu đầu tiên là hắn, là hai tên không biết xấu hổ này cắm vào, bắt hắn chia sẻ Cát Thu với bọn họ.
Kế hoạch đã chuẩn bị tốt, vậy thì bắt đầu thi hành.
Kỷ Bắc Dã gọi một cú điện thoại cho minh tinh hạng ba Tư Thơ Song, hẹn cô ta tới khách sạn.
Tiểu minh tinh này không nghĩ tới siêu cấp minh tinh như Kỷ Bắc Dã gọi điện cho mình, lại còn hẹn mình đi khách sạn.
Lập tức trang điểm lộng lẫy đi tới chỗ hẹn.
Kỷ Bắc Dã nhìn Tư Thơ Song diễm tục, thật là đến mắt cũng không muốn mở to, nhưng vì kế hoạch nên không thể không “hư dữ ủy xà”.
• Hư dữ ủy xà: nghĩa là đối với người chỉ giở hư chiêu, hư tình giả ý, xã giao có lệ.
“Kỷ Bắc Dã, anh tìm em à.” Tư Thơ Song nhìn chằm chằm Kỷ Bắc Dã, cử chỉ ái muội.
Kỷ Bắc Dã bỏ tay Tư Thơ Song đang đặt trên vai mình, lạnh mặt nói: “Đừng cho là tôi không biết chuyện này là do cô làm.”
“Em làm cái gì cơ?” Tư Thơ Song có chút ngốc, ngay sau đó hỏi: “Anh tìm em tới rốt cuộc có chuyện gì?”
“Chuyện tôi và trợ lý có phải do cô làm không, bởi vì lúc trước tôi không cùng cô sử dụng quy tắc ngầm, cho nên cô cứ như vậy trả thù tôi?” Kỷ Bắc Dã sắc bén nhìn chằm chằm Tư Thơ Song, “Cô thật quá đê tiện.”
“Tôi không biết anh đang nói cái gì, chuyện này tôi không có liên quan, tôi phải đi rồi.” Tư Thơ Song cảm thấy sự việc có chút không đúng, cũng bất chấp dụ hoặc của Kỷ Bắc Dã.
Kỷ Bắc Dã ngăn cản Tư Thơ Song, “Hôm nay nhất định tôi phải làm rõ việc này, có phải cô muốn lừa bịp tống tiền tôi?”
“Tôi không biết, chuyện này không phải do tôi làm.” Tư Thơ Song vội vàng phủ nhận.
Mặc kệ Tư Thơ Song phủ nhận như thế nào, lời của Kỷ Bắc Dã nói ra đều là lời ba phải thế nào cũng được, cứ như chắc chắn chuyện này chính là do Tư Thơ Song làm.
Dù sao lời trong lời ngoài đều ám chỉ là do Tư Thơ Song, là do Tư Thơ Song vì trả thù hắn mà làm nên việc này.
Tư Thơ Song vừa rời đi, Kỷ Bắc Dã lập tức cầm một camera nhỏ giấu tại góc khuất lên.
Tư Thơ Song là nghệ sĩ trong công ty Tô Kỳ, Tô Kỳ cố ý an bài đạo diễn nhà làm phim đi uống rượu, cho Tư Thơ Song đi bồi rượu.
Một nữ minh tinh đi bồi tiệc rượu phát sinh cái gì cũng không cần nghĩ.
Tô Kỳ cho người chụp lại cảnh Tư Thơ Song bồi rượu bày trò hề, quần áo trên người đều bị lột sạch sẽ.
Lúc sau lại xảy ra sự việc không thể miêu tả, Tô Kỳ cũng cho người ghi lại.
Có điều Tư Thơ Song vì để nổi tiếng, cái gì cũng không luyến tiếc.
Giới giải trí là vậy, vô số vòng danh lợi luẩn quẩn.
Chuẩn bị đầy đủ, nhưng Kỷ Bắc Dã, Tư Nam, Tô Kỳ ba người này cũng không có vội vã thả chứng cứ ra.
Mà chờ tới cơ hội thích hợp.
Sự việc Kỷ Bắc Dã yêu đương nam trợ lý càng ngày càng hot, trên mạng rất nhiều người công kích Cát Thu, một ít người còn đăng ảnh chụp của Cát Thu lên mạng.
Vốn dĩ Cát Thu là dạng người lớn lên cực kỳ, cực kỳ, cực kỳ bình thường, dĩ nhiên sẽ không đóng phim, hơn nữa lên ảnh trông còn xấu đi vài phần.
Một ít người công kích Cát Thu xấu xí khó coi, đặc biệt là fan của Kỷ Bắc Dã, điên cuồng công kích Cát Thu.
Nói Kỷ Bắc Dã sẽ không thích tên đàn ông xấu xí thế này, loại đàn ông xấu xí như này về cơ bản không xứng với idol của họ.
Tình cảm quần chúng xúc động, khiến hiện tại Cát Thu không ra khỏi cửa được, ngày nào cũng buồn bực không vui.
Có một ít fan cuồng, thậm chí canh giữ ở cửa công ty, vừa thấy Cát Thu đi ra, lập tức ném đá, ném lá cải.
Fans cuồng rất khủng bố, một ít fan cư nhiên sẽ vì thần tượng của mình đi tìm chết.
Có thể hiểu được tình huống hiện tại của Cát Thu vô cùng xấu.
Ba người nhìn những công kích Cát Thu đó, sắc mặt khó coi, Tư Nam đá lên người Kỷ Bắc Dã, “Nhìn chuyện tốt cậu làm đi, quả đúng là phế vật.”
Kỷ Bắc Dã bị Tư Nam đá thật sự đau, đau tới nhe răng nhếch miệng, nhưng yên lặng nhịn xuống, nói: “Hiện tại có phải tới lúc chuyển hướng rồi không?”
Tư Nam gật gật đầu, “Thời cơ không sai biệt lắm, có thể hành động.”
“Hai tháng không cho chạm vào Cát Thu.” Tô Kỳ lạnh lùng nói, “Đây là trừng phạt.”
Kỷ Bắc Dã nào dám không tuân lệnh, nhưng hai tháng không thể cùng Cát Thu xxx, thật là muốn mệnh hắn mà.
Nhưng hắn cũng không có cách nào, bởi vì chuyện này xác thật là hắn sai.
P/s: sắp tới chap 1111, sẽ có quà cho bạn đọc