Một năm sau khi tốt nghiệp, Trần Gia Nam gả cho Lý Tân Trạch.
Nghi thức kết hôn rất long trọng, những nhân vật nổi tiếng trong giới chính trị và thương nghiệp đều tới, vô cùng náo nhiệt, nhìn thôi cũng khiến người ta ngây ngất, chứ chưa nói đến nữ nhân vật chính là Trần Gia Nam.
Chỉ mình hôn lễ này thôi cũng đủ khiến người ta hào hứng bàn tán rồi.
Dương Vũ Huy thấy đôi vợ chồng trên TV, tựa như hai người từ trong tranh bước ra, nước bọt từ khóe miệng Dương Vũ Huy chảy ra, miệng phát ra mấy tiếng a a.
Mắt Dương Vũ Huy nhìn chằm chằm vào TV, hai người này lại ở bên nhau, hôn lễ còn long trọng hơn cả trước kia.
Kiếp trước hắn rất thảm, kiếp trước hắn chỉ là một chân chạy vặt ở phim trường, không có tư cách tham gia hôn lễ của Trần Gia Nam.
Vậy mà kiếp này còn thảm hơn cả kiếp trước, y như người tàn phế, không thể nhúc nhích được.
Hắn sống lại là vì cái gì đây, ông trời đang trêu ngươi hắn hay sao, cho hắn có cơ hội thành đạt, hắn thề thốt với lòng, lòng tràn đầy tự tin, nhưng lại vùi dập hết tất cả.
“Đi học mà học đến nỗi liệt người như vậy sao.” Một giọng nữ chanh chua truyền từ bên ngoài phòng tới: “Cả nhà nhịn ăn nhịn mặc để nó đi học, thà dùng số tiền đó để ăn chơi còn hơn, nhìn người nhà đã gầy đến mức nào rồi.”
“Tiêu nhiều tiền như vậy vào một kẻ ngốc, nửa đời còn lại còn phải có người nuôi, cái gì cũng không thể làm, còn tốn đồ ăn nữa chứ.”
Dương Vũ Huy nghe thấy lời chị dâu, sắc mặt bỗng tối sầm, khóe miệng méo xệch, ánh mắt ghét cay ghét đắng.
Hắn cũng đã cho người nhà này hơn trăm ngàn rồi đó, sao bây giờ lại chê hắn không làm được gì?
Dương Vũ Huy nhìn phòng của hắn, gian phòng cũ nát thậm tệ, có một cái TV rất nhỏ, hình ảnh còn mờ ảo.
Nước mắt từ khóe mắt Dương Vũ Huy chảy ra, hắn sống như vậy đúng là không bằng chết, nhưng đến lúc sắp chết, Dương Vũ Huy lại thấy sợ hãi.
Hắn đã sống lại một lần, không biết chết đi còn có thể sống lại hay không, loại chuyện như vậy còn xảy ra trên người hắn hay không chứ?
Nếu có thể, Dương Vũ Huy muốn trở lại lúc ban đầu, sẽ không tỏ tình với Trần Gia Nam, sẽ không đi qua hẻm nhỏ lúc nửa đêm để bị người hại thành như vậy.
Đến bây giờ Dương Vũ Huy vẫn không biết rốt cuộc người nào hại hắn, hắn cũng không biết nên hận ai nữa.
Ông trời thật bất công nên mới khiến cuộc đời sống lại của hắn bi thảm như vậy.
Thấy Lý Tân Trạch và Trần Gia Nam hạnh phúc bên nhau, Dương Vũ Huy cảm giác tất cả mọi chuyện bi thảm trên đời này đều tập trung trên người hắn.
Sau đám cưới, Trần Gia Nam và Lý Tân Trạch đi hưởng tuần trăng mật hạnh phúc bên nhau.
Trần Gia Nam định sau khi kết hôn vẫn đóng phim, nhưng Lý Tân Trạch ôm Trần Gia Nam từ phía sau, ôn nhu nói: “Em chỉ cần ngoan ngoãn làm bà Lý là được, anh không nỡ để em chịu khổ.”
Trần Gia Nam ngọt ngào gật đầu, sắp xếp mọi việc trong nhà rất chu toàn, từ việc chọn đồ đạc đến trang trí nội thất, đều vô cùng đẹp mắt.
Cố gắng trang trí cho nhà cửa ấm áp ngọt ngào nhất có thể.
Lý Tân Trạch luôn nói có người vợ như Trần Gia Nam là phúc đức ba đời.
Trần Gia Nam cười ngọt ngào vô cùng.
Ra khỏi cửa, người khác đều gọi Trần Gia Nam là bà Lý, đến tận bây giờ cũng vẫn gọi cô ấy là bà Lý, có vẻ rất ít người biết Trần Gia Nam tên gì.
Công ty Lý gia ngày càng lớn, công việc của Lý Tân Trạch ngày càng bận, một ngày 24 giờ đồng hồ cũng không thấy về nhà.
Trần Gia Nam đứng ở cửa chờ hắn.
Hay ngủ thiếp trên ghế sofa đến tận hừng đông, lúc tỉnh lại, Lý Tân Trạch vẫn còn chưa trở về.
Trên các tin tức giải trí và tạp chí đều là hình ảnh ông trùm giải trí Lý Tân Trạch dự các cuộc họp, mang nữ minh tinh này đi dự họp, lại dẫn nữ minh tinh kia đi quán rượu.
Có cái là thật, có cái là truyền thông thổi phồng.
Trần Gia Nam thấy khó chịu tột độ, không chịu được hỏi Lý Tân Trạch chuyện này là thật hay không, có phải hắn có quan hệ mập mờ với mấy nữ nghệ sĩ kia không.
Lý Tân Trạch thề thốt phủ nhận, chỉ là ứng phó công việc, chỉ là đóng kịch mà thôi.
Lý Tân Trạch kêu Trần Gia Nam đừng suy nghĩ nhiều.
Trần Gia Nam không biết có nên tin Lý Tân Trạch hay không, nhưng giới giải trí phức tạp, chưa biết chừng có nữ nghệ sĩ muốn dựa hơi Lý Tân Trạch, cố ý làm ra tin tức như vậy.
Trần Gia Nam yêu Lý Tân Trạch, hơn nữa hôn lễ trước kia của cô ấy và Lý Tân Trạch long trọng, đẹp mắt, hạnh phúc như vậy, sẽ có rất nhiều nữ nhân ước ao.
Trần Gia Nam không muốn hạnh phúc của mình cứ như vậy mà tan biến, dù gắng gượng cũng phải làm ra vẻ hạnh phúc.
Mãi đến khi Phương Mộng Hàm tìm cớ gây chuyện, gọi điện thoại nói cô ta và Lý Tân Trạch đang ở khách sạn.
Khách sạn, không cần nói cũng biết là chuyện gì.
Lúc Trần Gia Nam chạy đến, Phương Mộng Hàm và Lý Tân Trạch đang ôm nhau trên giường.
Mà mấy phóng viên theo dõi Trần Gia Nam cũng đã chụp được ảnh.
Bị phóng viên chụp hình, Trần Gia Nam phản ứng kịp, đóng cửa lại, ngăn phóng viên ở bên ngoài.
Phương Mộng Hàm dùng chăn che thân thể của mình lại, đắc ý cười như muốn gây chuyện.
Lý Tân Trạch xoa trán, nhỏ giọng gọi: “Gia Nam.”
“Tại sao?” Trần Gia Nam hỏi.
Lý Tân Trạch không nói gì.
“Cô chỉ là một bà nội trợ già nua mà thôi.” Phương Mộng Hàm vừa cười vừa nói.
Trần Gia Nam lôi thẳng chăn trên người Phương Mộng Hàm ra, Phương Mộng Hàm vội vàng dùng tay che cơ thể của mình.
Trần Gia Nam nắm tóc Phương Mộng Hàm, hai người quay ra đánh nhau.
Trên mặt hai người đầy vết cào, cứ như định sống chết với nhau không bằng, không chút nương tay.
“Được rồi, nhìn em xem thành bộ dạng gì rồi, Trần Gia Nam đừng đánh nữa.” Lý Tân Trạch tách hai người ra.
Trần Gia Nam nhìn Lý Tân Trạch, cảm thấy người đàn ông trước mặt này bỗng trở nên xa lạ, bao ân ái trước kia tựa như mây khói.
“Cô ta cướp chồng của em, em muốn bóp chết cô ta.” Trần Gia Nam khóc lóc, nói.
“Còn không biết điều như vậy thì ly hôn, không biết đầu báo ngày mai thành cái gì nữa đây.” Lý Tân Trạch xoa trán, phiền toái nói.
Ninh Thư:...
Ninh Thư bị sự chuyển ngoặt đột ngột này khiến đau cả thắt lưng, lúc khó khăn thì giúp đỡ lẫn nhau, đến khi yên ổn, hai trái tim lại trở nên xa cách.
Lý Tân Trạch là nam nhân thành công, sống trong giới giải trí phức tạp, bên người đều là mỹ nữ, hơn nữa những mỹ nữ này còn chủ động đưa đến tận cửa.
Đối mặt với sự mê hoặc quá lớn, có thể giữ được lý trí cá nhân hay không.
Hôn nhân đúng là nấm mồ của tình yêu.
E rằng cuộc sống hôn nhân của công chúa và hoàng tử không hạnh phúc như vậy, hoàng tử tìm nữ nhân, công chúa trở thành người đàn bà đanh đá.
Trần Gia Nam bỏ ra tất cả lực linh hồn, thay đổi cuộc sống của mình, nhưng lại không ngờ mình và Lý Tân Trạch có kết cục như vậy.
Ngày hôm sau, cả thế giới đều lan truyền tin tức của Trần Gia Nam và Lý Tân Trạch, hôn lễ thế kỷ rầm rộ kia giờ đã trở thành trò cười cho thiên hạ.
Phương Mộng Hàm còn lên tiếng trên Weibo, nói mình và Lý Tân Trạch yêu nhau thật lòng, thời còn sinh viên có thích nhau, Trần Gia Nam là kẻ thứ ba.
Trần Gia Nam tức đến muốn nổ tung đầu, trực tiếp đăng video Phương Mộng Hàm lừa tiền Dương Vũ Huy.
Danh tiếng lập tức thay đổi, từ một người thành công, Phương Mộng Hàm bỗng trở thành kẻ người gặp người mắng là kẻ đào mỏ xấu xa, thậm chí còn bị cảnh sát gọi tới.
Những thứ này đều trở thành chuyện cũ của năm, Phương Mộng Hàm không biết từ đâu Trần Gia Nam có video này, Phương Mộng Hàm chỉ biết mình hết đời rồi.
Trận chiến này Trần Gia Nam toàn thắng, nhưng thấy mặt Lý Tân Trạch lạnh lùng, trái tim Trần Gia Nam lại thêm băng giá.
*Lại là chuyên mục câu like đây: Đọc xong các bạn nhớ nhấn nút LIKE ở góc trái bên dưới và bấm theo dõi truyện để được thông báo chap mới nha, tiện tay thì các bạn bỏ cái phiếu để hoàn thành nhiệm vụ nhaa. Và cũng đừng quên ủng hộ "Dục Huyết Thương Hậu" của mình nhé =)))). Nhân tiện, mã mời của mình là 29197 nhaa. Các bạn cũng có thể follow mình tại instagram @imcelinadang để được spoil lịch đăng truyện!!
*Một điều mà mình muốn lưu ý nữa là mình sắp thi THPT quốc gia rồi, cho nên mình không thể đăng truyện đều đặn và thường xuyên được. Nhưng thay vào đấy thì mình sẽ bạo chương thường xuyên nhé! Cảm ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ bộ truyện!
*Đừng quên cho truyện lên top nha các bạn!!! CChúc các bạn đọc tuyện vui vẻ!