Nhưng cái két sắt này nặng thật sự.
Kết quả đến chỗ thợ khóa, người ta bảo không mở được, không có kỹ thuật đó.
Thế là Ninh Thư bèn khiêng một cái két sắt tới cục cảnh sát, để nhân viên chuyên nghiệp ở đây mở khóa.
Ninh Thư khiêng một cái két sắt đến đồn cảnh sát, nói thẳng trong này có khả năng tồn tại chứng cứ, nhờ người mở.
"Két sắt này nhà cô mà, cô không biết mật mã à?" Cảnh sát bên bộ phận kỹ thuật vừa mở khóa vừa hỏi.
Ninh Thư buông tay, "Đây là két sắt của Trình Phi, quả là tôi không biết mật khẩu thật."
Rõ ràng là vợ chồng, Trình Phi chen chân vào đủ mọi mặt của Ngải Vân, nghiêm ngặt theo dõi Ngải Vân, nhưng Ngải Vân gần như không biết cái gì về anh ta.
Đây không phải quan hệ bình đẳng, cảm giác Trình Phi biến Ngải Vân thành vật phụ thuộc mình.
Thậm chí khả năng Ngải Vân chỉ là trang sức quý báu của Trình Phi.
Một cái tiêu bản xinh đẹp.
Có thể trong lòng anh ta còn nghĩ, làm nô lệ của tôi đi.
Trình Phi khá quan tâm Ngải Vân, dù hiện giờ đang bị tạm giam, thế mà còn nghĩ kêu Ninh Thư đi khám chữa bệnh.
Giống như đang bảo vệ một đồ vật quý giá.
Chú ý, là đồ vật, không phải con người có ý thức.
Nhân lúc mở két sắt, Ninh Thư hỏi cảnh sát: "Vụ án bắt cóc điều tra thế nào rồi, có tiến triển gì không?"
Cảnh sát đáp: "Hiệu trưởng trường các cô giục nhanh kết án đi, cho nên, khả năng chỉ điều tra đến chỗ Lý Thần là kết án."
"Lý Thần nói như thế nào?" Ninh Thư hỏi.
"Lý Thần nói nguyên do cậu ta tới quán cà phê kia là muốn tìm chỗ xa xa làm chuyện xấu, chung quanh đều là người quen khiến cậu ta sợ hãi."
Ninh Thư:...
Lý do này!
"Nếu bản thân Lý Thần cũng không quan tâm đến tiền đồ của mình thì chúng tôi tra cái gì nữa, tự hắn thú nhận, vậy không quan trọng." Cảnh sát hơi không kiên nhẫn nói.
"Vụ án này kéo dài quá lâu rồi, ảnh hưởng đến tỉ lệ năng suất phá án của chúng tôi."
Ninh Thư thấy thái độ này của cảnh sát, hiểu là họ sẽ không tra nữa, kết luận Lý Thần là chủ mưu.
Không tra thì thôi, dù sao cái tội danh xui khiến người bắt cóc này kiểu gì cũng không dính tới đầu Trình Phi được.
Két sắt mở, Ninh Thư lật sổ tiết kiệm, trong sổ có không ít tiền, bắt đầu làm từ năm 12 tuổi, dường như Trình Phi sống dựa vào cái sổ tiết kiệm này
Bởi vì cứ cách một thời gian, anh ta sẽ tới lấy tiền.
Chẳng lẽ đây là di vật của ba mẹ nuôi Trình Phi?
Ninh Thư mở một phần văn kiện khác ra, bên trong là hai phần kiểm tra thân thể, nhóm máu thích hợp, còn có dự đoán phản ứng thân thể bài xích.
Tóm lại hai người này tính phẫu thuật thay tim.
Từ hai văn kiện này có thể thấy, mục đích đôi vợ chồng Hoa kiều nhận nuôi Trình Phi là vì trái tim của anh ta.
Thế nhưng lại đột nhiên chết cháy, một nhà ba người đều bị giết chết.
Ngay cả cô bé 5 tuổi cần tim cũng chết.
Nhưng là người bị chọn trái tim, Trình Phi lại không chết.
Vốn là một người khỏe mạnh, bị ép đổi một trái tim bệnh tật.
Không nói tới phản ứng bài xích, chỉ riêng quả tim bệnh tật đó đã không gánh được tiền đồ tương lai của Trình Phi.
Nói không chừng lúc nào cũng có thể chết.
Cũng không biết Trình Phi giữ lại phần tư liệu này với tâm tình thế nào.
Nếu như nói trước đó tỉ lệ Trình Phi giết ba mẹ nuôi của mình là 50%, như vậy hiện tại tỉ lệ chính 90%.
Bởi vì ba mẹ nuôi chết rồi thì anh ta sẽ được một phần di vật, tim cũng không bị đổi.
Có động cơ gây án, cũng có lợi cho anh ta.
Ninh Thư đưa phần văn kiện này cho cảnh sát: "Có khả năng Trình Phi giết ba mẹ nuôi của mình."
"Đây đã là án từ hơn mười năm trước. Lại nói, người chết cũng không phải người trong nước, nếu bên kia không để ý thì cũng không cần tra."
Đây hoàn toàn là một chuyện tốn công không lợi.
Dù có tra được, thì phán xét theo luật nước nào?
Hiện giờ Trình Phi là người trong nước. Sau khi cha mẹ nuôi chết, anh ta bị trục xuất về nước, hơn nữa đây cũng là yêu cầu của anh ta.
Mang quốc tịch trong nước.
Ninh Thư buông tay, trong lòng liên tục chửi thề.
Trình Phi quả thực là một người nguy hiểm
Lúc ba mẹ nuôi chết, anh ta có chứng cứ ngoại phạm hoàn mỹ, vì anh ta đang ở trường học đó.
Về đến nhà, mới phát hiện ba mẹ và em gái mình chết cháy.
Ai mà tin một đứa bé 12 tuổi sẽ giết người chứ.
Ninh Thư cảm giác câm lặng, chẳng lẽ nhà cháy thì không biết chạy sao, cứ ở lại cho tới khi bị chết cháy.
Có thể phá cửa thủy tinh chạy ra ngoài mà.
Trừ khi một nhà ba người kia bị thiêu cháy lúc không có ý thức, vậy nên mới chết cháy.
Ninh Thư thật sự rất muốn đánh chết Trình Phi nha.
"Tôi muốn hỏi một vấn đề, tội cố ý giết người không thành công như của chồng tôi, bình thường sẽ chịu phạt trong bao lâu?" Ninh Thư hỏi.
Theo tài liệu cô tra được, tội cố ý giết người không thành công, xử tử hình, ở tù chung thân hoặc là 10 năm trở lên đều có. Tình huống nhẹ hơn, sẽ đi tù từ khoảng 3 năm trở lên hoặc 10 năm trở xuống.
Ninh Thư cũng không biết quan toà sẽ phán quyết thế nào.
Nhất là trạng thái tinh thần của Trình Phi không giống người bình thường lắm.
Chỉ sợ dính tới điều án bệnh nhân tâm thần giết người không phạm phạm.
Nếu là vậy thật, Ninh Thư thật sự ohjksdhad...
"Cái này còn tùy tình huống cụ thể."
"Vậy, nếu như, nếu như chồng tôi tinh thần có vấn đề, hơn nữa mắc chức phản xã hội, cuối cùng chuyện này sẽ xử lý ra sao?" Ninh Thư hỏi cảnh sát.
"Cái này à, nếu như tinh thần thật sự có vấn đề, thì sẽ mời bên khoa tâm thần tới kiểm tra, xem có mắc bệnh thần kinh không."
"Hơn nữa..." Cảnh sát nhìn Ninh Thư, "Một khi bị kiểm tra ra vấn đề, Trình Phi sẽ được đưa tới bệnh viện tâm thần."
Ninh Thư híp mắt, đưa đến bệnh viện tâm thần?
Nói cách khác, nếu quả thật là bệnh thần kinh, như vậy Trình Phi sẽ vô tội, một khi bệnh tình chuyển biến tốt đẹp, anh ta có thể sẽ xuất viện.
Mẹ nó.
Ninh Thư vỗ bàn một cái, nếu là Trình Phi vô tội được thả, vậy làm cái lông à!
Hơn nữa lấy chỉ số thông minh của Trình Phi, tất nhiên sẽ biết tránh tội như thế nào.
Nếu như hắn thật sự lấy phương thức bệnh tâm thần tránh tội, một khi kiểm tra ra mắc bệnh thần kinh, Trình Phi có khả năng sẽ được phán vô tội được thả.
Nặng nhất bị đưa tới bệnh viện tâm thần.
Bản thân Trình Phi là bác sĩ, tất nhiên biết khám bệnh thần kinh như thế nào.
Để cho mình có bệnh thần kinh rất dễ dàng.
Thật ra chứng cứ Trình Phi âm mưu giết người chỉ là một đoạn ghi âm, quả thực chứng cứ hơi thiếu sức nặng.
Ninh Thư lo lắng rời khỏi đồn công an, còn có biện pháp gì có thể đối phó Trình Phi.
Không cách nào tưởng tượng Trình Phi ra ngoài sẽ xảy ra chuyện gì.
Hai miệng Ngải gia, còn cô nữa.
Ninh Thư nghĩ đến kỹ năng của mình, nữ công, chế cổ, kim châm, Tinh Thần lực, và kỹ năng câu thông với động vật có trí tuệ.
Luật sư gì đó ở đây vô dụng, Trình Phi không riêng gì bác sĩ, hơn nữa còn từng sửa pháp luật.
Pháp luật có lỗ hổng gì có thể luồn lách, anh ta biết rõ.
Một lần nữa Ninh Thư cảm giác thật nhọc.
Án từ hơn mười năm trước không thể tra ra, tính đến giờ, một nhà ba người đó đã thành xương trắng.
Không có tính uy hiếp với Trình Phi.