Mục lục
Xuyên nhanh: Dân chơi số 1
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 10 VỢ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - LÒNG TRẮC ẨN

Thế nên khi nhà họ Nguyên và nhà họ Mạnh bàn chuyện cưới xin, Mạnh Kỳ đã bất ngờ hành động, ép Tiêu Minh Hiên bỏ trốn với mình.



Tiêu Minh Hiên không hề do dự, thật sự bỏ trốn với cô ta.



Bỏ lại Nguyên Tử Du đã trở thành trò cười của Nam Thành.



Sau khi bỏ trốn, Mạnh Kỳ thường xuyên được Tiêu Minh Hiên dẫn đi dự tiệc, còn tiệc gì ấy hả?



Không cần nói cũng biết.



Tiêu Minh Hiên luôn hùng hồn nói chuyện này chẳng có gì nghiêm trọng, rất đỗi bình thường.



Mạnh Kỳ ngu hết chỗ nói cứ thế mặc cho người ta thao túng. Sau một thời gian, cô ta dần thích ứng, cũng không còn rào cản tâm lý nữa.



Mạnh Kỳ dần sa đọa, bị Tiêu Minh Hiên hủy hoại hoàn toàn.



Bọn họ sống xa hoa phung phí ở nước ngoài hai năm, mãi đến khi Tiêu Minh Hiên nói họ đã hết tiền, hai người mới tiu nghỉu quay về.



Sau khi về nước, Mạnh Kỳ bị anh chị em tốt trong nhà họ Mạnh chế nhạo, ghét bỏ, thậm ngay cả cha mẹ cũng khó chịu với cô ta.



Cô ta vốn không quá thông minh, chỉ được mỗi vẻ ngoài, nào ngờ lại dám gây ra chuyện đáng xấu hổ thế này, đúng là khiến nhà họ Mạnh mất mặt.



Nhà họ Nguyên là công ty đa quốc gia đấy, hơn nữa Nguyên Tử Du nổi tiếng là giữ mình trong sạch, dáng vẻ cũng thuộc loại ngàn dặm có một, quý nhất chính là hắn vô cùng thích cô ta.



Mạnh Kỳ ở trong phúc mà không hay biết, ngoài dáng vẻ xinh đẹp ra, cô ta còn cái gì nữa chứ?



Không ngờ cô ta lại bỏ trốn với người đầy tiếng xấu, có rất nhiều scandal với ngôi sao nữ như Tiêu Minh Hiên, đúng là óc lợn.



Nhà họ Mạnh bị nhà họ Nguyên rút vốn, nếu không nghĩ cách thì có thể sẽ phải đóng cửa.



Nhưng vì đuối lý, không ai trong nhà họ Mạnh dám đến nhà họ Nguyên để xin tha.



Đương nhiên, việc Mạnh Kỳ quay về chính là một cơ hội tốt.



Cô ta bị cha mẹ trói lại rồi gửi đến nhà họ Nguyên, để nhà họ Nguyên tùy ý xử lý.



Bọn họ muốn dùng cách này để xin nhà họ Nguyên tha thứ, đừng trừng trị nhà họ Mạnh nữa.



Đương nhiên, cha mẹ Nguyên Tử Du cũng không vui vẻ gì khi trông thấy cô con dâu tương lai đã từng bỏ trốn với người khác.



Nhưng không ngờ Nguyên Tử Du lại động lòng trắc ẩn với Mạnh Kỳ vô cùng đáng thương kia. Hắn lại lần nữa bị vẻ đẹp rung động lòng người của cô ta quyến rũ, đến mức trái tim thất thủ.



Cô ta vẫn đẹp như vậy, hai năm không gặp, xem ra càng thêm mê người.



Tuy cô ta gầy đi nhưng mặt mày lại thêm vài phần quyến rũ, càng dễ khiến người ta hồn vía lên mây.



Có lẽ đây chính là sự khác nhau giữa thiếu nữ và thiếu phụ.



Đương nhiên, sắc mặt đau lòng của Nguyên Tử Du không thể thoát khỏi mắt Mạnh Kỳ.



Cô ta trông thấy hy vọng, dường như Nguyên Tử Du vẫn còn tình cảm với mình.



Đương nhiên hai năm trăng gió của Mạnh Kỳ cũng không uổng phí, cô ta chỉ dùng mấy chiêu mà đã dụ dỗ được Nguyên Tử Du xóa bỏ hiềm khích lúc trước.



Nguyên Tử Du cảm thấy mất rồi lại có được không dễ dàng, bèn xem Mạnh Kỳ như vật báu, yêu thương ngút trời, thề non hẹn biển, dù sông cạn đá mòn thì cũng vĩnh viễn không chia cách.



Sau này, Mạnh Kỳ khóc sướt mướt mà nói rằng, cô ta nghĩ Nguyên Tử Du không yêu mình nên mới bỏ trốn, chứ thật ra cô ta vẫn yêu hắn.



Nguyên Tử Du nhớ lại lúc mình và Mạnh Kỳ ở chung, khi đó Mạnh Kỳ rất thích quấn lấy hắn vào lúc không có ai khác.



Nhưng Nguyên Tử Du với tư tưởng truyền thống lại muốn để dành những thứ tốt đẹp nhất cho đêm tân hôn.



Hắn không hiểu nổi hành vi của thiếu nữ Mạnh Kỳ, đã vậy còn tiến hành giáo dục tư tưởng cho cô ta.



Khả năng tự kiềm chế của Nguyên Tử Du rất mạnh. Để có thể thuận lợi ngồi lên vị trí chủ nhà trong tương lai, yêu cầu của hắn với bản thân gần như đến mức hà khắc.



Không ngờ hành động của hắn lại khiến Mạnh Kỳ hiểu lầm.



Cô ta tưởng là hắn không yêu cô ta, thậm chí nghĩ hắn là gay.



Nghĩ đến đây, Nguyên Tử Du cảm thấy ân hận, hắn không nên để cô gái mà mình yêu nghĩ như vậy.



Sự oán hận với Mạnh Kỳ biến thành áy náy.



Kỳ Kỳ thành ra thế này, hắn cũng phải chịu một phần trách nhiệm.

Do hắn không che chở cô ta kỹ càng, khiến cô ta thiếu cảm giác an toàn.



Kỳ Kỳ chỉ là một cô gái đơn thuần, sao có thể chống nổi sự xúi giục của Tiêu Minh Hiên chứ.



Kẻ xấu xa nhất là Tiêu Minh Hiên, Kỳ Kỳ vô tội!



Hắn muốn cướp Kỳ Kỳ lại từ tay Tiêu Minh Hiên.



Lúc này, hắn đã nghiễm nhiên quên mất yêu cầu nghiêm khắc với bản thân, hắn chỉ biết rằng mình không thể đánh mất Kỳ Kỳ nữa.



Mất đi Kỳ Kỳ, cho dù ngồi lên ghế chủ gia đình thì cũng có nghĩa lý gì đâu.



Sau này hai người bắt đầu lén lút với nhau, đương nhiên không lâu sau thì Tiêu Minh Hiên biết chuyện.



Không ngờ Tiêu Minh Hiên cũng chẳng tức giận, gã chỉ đưa ra một yêu cầu: Gã cảm thấy Kiều Y Nhiên rất ổn, có thể giới thiệu cho bọn họ “làm quen” hay không.



Trong lòng Tiêu Minh Hiên, chỉ cần là thứ của Nguyên Tử Du thì gã đều muốn thử, chỉ cần là thứ của Nguyên Tử Du thì đều là đồ tốt.



Thư ký Kiều Y Nhiên tươi mát như hoa sen trắng, gã đã từng gặp cô vài lần khi đến công ty của Nguyên Tử Du.



Khi đó, gã thật sự cảm thấy hơi hứng thú với Kiều Y Nhiên nên đã hỏi Nguyên Tử Du.



Nguyên Tử Du không lừa Kiều Y Nhiên chuyện này.



Về phần Nguyên Tử Du, bây giờ hắn chỉ quan tâm người cũ của mình, tự động che giấu sự phản bội của cô ta.



Hắn đã sớm quên sạch chút xíu tình cảm với Kiều Y Nhiên, nên khi Tiêu Minh Hiên đưa ra yêu cầu, hắn gần như đồng ý ngay tức khắc.



Sự đả kích của nhà họ Nguyên với nhà họ Mạnh đến đây là kết thúc, thậm chí nhà họ Nguyên còn bắt đầu giúp nhà họ Mạnh sống lại.



Cha mẹ Mạnh Kỳ biết con gái bọn họ lại ở bên Nguyên Tử Du. Trong lòng bọn họ, đương nhiên công ty của gia tộc quan trọng hơn. Dù sao thanh danh của con gái đã thành thế, cô ta sống những ngày tháng thế nào đã không còn là vấn đề mà họ quan tâm.



Theo bọn họ, giá trị lớn nhất của Mạnh Kỳ với gia tộc chính là nắm chắc Nguyên Tử Du, nếu có thể đem lại vài lợi ích cho nhà họ Mạnh thì càng tốt.



Khi hai người xuống đến tầng dưới của khách sạn, Nguyên Tử Du buông tay Mạnh Kỳ ra: “Về nhà nghỉ ngơi thật tốt, nhớ kỹ, em cũng phải giữ cơ thể và trái tim mình cho anh.”



Mạnh Kỳ gật nhẹ đầu, trong mắt chứa chan tình ý: “Yên tâm, lâu lắm rồi em và Minh Hiên không làm chuyện ấy.”



Ánh mắt của Nguyên Tử Du ngầm tối lại, hắn nhớ đến câu nói vừa nãy của Kiều Y Nhiên, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.

Đọc truyện tại Vietwriter.vn

Nếu cô ta nói dối rằng mình và Tiêu Minh Hiên chỉ là vợ chồng giả trong sáng, không chừng hắn sẽ rất vui vẻ.



Cho dù biết rõ là nói dối.



Đáng tiếc Kỳ Kỳ ngay cả nói dối cũng không làm, đúng là quá đơn thuần, Kỳ Kỳ như vậy khiến hắn vừa đau lòng vừa tiếc hận.



Kỳ Kỳ không hề sai, đều do tên Tiêu Minh Hiên khốn kiếp kia sai.



Nguyên Tử Du thầm thề trong lòng, một ngày nào đó, hắn sẽ băm Tiêu Minh Hiên thành muôn mảnh.



Ở bên này, Bạch Thần tiếp tục giãy giụa với chăn đệm trên giường, xương cốt toàn thân như bị bóp nát, cho dù dùng nhiều sức hơn nữa thì cũng phí công.



Chuyện này khiến cô tức giận, hỏi thăm mười tám đời tổ tông của tên đàn ông cặn bã ghê tởm Nguyên Tử Du hơn nghìn lần.



Cô tiện mồm hỏi thăm mười tám đời tổ tông của người đàn ông áo đen trong trò chơi không gian một lần luôn.



Bà đây có thù oán với anh à? Sao phải đá như thế, hơn nữa còn đá cô vào câu chuyện quái đản biến thái thế này.



Thời điểm còn khiến người ta lúng túng như vậy nữa chứ!



Cũng may cô dùng ba tấc lưỡi để bảo vệ khí tiết tuổi già, bằng không người đàn ông áo đen đó sẽ trở thành kẻ thù không đội trời chung với cô.



Bạch Thần nằm hơn một tiếng, cuối cùng cũng có sức để bò dậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK